Trên phương diện đối đãi với phụ nữ thì Feston luôn làm rất tốt, hắn đẩy cửa ra cho Bailey Olivia, hai người bọn họ lập tức hấp dẫn những tầm mắt xung quanh.
Bộ áo len màu đỏ rộng thùng thình làm cho dáng người thướt tha của Bailey Olivia trở nên thành thục không ít, ở bên cạnh cô ta là một người đàn ông cao lớn điển trai, theo bề ngoài thì là một tổ hợp rất hoàn mỹ, tầm mắt của nhân viên quán cà phê theo bản năng mà chuyển về phía Phong Triển Nặc, cậu ấy đã tự giác phán định bọn họ là một nhóm.
“Mọi người nhất định sẽ nghĩ bọn họ là một đôi.” Stephanie dường như vừa tán thưởng vừa trêu chọc, cô ta ở bên cạnh phong Triển Nặc, từ xa nhìn qua thì giống như đây là một cuộc hẹn bốn người.
Stephanie xuất hiện nằm ngoài dự đoán của Feston, bị hắn đảo mắt qua, cô ta cảm nhận được cảm giác áp bách, “Lại gặp mặt….” Hắn chuyển hướng Phong Triển Nặc, “Tôi muốn biết vì sao cô ta lại ở đây.”
“Chỉ có quý cô này có thể dẫn người đến, chẳng lẽ Ian không thể hay sao?” Cô ta chỉ vào Bailey Olivia ở bên cạnh Feston.
Những người phụ nữ khác có thể sẽ cảm thấy khẩn trương dưới ánh mắt chăm chú của Feston, nhưng cô ta là Stephanie.
“Hóa ra anh ấy tên là Ian.” Bailey Olivia nhẹ nhàng ngồi xuống, mẫn cảm nhìn thấy bầu không khí giữa hai người đàn ông này có chút gì đó khác thường.
“Đôi chân là của cô ấy.” Phong Triển Nặc cho hắn một câu trả lời ôn hòa, càng làm Bailey Olivia suy nghĩ sâu xa hơn.
Feston không nói ra nguyên nhân vì sao mình lại xuất hiện ở đây, khi nhân viên phục vụ đem thực đơn đồ uống cho hai quý cô thì ánh mắt sáng quắc của Feston liền chống lại Phong Triển Nặc, “Tôi chuẩn bị kết hôn với Bailey Olivia.”
“Cái gì?” Đột nhiên nhìn Feston, kết quả này là hắn muốn, nhưng Phong Triển Nặc cảm giác hắn không bình tĩnh như hắn đã dự tính.
“—Nếu tôi nói như vậy thì cậu có vừa lòng hay không?” Tiếp theo Feston lại nói một câu như thế, theo phản ứng kinh ngạc của Bailey Olivia thì vừa rồi chỉ là giả thiết, Feston quan sát vẻ mặt của Phong Triển Nặc, “Nếu đây là sự thật, cũng dựa theo ý muốn của cậu, vậy thì tại sao cậu lại không có vẻ cao hứng như thế?” fynnz.wordpress.com
Dường như Feston cảm thấy vừa lòng vì vẻ mặt của Phong Triển Nặc.
Phong Triển Nặc nắm lấy cà vạt của Feston, hai khuôn mặt đột nhiên tiếp cận, “Anh giỡn mặt với tôi à?”
Tầm mắt như sắp phát hỏa, “Cậu biểu hiện như thể chẳng để ý đến bất cứ chuyện gì, tôi không biết có phải thái độ của cậu đối với tình cảm cũng là như vậy hay không, cho nên mới có thể đưa ra lời đề nghị như vậy, nhưng nếu cậu cứ khăng khăng giữ vững ý kiến của mình thì tôi sẽ không bài trừ khả năng làm cho nó trở thành sự thật.” Nếu bọn họ đều có đủ lý trí và bình tĩnh thì có thể hoàn toàn gạt bỏ tình cảm cá nhân để làm như vậy.
“Anh đang uy hiếp tôi đó sao?” Hai khuôn mặt dựa vào rất gần, cà vạt của Feston bị Phong Triển Nặc càng siết càng chặt.
“Cậu nói thử xem? Coi như cho cậu lựa chọn.” Cho Phong Triển Nặc lựa chọn, đưa hắn và khả năng kết hôn với Bailey Olivia đặt ở trước mặt Phong Triển Nặc, Feston cầm lấy bàn tay đang nắm cà vạt của mình, bàn tay còn lại vòng ra sau lưng của đối phương, siết chặt đến mức phát đau, sức lực của bọn họ làm cho mặt bàn cũng bắt đầu rung rinh.
Hai người phụ nữ ở bên trái phải nhìn bọn họ diễn trò thân mật, Bailey Olivia cơ hồ đã quên mất chuyện này cũng có liên quan đến mình.
“Chúng ta đều nghĩ rằng bản thân mình là người đủ lý trí, nhưng sự thật chứng minh chúng ta không phải! Thua thì sẽ nhận thua, đúng vậy, tôi thua dưới tay cậu, cậu thật sự muốn tôi đi kết hôn? Tốt lắm, một ý kiến hay, cậu suy nghĩ kỹ đi rồi cho tôi biết kết quả cuối cùng!” Vừa cười lại vừa siết chặt phía sau cổ của Phong Triển Nặc, hắn quả thật sắp bóp nát cần cổ của đối phương. Nhân viên phục vụ đang bưng đồ uống, đứng ở cách đó không xa, bối rối không dám đến gần, nhìn thấy bọn họ sắp sửa ẩu đả với nhau.
Suy nghĩ kỹ rồi cho biết kết quả cuối cùng hay sao? Ánh mắt của Phong Triển Nặc chuyển động một vòng, dây dưa với ánh mắt của Feston giữa không trung, giống như hai sợi dây thừng hoặc dây xích bị treo phía trên lò lửa.
Bầu không khí giằng co được tiếp diễn, có thể đã qua vài giây, cũng có thể đã qua mấy chục giây, “Nghiêm túc như vậy làm gì, chẳng qua là tôi chỉ đề nghị mà thôi.” Bàn tay cầm lấy cà vạt chậm rãi buông ra, sát thủ có lẽ cũng là một diễn viên hạng ưu, nhẹ nhàng dứt lời.
Đâu chỉ một mình Feston thua, hiện tại hắn biết rõ một chuyện, khi nhìn thấy Feston và Bailey Olivia cùng nhau đi vào thì hắn đã biết rằng kế hoạch của mình không có khả năng trở thành sự thật. Nghĩ đến việc giữa bọn họ có thêm một người phụ nữ, lại là vợ chính thức trên danh nghĩa của Feston, cái loại cảm giác này quả thật không quá thoải mái.
“Chỉ là đề nghị?” Lần này đến phiên Feston nhướng cao hàng lông mày.
“Đây là việc riêng của anh, tôi chỉ đưa ra một lời đề nghị mà thôi, nếu anh không chấp nhận thì tôi còn cái gì để nói cơ chứ.” Người ở trước mặt Feston thản nhiên kêu hai ly rượu Whisky, giống như cuộc tranh chấp ngày hôm qua chưa hề xảy ra, chẳng có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Thừa dịp không khí dịu đi, mặc dù loại dịu đi này cũng rất quỷ dị, nhân viên phục vụ vội vàng buông đồ uống xuống rồi đi chuẩn bị rượu, hiện tại Phong Triển Nặc có tâm tình uống rượu, đây cũng không phải là lần đầu tiên Feston thể nghiệm tính tình mâu thuẫn và phức tạp của tên sát thủ này.
Bất quá chỉ cần hắn nhẹ nhàng thì Phong Triển Nặc sẽ không ngang ngạnh nữa, bàn tay vừa rồi bắt ở sau cổ của Phong Triển Nặc chuyển sang bờ vai, hoàn toàn không để ý đến những người khác đang nhìn bọn họ vì cuộc tranh chấp vừa rồi mà nay lại gần gũi quá mức, “Nhớ kỹ, nếu cậu dám nói lại một lần nữa thì tôi sẽ nghe theo, để xem đến lúc đó cậu có hối hận hay không.”
“Hối hận? Không, sẽ không, tôi sẽ chọn ngay ngày kết hôn mà giết cô dâu, sau đó bắt cóc chú rể, anh thấy cách này thế nào?” Cười ha ha, hắn cười nhưng lại nheo mắt. Có đôi khi người khác rất khó nhận ra trong lời nói của hắn có bao nhiêu tính chân thật, bất luận kẻ nào cũng không thể chắc chắn tình huống này sẽ không xảy ra.
“Hai người đang thảo luận giết quý cô này như thế nào đó à? Nếu như thế thì ít nhất đừng nói đến vấn đề này ở trước mặt cô ta.” Có lẽ Bailey Olivia bẩm sinh dễ khiến người ta có hảo cảm, lần này Stephanie dường như đứng về phía cô ấy.
Bailey Olivia bị gạt sang một bên liền phát hiện chính mình trở thành tiêu điểm của vài người, cô ta vội vàng giải thích một cách vô tội, “Khi biết quan hệ của các anh thì tôi làm sao có thể yêu cầu một trong hai anh kết hôn với tôi? Tôi cũng không muốn bị giết trong ngày thành hôn đâu.” Cô ta nói đùa, lại phát hiện bọn họ không có ai cười, nói cách khác thì đây không phải là nói đùa, Bailey Olivia âm thầm líu lưỡi, không xác định hai người đàn ông này có thân phận gì.
“Tôi rất vui vì các anh tình nguyện giúp tôi, nhưng tôi sợ tôi có thể mang đến một ít phiền phức cho các anh, ông nội biết tôi cuối cùng đã chọn được một người trong hai anh, ông đã phái người đến bàn chuyện với người nhà các anh, tập đoàn Kada và cả hoàng gia nước Anh…” Bailey Olivia lo sợ bất an, “Sự tình càng lúc càng ầm ĩ, càng khó giải quyết.”
“Công quốc Monaco ắt hẳn sẽ không cho phép hai người từ hôn đâu, mặt mũi của hoàng thất mà.” Stephanie gọi một ly Bloody Mary, liếm lên đôi môi đỏ mọng, “Trong hai người phải có một người cưới cô ấy.”
Lời của Stephanie tạo thành bầu không khí trầm mặc trong tích tắc.
“Không được.” Feston thẳng thừng từ chối, Bailey Olivia cũng lắc đầu, “Tôi không thể để cho người khác hy sinh vì hạnh phúc của tôi, hơn nữa đây không còn là hạnh phúc mà chỉ là một màn kịch để làm cho ông nội của tôi vừa lòng.”
“Tiến hành đến mức này, cũng không phải là nói không diễn thì có thể không diễn, thưa cô Bailey Olivia.” Phong Triển Nặc khôi phục bộ dáng ung dung như trước, “Hơn nữa vấn đề của chúng tôi cũng liên quan đến cô.”
Stephanie kể lại tình huống một lần nữa, nhưng cô ta vẫn chưa biết tình huống đã có biến hóa, tình huống của sát thủ U Linh và Habino cũng có thay đổi, bao gồm thân phận sắp trở thành nam tước thật sự của hắn.
Chỉ trong ngắn ngủi vài ngày mà đã có sự xoay chuyển kịch biến, cho dù là Stephanie cũng không nghĩ đến, hắn thay bọn họ giải thích cho cô ta, Bailey Olivia thở dài phiền não, “Tôi cam đoan sẽ không tranh giành ngài Kada với anh, làm ơn đừng giết tôi trong ngày hôn lễ có được hay không?” Cô ta cười khổ.
“Tôi không có hứng thú với một xác hai mạng.” Phong Triển Nặc nhìn vào bụng của Bailey Olivia, “Có khỏe không?”
Bailey Olivia ôm bụng gật đầu mỉm cười, lại lắc đầu thở dài, “Bây giờ vẫn chưa có cảm giác gì, nhưng qua mấy tháng sau…”
“Đến lúc đó sẽ không thể che giấu, nói cách khác, phải nhanh chóng tiến hành hôn lễ.” Feston dứt lời, Stephanie xác định một tin tức, “Cô ta đang mang thai?” Đầu tiên là kinh ngạc, rồi lại quay sang nhìn bọn họ, “Đây là cố ý nói cho tôi nghe hay sao?” Cô ta rất khôn khéo. fynnz810
“Dù sao thì sớm muộn gì cô cũng sẽ biết.” Phong Triển Nặc đã có suy tính, Feston hy vọng là lần này có thể thành công, “Nếu là cô, Stephanie, cô sẽ làm như thế nào? Tôi muốn biết nếu là bình thường thì một người phụ nữ sẽ tính thế nào.”
“Đương nhiên tôi biết cha của đứa nhỏ không phải là một trong hai người, nhưng tóm lại nếu nó là kết tinh của tình yêu thì cô ta đương nhiên nên được gả cho cha của đứa nhỏ.” Stephanie khoát tay, “Đây là vấn đề rất đơn giản, còn phải hỏi nữa sao?”
“Nhưng Bailey Olivia đã nói cha của đứa nhỏ là một người bình thường, hoàng tử sẽ không cho phép chuyện này.” Phong Triển Nặc tiếp tục dẫn dắt đề tài đi theo chiều hướng mà hắn mong muốn, Stephanie quả nhiên cười lạnh, “Cô ta đã trưởng thành, không cho phép thì sao, cô ta cũng không phải là công chúa chính thức, chẳng có giấy tờ gì chứng minh cô ta và Rainier đệ tam có quan hệ huyết thống.”
“Hắn dựa vào cái gì mà ngăn cản cô ta?” Stephanie nói ra điều mà bọn họ muốn.
Phong Triển Nặc và Feston nhìn nhau, không hề mở miệng, Bailey Olivia trợn mắt cứng lưỡi nhìn Stephanie, giống như lần đầu tiên nghe nói như vậy, “Nhưng ông là ông nội….”
Cùng là nữ giới nhưng Stephanie lại có sự tự tin của một vị nữ vương khiến Bailey Olivia cảm thấy hâm mộ, cô ta muốn được tự do giống người phụ nữ ở trước mặt này, nhưng từ đó cho đến nay những gì cô ta được học là phải biết nghe lời hoàng thất.
“Ngẩng đầu nhìn ra ngoài đi quý cô, đây là thời đại gì, công nghệ thông tin, khoa học kỹ thuật, hiện đại hóa, cô không phải sinh ra ở thế kỷ mười tám, nơi này cũng không phải tu viện, cô gả cho người mà mình yêu thì có gì là không được? Trừ phi cậu ta không cần cô mà thôi!” Stephanie chơi một liều thuốc mạnh.
“Anthony yêu tôi! Anh ấy nhất định đang tìm tôi, nhưng mà tôi không nói cho anh ấy biết thân phận của mình….Hiện tại còn kịp hay không? Anh ấy có sợ hãi hay không?” Bailey Olivia bị cuộc nói chuyện này thuyết phục, tâm tình như thể được chấp cánh, “Nếu cậu ấy sợ kết hôn với một công chúa thì tôi nghi ngờ cậu ta có phải là một người đàn ông hay không, cùng lắm thì hai người rời khỏi Monaco, Rainier đệ tam là hoàng tử ở đây nhưng ông ấy không thể khống chế toàn thế giới.” Phong Triển Nặc nhử mồi, giọng nam trung dễ nghe vang lên gần bên tai của Bailey Olivia, “Đào hôn, cô có thể chiếm được tự do.”
Có cảm giác như ác quỷ đang thì thầm bên tai, “Bao gồm cả hạnh phúc của cô.” Một giọng nói trầm ổn khác tiếp tục chú thích vào lời đề nghị này.
……..
P/S: 2 bạn đều ghen như nhau :>. Bởi vì biết đây là giả nên em Nặc mới thế, chứ nếu là thật thì chắc Nặc cũng giết cô dâu cướp chủ rể thật quá
Chúc mừng ngày 20/4 – ngày Im Lặng, ngày chống nạn bạo hành và kỳ thị người đồng tính.