Xin Chào - Ta Đây Là Nữ Phụ

Chương 106: 106: Cô Là Gián Điệp




Đồng Lệ Na đúng là có tính chất gây hài, cô nàng thấy một vũng sình không biết nghĩ cái gì liền lấy bùn trắc lên mặt mình, vừa trắc vừa lẩm bẩm.
"Không sao đâu nhỉ tắm bùn trắng da mà."
Chả là lúc nảy bị khủng bố tấn công, cô vô tình nhìn thấy tên khủng bố ngụy trang, mặt hắn không biết trắt cái gì hai bên má mỗi bên ba vạch.

Cho nên cô cũng làm thử để lỡ gặp lần nữa thì nhận mình là khủng bố thôi chứ không lại bị bắn chết, cô chạy không nỗi nữa rồi.

Đây là kế hoạch bảo toàn mạng sống của cô.
Vừa dáo giác đi thì Đồng Lệ Na và Hoàng Đinh Hương đụng phải lưng nhau cả hai hét toán lên.

Sau khi nhìn thấy đối phương là ai mới thở phào.

Nhìn Đồng Lệ Na mặt mày nhem nhuốt Hoàng Đinh Hương ôm bụng cườu nắc nẻ.
"Lệ Na mặt em làm sao vậy, nhìn mắc cười quá đi mất."
"Mắc cười lắm ạ, em tự làm đó em thấy rồi bọn khủng bố ngụy trang giống vậy nè.

Em làm như vậy để có gặp thì sẽ lừa bọn họ sau đó theo bọn họ đến căn cứ là xong."
Hoàng Đinh Hương ngừng cười, nghe có lý lắm nha.
"Nghe được á, em lấy bùn ở đâu vậy làm cho chị với."

Vậy là Đồng Lệ Na dắt Hoàng Đinh Hương tiiws chô vũng bùn ban nãy, lại một hồi tray trắc.
"Ghê quá đi, ặc chị mắc ói quá."
"Chị đừng có nói chuyện không là vào miệng đó."
Cho dù rất ghê nhưng mà lỡ chơi ngu trắc rồi ở đây cũng không có nước để rửa nên đành chịu.

Hai chị em vác súng hiên ngang rời đi.
Trước khi chết Diệp Á Bằng nói với cô Bách Lý có bản đồ, vậy cô phải tìm cho ra vị trí của anh ta.

Nhưng mà nơi này rộng thế này cô biết đi đâu mà tìm.

Vì vậy cho nên cô điều chỉnh tần số 5 để nói chuyện với ekip.
"Tôi muốn hỏi tôi có bị giới hạn số lần trợ giúp không?"
Đạo diễn không biết cô định làm gì nhưng hình như bọn họ không có quy định số lần trợ giúp.

Nhưng cũng không thể để người chơi cứ nhờ trợ giúp hoài thì khán giả sẽ bất bình.
"Cô chỉ được dùng 2 lần."
"Vậy bây giờ tôi cần vị trí của Bách Lý."
"Được, nhưng cô đã dùng qua sự trợ giúp của ekip cô chỉ còn một sự trợ giúp gọi điện cho người thân."
"Tôi biết."
Rất nhanh đồng hồ điện tử trên tay cô xuất hiện một dấu chấm đỏ, cách chỗ cô cũng không xa lắm.

Cô theo chỉ dẫn mà đến chỗ của Bách Lý, cái đồng hồ này là sau khi xác nhận thân phận với hệ thống cô kiểm tra balo mà tìm thấy.
Bách Lý đang ngồi xem bản đồ, nghe thấy tiếng động lập tức giấu bản đồ vào trong người.

Trần Tuyết nấp ở sau bụi rậm cách một khoảng nhất định.

Bách Lý không giống Diệp Á Bằng cô không thể xuống tay trực diện như vậy.

Nhìn phản ứng của anh ta cũng đủ chứng minh anh ta có tính phòng bị rất cao.
Bách Lý đứng lên, quan sát xung quanh siết chặt tay súng.

Cả một quãng đường anh điều bị khủng bố tấn công, đã mệt sắp thở không nỗi rồi.


Chiến đấu đồng đội cái khỉ gì, tổ chương trình là đang lừa người, đây rõ ràng là chơi cá nhân tự sinh tự diệt.
Trần Tuyết nhìn thấy Bách Lý xoay người di chuyển, ngắm chuẩn "đoàng", tiếng súng vang lên Bách Lý bị trúng đạn ở vai.

Bắn lệch, Bách Lý điên cuồng bỏ chạy, Trần Tuyết xách súng đuổi theo, hai người rượt đuổi trong rừng không khác gì đóng phim.

Flycam bay theo bọn họ thu lại những hình ảnh vô cùng đẹp mắt.
Cuối cùng Trần Tuyết dồn con mồi vào đường cùng, Bách Lý vướng phải nhành cây té ngã, Trần Tuyết đi đến bên cạnh, ánh mắt sắt lạnh "đoàng" lại một phát ngay tim.
*Hệ thống.
"Bách Lý chết over, đội 2 còn 2 người."
Lúc này Bách Lý mới nhìn thấy người đuổi giết mình vậy mà lại là Trần Niệm Tuyết.
"Là cô giết Diệp Á Bằng?"
Bách Lý luôn cảm thấy có gì đó không đúng, Diệp Á Bằng sao lại chết nhanh như vậy.
"Ừm, trước khi chết cậu ta còn bán đứng anh, đưa bản đồ cho tôi."
"Cô là gián điệp?"
"Không phải"
Không phải gián điệp nhưng vẫn giết bọn họ, chẳng lẽ tổ chương trình còn sắp xếp cho cô một thân phận khác.

Nhưng chưa kịp hỏi ra hoài nghi thì đã bị hai người áo đen đến lôi đi.

Trần Tuyết lấy được bản đồ bắt đầu xem, nhưng mà càng xem càng thấy ngu người.
Có tổng cộng 4 nơi có đánh dấu đỏ được ghi chú là căn cứ của khủng bố.


Nhưng nó lại ở bốn hướng khác nhau.

Đông, tây, nam, bắc đây là đánh đố người khác mà.

Chắc chắn một điều trong 4 nơi này chỉ có 1 nơi có chứa đá năng lượng hạt nhân.

Làm sao để biết chứ, cô cũng không thể đến từng nơi để tìm, cô không có nhiều thời gian như thế.
**Hệ thống.
"Đồng Lệ Na, Hoàng Đinh Hương chết, game over, đôi 1 còn hai người."
Trần Tuyết bây giờ không quan tâm ai chết mặc ai, chết hết cô càng đỡ hơn.

Cô bắt đầu nghiên cứu bản đồ, rất nhanh cô phát hiện ở hướng Đông so với những căn cứ ở chỗ khác có một đặc điểm, đó là nó ở cạnh một con sông.

Nơi dễ dàng tẩu thoát nhất, nếu cô là bọn khủng bố cô nhất định sẽ để đá hạt nhân ở nơi đó.

Nếu xảy ra chuyện liền có thể mang theo tẩu thoát một cách nhanh nhất..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.