Xích Ái Sát Thủ

Chương 146: Những điều không biết



Lời này là khen ngợi nhưng dường như có một chút miễn cưỡng, bởi vì không ngờ hắn lại ra tay với tốc độ cực nhanh và tàn nhẫn như vậy.

Phong Triển Nặc nhận ra giọng nói này, hắn vẫy máu ở trên con dao, “Cậu có thể xem đây là rèn luyện hằng ngày cho công việc.” Hắn tránh ra vài bước rồi dựa lưng vào tường, hắn khoanh tay lại, “Nội trong ba giây cho tôi lý do không giết cậu.”

Người dưới đất đang rên rỉ vì bị thương, hắn xem như đã nương tay, không hoàn toàn cắt đứt cổ họng của đối phương, đây chỉ là cảnh cáo, người nọ đã biết mình áp dụng sai phương pháp khi chào hỏi, vội vàng trả lời, “Feston, đương nhiên là vì Feston.”

Người này không phải là ai khác, xem như một trong những khách hàng của Phong Triển Nặc, Greg. Được Greg ra dấu thì người đã mất nửa cái mạng liền bị đồng bọn đỡ ra ngoài.

“Lý do là vì Feston.” Greg nâng mắt kính theo bản năng, lập tức mỉm cười hỏi, “Hiện tại tôi nên gọi anh là gì, anh và Feston ở bên nhau, mà tôi là em họ của anh ấy.”

“Greg, cậu đang bàn luận về quan hệ với tôi à?” Phong Triển Nặc cảm thấy thú vị, “Nhưng anh ấy là anh ấy, cậu là cậu, muốn giở trò ở sau lưng của tôi thì tốt nhất là cậu cho tôi một lý do, nhắc đến Feston cũng vô dụng, trừ phi là anh ấy bảo cậu làm như vậy, còn những chuyện khác thì miễn bàn.”

“Hey, tôi tưởng rằng chúng ta là bạn mà.” Đối mặt với ánh mắt của sát thủ, Greg cẩn thận bước đến, Phong Triển Nặc vừa không đồng ý cũng không phản bác, như cười như không mà nhìn Greg.

Greg nhún vai, “Được rồi, tôi là tìm người theo dõi anh, tôi biết anh muốn đi đâu, nhưng không phải là Feston yêu cầu, anh cũng biết anh ấy mà, anh ấy sẽ không giao chuyện này cho tôi, trên cơ bản là anh ấy cũng không xem tôi là người trong cuộc, tôi biết được chuyện của hai người là do từ chỗ của cha tôi, nghe nói nội bộ của cục điều tra liên bang đã xảy ra một trận ầm ĩ.”

Chẳng qua lúc ấy hắn chẳng hề giật mình.

“Hiện tại có thể nói vào trọng điểm hay không, tôi không có nhiều thời gian để nói nhảm với cậu.” Trên cơ bản Phong Triển Nặc đã biết Greg đến đây là vì chuyện gì, “Cậu không nói thì để tôi thay cậu nói, thế nào? Cấp trên của tập đoàn Kada sốt ruột muốn gặp tôi, bởi vì tôi chính là kẻ đầu sỏ đã phá hỏng cuộc hôn nhân chính trị này, bằng không chính là trách tôi đã làm cho Feston sa đọa.”

Ném khẩu súng xuống đất, hắn đi ra khỏi con ngõ, Greg đi theo ở phía sau, “Đúng, anh đoán đúng rồi, không may là tôi bị phái đến đây để làm vật hy sinh, bọn họ không biết anh là người như thế nào nhưng tôi thì biết rất rõ.”

Greg nhanh chóng đuổi kịp Phong Triển Nặc, “Có lời gì muốn tôi truyền lại hay không?

Phong Triển Nặc nhìn đồng hồ, “Tôi đang gấp, muốn gặp tôi thì để bọn họ tự đến, tôi không phủ nhận tội trạng này.”fynnz.wordpress.com

Hắn quay đầu lại, Greg nhìn thấy sự u ám thấp thoáng đằng sau nụ cười trong sáng kia, nhịn không được mà mở miệng, “Ian, ngay từ đầu anh đã biết nếu ở bên cạnh Feston thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện như vậy, anh là một sát thủ nhưng lại là đàn ông, mà Feston chỉ coi trọng mình anh, chẳng lẽ còn phải bắt người nhà của anh ấy chấp nhận anh hay sao, đừng dùng lời nói của anh để khiêu khích bọn họ nữa, như vậy chẳng có gì hay ho cho các anh.”

Phong Triển Nặc dừng chân, Greg vẫn đeo mắt kính, chỉ cần nhìn kỹ thì sẽ nhìn thấy một chút bóng dáng của Feston ở trên người của hắn, sâu bên trong hốc mắt giấu kín cảm xúc, còn bề ngoài chính là phần nguyện ý bộc lộ.

“Anh ấy đi rồi thì tôi mới dám tìm đến.” Khuôn mặt của Greg cực kỳ nghiêm túc, “Chuyện của các anh không liên quan đến tôi nhưng đã kinh động đến cục điều tra liên bang, mà hai người lại còn kéo nhau ầm ĩ một trận ở Monaco, chuyện ở đây thì liên quan đến tôi, vì chuyện này mà hiện tại tập đoàn xảy ra biến hóa cho nên tôi muốn tìm anh để xác định trước khi anh ấy trở về.” Greg cau mày nhìn Phong Triển Nặc, “Các anh thật sự đã quyết định…..xác định….muốn ở bên nhau à?” Hắn liên tục thay đổi hai từ, dường như không biết nên chọn từ nào cho chính xác.

Phong Triển Nặc lại ngửa đầu, nhàn nhã nhìn lên trời, “Đây không phải là chuyện do chúng tôi có thể quyết định, muốn nói thì chỉ có thể nói là do ông trời muốn cột anh ấy và tôi lại với nhau, chứ anh ấy không muốn, tôi cũng vậy.”

Hoàn toàn xuất phát từ bất đắc dĩ, nếu có thể lảng tránh thì ngay từ đầu bọn họ đã không tiếp cận đối phương, nhưng bọn họ lại không thể kháng cự.

“Như vậy là sao?” Greg không rõ, cũng không tính hỏi tiếp, “Nói rõ một chút, tôi tình nguyện các anh ở bên nhau, Feston biết suy nghĩ của tôi, tôi cũng sẽ không giấu anh, ban quản trị chỉ tạm thời cho tôi ngồi ở vị trí này, có vài người cho rằng Feston mới là người thích hợp nhất….”

“Anh ấy muốn vứt bỏ tất cả thì cậu sẽ là người có lợi, cậu không hề che giấu dã tâm của mình, thật sự thẳng thắn.” Kỳ thật Phong Triển Nặc hoàn toàn không có hứng thú đối với việc tranh giành quyền lợi của tập đoàn, “Tôi có thể nói cho cậu biết nếu Feston muốn vứt bỏ địa vị kia thì chính là thật sự vứt bỏ, anh ấy sẽ không trở lại.”

“Anh nói như vậy thì tôi mới yên tâm, có lẽ anh còn hiểu anh ấy hơn cả người trong nhà.” Lời nói của Greg làm cho Phong Triển Nặc giật mình.

“Theo tôi được biết thì cha của anh ấy vẫn còn sống, anh ấy còn có cậu là em họ và một đống người thân, chẳng phải hay sao, mấy người sống cùng với hắn lâu hơn tôi, làm sao mà lại không hiểu anh ấy.” Hắn bỗng nhiên nhớ đến việc Feston gặp phải nguy hiểm và bị thương, cho đến nay ngay cả Greg cũng chưa từng gọi một cú điện thoại nào để hỏi thăm.

“Anh nhất định sẽ không tin, kể từ khi mười tuổi thì Feston đã dọn ra ngoài ở riêng, sau đó rốt cục không còn nói chuyện với người trong nhà nữa, phải nói là không có cơ hội, bởi vì tuy rằng anh ấy dọn ra ngoài nhưng những gì mà anh ấy muốn học lại không hề ít, anh ấy không có khả năng vừa học vừa tự kiếm tiền để đóng học phí mà còn phải ứng phó với từng buổi khảo nghiệm người thừa kế vào mỗi tháng….”

“Khảo nghiệm người thừa kế là gì?” Hiện tại Phong Triển Nặc mới phát hiện hắn vẫn còn nhiều điều chưa hiểu rõ về Feston.

“Chính là học tập để trở thành một người thừa kế đủ tư cách, gồm mấy cuộc thi vào hằng tháng, tin tôi đi, không có đứa nhỏ nào thích điều này đâu.” Theo vẻ mặt giống như gặp ác mộng của hắn thì có thể đoán được những cuộc khảo nghiệm kia không phải trò chơi cho trẻ con.

“Anh ấy đã vượt qua tất cả?” Phong Triển Nặc nhịn không được mà hỏi.

“Không, nghe nói không phải lần nào cũng vượt qua, bởi vì rất khó, những thứ đó hoàn toàn dành cho người lớn, nhưng mà Feston không giống những người khác, anh ấy ghét bị thua, cho nên sau mỗi lần thì anh ấy đều là người chiến thắng.” Greg nói một cách hâm mộ.

“Tham gia khảo nghiệm không chỉ có một mình anh ấy? Cho nên cậu mới bảo anh ấy là người chiến thắng.”

Phong Triển Nặc thật sâu sắc, Greg thừa nhận, “Người được đề cử không chỉ có một, nhưng hiện tại nhìn lại thì tôi cho rằng những đứa nhỏ khác cùng nhau khảo nghiệm có lẽ căn bản chỉ vì Feston, vì kích thích ý chí chiến đấu của anh ấy, nếu chỉ có một mình anh ấy, muốn anh ấy tham gia khảo nghiệm chứng minh năng lực của mình thì anh ấy hoàn toàn có thể phớt lờ mấy thứ đó.”

Phong Triển Nặc gật đầu đồng ý, “Anh ấy là người như vậy, lý trí, tự lập, anh ấy ghét lãng phí thời gian.”

“Cho nên những người khác chỉ là làm nền, ngay từ đầu Feston chính là người được lựa chọn.” Greg nhún vai, “Có lẽ người khác sẽ cho rằng tôi ghen với anh ấy nhưng trên thực tế là không hề, ngày mai là ngày giỗ của mẹ anh ấy, anh có biết hay không?”

Greg bỗng nhiên chuyển đề tài, Phong Triển Nặc đứng yên tại chỗ, “Ngày giỗ?”

“Ngày mai là ngày giỗ của mẹ anh ấy, hằng năm anh ấy đều đến viếng mộ, nhưng mà chẳng nói gì cả, chỉ đứng trước mộ rồi đặt một bó hoa.” Greg nói ra những điều mà Phong Triển Nặc cũng không biết, hắn không biết quá khứ của Feston, một chút cũng không.

“Cám ơn cậu đã nói cho tôi biết.” Thở ra một hơi, hắn không biết chính mình đã cau mày lại, Feston đột nhiên nói phải quay về, hắn cứ tưởng Feston quay về là để ngăn cản người nhà đến gây rắc rối cho hắn, nhưng trên thực tế Feston là vì mẹ của mình…

Phong Triển Nặc luôn luôn chiếm ưu thế, cho dù trong thời khắc nguy cấp cũng có thể giữ được bình tĩnh, nhưng hiện tại vẻ mặt này tuyệt đối không xem như bình tĩnh. fynnz810

“Không ngờ là cũng có chuyện mà anh không biết, tôi cảm thấy rất bất ngờ.” Greg vẫy tay chào hắn, “Người muốn gặp anh bao gồm cha của tôi, còn có cha của….phải nói là có không ít người đều muốn gặp anh, chắc anh cũng biết mục đích của bọn họ, tôi sẽ không nhiều lời, muốn làm như thế nào thì phải xem ở anh, nếu anh tính rời khỏi đây thì hy vọng có thể nói với tôi trước một tiếng, cạnh tranh với Feston thì tôi phải chuẩn bị sẵn sàng mọi việc.”

“Chia tay tôi thì Feston sẽ nguyện ý quay trở về kế thừa công ty hay sao? Tôi không biết những người đó nghĩ như thế nào.” Phong Triển Nặc không cho là đúng, “Trước khi quen biết tôi thì anh ấy là một FBI, không phải là tổng giám đốc của một tập đoàn.”

Greg cũng biết, nhưng có người vẫn không chấp nhận năng lực của hắn thì làm sao bây giờ, “Những lời này không bằng anh tự đi nói với bọn họ đi, nhưng mà….chỉ cần anh động một ngón tay thì tôi dám khẳng định không ai dám hó hé thêm câu nào.”

Hắn dừng lại lời ám chỉ của mình, Phong Triển Nặc hiểu được ý của Greg, “Muốn tôi đe dọa bọn họ? Greg, lá gan của cậu càng lúc càng lớn.”

Greg e hèm vài tiếng, “Tôi đâu có nói như vậy.”

Hắn bắt xe, trước khi lên xe thì quay đầu lại, “Về sau có thể hỏi trước rõ ràng là ai rồi hẳn ra tay có được hay không, tôi vừa mới tiêu tiền thuê người thì đã anh đuổi chạy mất dép.”

Mấy người kia cho dù có đồng ý xuất hiện thì chắc chắn sẽ không đồng ý tiếp nhận nhiệm vụ như vậy nữa, Greg vẫn chưa oán trách xong, “Vì sao khi anh xuống tay lại chẳng hề do dự vậy, nếu là tôi thì sao? Chẳng lẽ anh cũng chém thẳng tay luôn à?”

“Lợi dụng thời gian ngắn nhất để đạt được ưu thế lớn nhất.” Phong Triển Nặc đút tay vào túi quần, trả lời một cách lơ đãng, “Thời gian chính là tiền bạc, lời này chưa hẳn đúng, có đôi khi nó là mạng người, hỏi mấy bác sĩ trong bệnh viện đi, bọn họ nhất định đồng ý với tôi.”

Hành động của Greg luôn bị hắn kiểm soát nhưng hắn lại không biết từ khi nào thì Greg đã cho người theo dõi hắn, nhìn Greg rời đi, lúc này Phong Triển Nặc mới phát hiện sự hiểu biết của hắn đối với tập đoàn Kada rất ít ỏi, còn đối với Feston thì hắn cũng không hiểu đối phương nhiều như hắn đã nghĩ.

Đến sân bay, hắn không làm thủ tục đăng ký mà là đổi vé máy bay.

Hành trình không tính là thuận lợi, bởi vì thời gian không đúng cho nên hắn phải quá cảnh thì mới đến điểm dừng chân của mình, Washington, lúc này đã là sáng ngày hôm sau.

Vừa hạ cánh thì việc đầu tiên mà hắn làm chính là gọi điện thoại, “Hiện tại anh đang ở đâu?”

Feston cảm thấy bất ngờ với cú điện thoại này, “Cậu đang ở đâu?”

“Đừng hỏi ngược lại tôi, là tôi hỏi anh trước, anh ở nghĩa trang nào, để tôi đến đó.” Phong Triển Nặc thở dài, “Vì sao anh không cho tôi biết hôm nay là ngày giỗ của mẹ anh?”

“Có lẽ là vì cho đến nay cậu cũng chưa từng hỏi.” Nghe thấy Feston trả lời như vậy thì Phong Triển Nặc chỉ biết cười khổ.

Thái độ của Feston vẫn luôn lãnh đạm, nhưng mặc kệ thế nào thì rốt cục Feston vẫn cho Phong Triển Nặc địa chỉ đến nơi này.

………….

P/S: đi thăm mộ mẹ chồng nha :>

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.