Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 88-2: Linh Khí thứ ba 2



“Ngài đừng sốt ruột, nếu thật là mười năm sau kết giới mới mở ra thì tôi đã không bình tĩnh ngồi ở đây như vậy.” Mao đại sư nói rồi nhìn thoáng qua Trần Ngư “Lần mở kết giới tiếp theo là vào tháng sau.”

“Tháng sau?” Bộ trưởng Lâu vốn là định nói mau cho người đi tìm nhưng rồi lại nghĩ đến chuyện có kết giới, người bình thường không vào được nên vô cùng nghiêm trangnói với Mao đại sư “Vậy Mao đại sư, lần này nhờ ngài nói bạn bè trong giới huyền học giúp đỡ giùm.”

“Tất nhiên rồi.” Mao đại sư cười một cái “Nhưng mà ngài nhờ tôi giúp không bằng nhờ Trần tiểu hữu có khi còn nhanh hơn.”

Mao đại sư vừa nói xong, ánh mắt bộ trưởng Lâu và Lâu Minh đều nhìn về phía Trần Ngư, Trần Ngư ngơ ngác nhìn Mao đại sư.

“Trần tiểu hữu, chắc là Lạc Hà chân nhân đã nói với cô về giải thi đấu Huyền Linh rồi chứ.” Mao đại sư đã tính trước, nói.

“Chưa ạ!” Trần Ngư rất không nể mặt mũi mà lắc đầu.

“…” Mao đại sư.

Cao nhân đều không tuân theo kịch bản như vậy sao?

“Nhưng về giải thi đấu Huyền Linh tôi đã được nghe từ một người khác rồi.” Trần Ngưnói “Nghe nói, khi giải thi đấu Huyền Linh diễn ra, trong kết giới sẽ có pháp khí xuấthiện, có phải pháp khí này chính là Linh Khí thứ ba hay không?”

Cũng may Mao đại sư là người từng trải nên rất nhanh điều chỉnh tâm trạng “Giải thi đấu Huyền Linh mười năm tổ chức một lần, mỗi lần kết giới mở ra, bên trong đều sẽcó một pháp khí. Từ giải thi đấu đầu tiên cho tới giờ, đã có mười pháp khí xuất hiện, nhưng chỉ có sáu người thành công mang ra. Cho nên …”

“Cho nên, pháp khí xuất hiện không nhất định là Linh Khí chúng ta muốn tìm, nhưng Linh Khí chúng ta muốn tìm nhất định là có ở bên trong kết giới.” Trần Ngư đã hiểu rõ.

“Đúng thế.” Mao đại sư gật đầu.

“Tôi biết rồi, để tôi đi tìm.” Trần Ngư tự tin nói, giống như chỉ cần cô đi tìm là nhất định có thể tìm được pháp khí.

Biết Trần Ngư sẽ đi tìm Linh Khí giúp mình là một chuyện, nhưng khi thấy Trần Ngưkhông chút do dự gật đầu, giống như cô ở trong tình thế bắt buộc mà đồng ý, tim Lâu Minh không nhịn được mà run lên.

“Mao đại sư.” Lâu Minh hỏi “Ông vừa mới nói trong năm trăm năm qua chỉ xuất hiệnmười pháp khí, trong đó chỉ có sáu cái mang ra ngoài, nói cách khác là pháp khí trong kết giới rất khó lấy được, đúng không.”

Lúc này bộ trưởng Lâu cũng phản ứng lại, nghi ngờ nhìn Mao đại sư.

“Đúng thế, đây cũng là điều mà tôi lo lắng nhất.” Mao đại sư nói “Nếu lần này chúng ta không thành công tìm được Linh Khí thì chắc chắn là phải đợi mười năm nữa.”

“Chúng ta không thể đợi thêm mười năm.” Bộ trưởng Lâu nói ngay.

Nhưng Lâu Minh không quan tâm đến vấn đề thời gian, anh lo lắng chính là “Xác suất thành công thấp như vậy là vì bên trong có gì nguy hiểm sao?”

“Về điều này cậu không cần phải lo lắng.” Mao đại sư an ủi “Thực ra kết giới này cómột hạn chế là chỉ cho Thiên Sư dưới ba mươi tuổi đi vào, cho nên có thể nói là mức độ nguy hiểm không quá cao. Chúng tôi đoán đây có lẽ là địa điểm để các môn phái huyền học dùng để rèn luyện đệ tử trẻ của mình. Năm đó khi tôi đi vào, tu vi còn kém xa so với Trần tiểu hữu, chẳng phải là tôi cũng an toàn đi ra sao, ha ha …”

Mao đại sư nói xong còn cười mấy tiếng.

“anh Ba, anh yên tâm. Nhất định em sẽ tìm được Linh Khí.” Trần Ngư nói chắc nịch.

“không phải là anh lo lắng chuyện Linh Khí …”

“Em biết là anh lo lắng cho em, anh yên tâm, nhất định em sẽ tìm được Linh Khí và an toàn trở ra.” Trần Ngư đảm bảo một lần nữa.

“…” Thấy Trần Ngư nói như vậy, Lâu Minh chỉ có thể thở dài nhìn Mao đại sư nói“Cũng không thể để Thi Thi đi một mình được.”

“Dĩ nhiên là không rồi.” Mao đại sư nói “Trước khi giải thi đấu Huyền Linh bắt đầu, tôisẽ lên trang web huyền học tuyên bố nhiệm vụ tìm kiếm Linh Khí, để tất cả Thiên Sưsẽ vào kết giới cùng nhau tìm kiếm.”

Lâu Minh gật nhẹ đầu, cảm thấy yên tâm hơn.

Mặc dù bộ trưởng Lâu vẫn còn hơi lo lắng, nhưng ông biết đây là biện pháp tốt nhất rồi.

“Thực ra Linh Khí thứ ba không phải là khó khăn nhất, khó khăn nhất chính là Linh Khí cuối cùng.” Mao đại sư nhìn bộ trưởng Lâu hỏi “Phía bên mấy chuyên gia có tin gìkhông?”

“Tạm thời chưa có.” Bộ trưởng Lâu bất đắc dĩ lắc đầu.

“Ai.” Mao đại sư thất vọng thở dài.

“Linh Khí cuối cùng?” Trần Ngư nhớ trong sổ Sinh Tử đã ghi lại “Ta đặt ở nơi sáng nhất nhưng cũng là nơi tối tăm nhất, chỗ nào vừa sáng nhất lại vừa tối tăm nhất đây?”

không ai biết nơi nào vừa là sáng nhất vừa là tối tăm nhất, ban đầu Trần Ngư nghi ngờ nơi đó có phải là cửa âm không. Dù sao bước một bước là sinh hoặc chết, một bước là Dương hoặc âm, từ một góc độ nào đó, cửa âm là nơi phù hợp nhất với địa điểm kia. Nhưng ông Ngô đã bác bỏ giả thiết này, sát khí của Lâu Minh sẽ là thúc đẩy sự biến đổi của hồn ma, nếu đặt ở cửa âm là nơi hồn ma đến hồn ma đi thì hậu quả như thế nào là có thể nghĩ đến. âm phủ sẽ không cho phép có người đặt đồ vật như vậy gần cửa âm được.

Vì bộ trưởng Lâu không thể ở biệt thự lâu được, nên mọi người nói chuyện về Linh Khímột lúc nữa thì Mao đại sư và bộ trưởng Lâu đứng dậy rời đi. Trước khi đi, Mao đại sưnói với Trần Ngư “Trần tiểu hữu, chuyện tham gia giải thi đấu Huyền Linh, cô nên nhờ Lạc Hà chân nhân cố vấn (tư vấn) thêm một chút, vì la bàn Vạn Hướng chính là pháp khí được Lạc Hà chân nhân lấy ra từ trong kết giới năm mươi năm trước.”

Tiễn hai người đi, Lâu Minh nhìn đồng hồ rồi nói với Trần Ngư “Buổi chiều em còn có tiết phải không, để anh nói Hà Thất đưa em đi.”

“Dạ.” Trần Ngư gật đầu.

Chốc lát sau Hà Thất lái xe đến, Lâu Minh kéo cửa xe giúp Trần Ngư, Trần Ngư cúi đầu bấm điện thoại rồi thuận thế ngồi vào xe.

Lâu Minh thấy Trần Ngư không thèm nhìn anh, nhờ đến bức ảnh Hà Thất đã gửi choanh cách đây không lâu, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy không thoải mái, anh nắm cửa xe, bỗng nhiên gọi “Thi Thi!”

“Dạ?” Trần Ngư quay đầu.

Lâu Minh nhìn đôi mắt to tròn đen láy của Trần Ngư bỗng nhiên cảm thấy không tin tưởng vào suy đoán của anh lúc trước, Thi Thi thích anh thật sao? Hay là cô có thíchanh, nhưng bây giờ vì sự xuất hiện của một người thích hợp cùng lứa tuổi với cô nêncô phát hiện tình cảm với anh không phải là tình yêu thực sự?

Cuối cùng thì Thi Thi vẫn còn nhỏ, chưa hiểu biết về tình cảm là điều bình thường mà,không phải sao?

“Sáng nay em thi toán cao cấp thế nào rồi?” Lâu Minh cười khổ rồi hỏi.

“Chắc là đủ điểm đậu đi.” Trần Ngư cũng không dám chắc.

“Phải chăm chỉ học tập đó, coi chừng lại rớt môn bây giờ.” Lâu Minh đóng cửa xe, nhìn xe chạy càng ngày càng xa, chỉ một chốc đã biến mất nơi ngã ba đường.

Lâu Minh ngẩng đầu, nheo nheo mắt đón ánh nắng, trong lòng hiểu rõ, cho dù bây giờ Thi Thi có thích anh hay không, chờ sau khi sát khí được hóa giải hoàn toàn, anh sẽnhất định phải giành lại.

Nếu không thì phải làm sao mới có thể giảm được nỗi mất mát và rung động trong lòng anh bây giờ đây.

==

Lúc này ở trong xe, Trần Ngư gọi điện cho ông nội nhà mình.

“Ông lão, ông có biết giải thi đấu Huyền Linh không?”

“Giải thi đấu Huyền Linh? Ông biết, sao vậy nhóc?”

“Con muốn đi tham gia giải đấu Huyền Linh.” Trần Ngư nói.

“Con muốn tham gia?” Ông Ngô dừng một chút rồi nói “Thực ra con đi hay không đều được, nếu không con đừng tham gia, gian lận là không tốt đâu.”

“Cái gì ạ?”

“Ông vẫn chưa nói với con sao? Phái Lạc Sơn chúng ta có nguồn gốc (nhà tổ) chính là ở núi Kỳ Sơn.” Ông Ngô đã không nói thì thôi, nói câu nào ra cũng làm người khác kinh ngạc đến chết mới thôi.

WHAT???

Tác giả có lời muốn nói:

Tây Thi-khi biết chân tướng: Ông lão, con vẫn cho là chúng ta chỉ là dân ‘chân đất mắt toét’, không ngờ cũng là dạng ‘con ông cháu cha’ chứ bộ.

Ông Ngô: đã biết ông nội con khiêm tốn thế nào chưa!

Tây Thi: …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.