Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 941: Tôi ra giá mười một triệu! (1)



Tầng một là phòng bán hàng, cũng mở một cái sân bãi dùng để tiếp đón khách hàng à? Còn trà nước điểm tâm? Phục vụ có cần chu đáo như vậy không hả?

Được lắm được lắm! Lâm Phong và Lăng Đầu Thanh một người một rắn này còn rất có ý thức phục vụ mà.

Đậu Đậu yên lặng khen ngợi bọn họ trong lòng, mới vừa định đi xem Lâm Phong nói thế nào thì đã có hai người trong đám tiểu thư và phu nhân nhà giàu kia vẫy tay với cô rồi.

“Này! Đậu Đậu! Bên này!”

Giọng nói oang oang chính là Quý Phù mẹ của Vương Bối Bối, bà ấy đã gầy đi không ít, trên mặt cũng không còn vết thâm nữa. Bà ấy vẫy tay với Đậu Đậu, Đậu Đậu còn suýt nữa không nhận ra được.

Đậu Đậu đành đi tới, “Dì Vương, dì Tôn, hai người cũng ở đây à?”

“Đúng vậy đúng vậy, dùng sản phẩm của Niệm Nô Kiều liền không muốn dùng thứ khác nữa! Vừa vặn hôm nay có thời gian nên đến đây ngồi.”

Lần trước cô gái này còn nói lúc nào bọn họ đến cũng có sản phẩm cả, khiến bọn họ đều cho là thật.

Quý Phù vỗ vỗ chỗ ngồi, dịch ra một chút nói, “Đậu Đậu đến đây! Ngồi đây đi.”

Đậu Đậu mới vừa ngồi xuống, Lâm Phong đã hắng giọng, “Mọi người, đừng chen lấn, đừng chen lấn, hai bộ này là hai bộ sản phẩm cuối cùng tháng này của Niệm Nô Kiều rồi…”

“Tôi muốn tôi muốn! Tôi đã chờ ở đây sắp được hai tuần rồi!”

Lâm Phong còn chưa nói hết, người phụ nữ bị chen tóc đã rối hết lên ở gần anh ta nhất đã mở miệng ngắt lời anh ta. Đậu Đậu cảm thấy người phụ nữ này có chút quen mắt.

Đợi đã, lúc cô đi giúp Tiểu Bạch báo thù, hình như đã nhìn thấy người này đứng ở sau lưng bà lão Tô gia, chẳng lẽ cô ta là người giúp việc nhà Tô Thính Tuyết à?

Đậu Đậu bê cốc cà phê nhân viên nam mới đưa đến lên, khẽ nhấp một ngụm, không dấu vết nhìn khắp bốn phía. Quả nhiên cô nhìn thấy Tô Thính Tuyết đang ở trong một cái góc đang cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại xuống.

Lúc Tô Thính Tuyết nhìn thấy Đậu Đậu, cô ta vội vàng cầm tạp chí che mặt, liên tục mặc niệm đừng có nhìn thấy tôi đừng có nhìn thấy tôi. Bởi vì cô ta đến mua sản phẩm giúp mẹ mình.

Lần trước ở bữa tiệc sinh nhật của Tô Thành Minh, mẹ cô ta đột nhiên hủy dung, vì thế mới khiến cho cha cô ta vứt bỏ vợ không cần bọn họ nữa.

Khi cô ta nhận được điện thoại của người giúp việc nói hôm nay đột nhiên có hai bộ sản phẩm liền lập tức chạy tới đây. Không ngờ cô ta vừa chân trước vào cửa, chân sau Kim Đậu Đậu đã đến rồi.

Trước kia Kim Đậu Đậu không cho bọn họ dùng thử sản phẩm, lần này đến đây, không phải vẫn không bán sản phẩm cho cô ta chứ? Trước kia cô ta còn có thể lừa gạt mình rằng chưa chắc sản phẩm của Niệm Nô Kiều nhất định sẽ có hiệu quả, đánh chết cô ta cô ta cũng sẽ không đến Niệm Nô Kiều mua đồ. Nhưng nhìn thấy Vương Bối Bối và Tôn Diểu Diểu thay đổi đáng kinh ngạc, cô ta thật sự ngứa ngáy trong lòng,

Hôm nay bất luận tốn bao nhiêu tiền, cô ta cũng nhất định phải mua được hai bộ sản phẩm này!

Tô Thính Tuyết quyết định xong, cầm tạp chí che mặt càng kín đáo hơn, sau đó âm thầm gửi tin nhắn cho người giúp việc, nói nhất định phải mua được. Người giúp việc cúi đầu đọc tin nhắn, lập tức gào lên với đám âm thanh huyên náo xung quanh, “Tôi tăng giá! Đại tiểu thư nhà chúng tôi nói dù có bao nhiêu tiền cũng mua!”

“Tăng giá?”

Người giúp việc của những người khác đang chen chúc ngẩn ra, sau đó rối rít bắt theo, “Chúng tôi cũng tăng!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.