Xin Chào! Thanh Xuân!

Chương 63: 63: Phiên Ngoại 6 Nhật Nguyệt 6




Tới trận tiếp, không gặp tuyển thủ chuyên nghiệp, Ngọc Ưu lấy được đường giữa, vui vẻ ăn chơi.

Em nói "Hàng ca, anh thấy Lục Tinh Tiên Tử thế nào?".

Thiệu Nhất Hàng nói "Không tệ, em thích chơi skin kia mà, khi thi đấu Diệc ca toàn xúi em cầm sao ra chọi người, kết quả em làm thật".

Ngọc Ưu cười cười "Ừm, à mọi người, ngày 14 tháng 3 sẽ ra skin valentine của Điêu Thuyền và Lữ Bố, thích thì mua nhé".

[Con gái nói chút trước skin kia được không?]
[Xin con gái review trước, mama còn không biết skin sắp ra]
[Cầu chỉ dẫn]
Ngọc Ưu nói "Mai thứ 6 nhỉ? Yeah sắp hết tuần rồi".

Thiệu Nhất Hàng ho nhẹ 1 tiếng "Skin kia là skin đôi theo phong cách cổ trang, tông đen cho Lữ Bố, trắng cho Điêu Thuyền".

Ngọc Ưu mỉm cười "Chính xác, còn về ra sao thì tui cũng không biết, gần 1 tháng nữa mà, mọi người từ từ hóng nha".
[Hình như tui thấy gì đó]
[Lầu trên thấy gì vậy?]
[Con gái mặc áo của SL, là tên của Thiệu Đội, Aaa Chiêu Dương kìa]
[Bà nói tui mới chú ý, cứ tưởng là áo của con gái chứ]
[Thiệu đội mặc áo có tên con gái kìa, ui ui, lẽ nào là thuyền này thành?]
Ngọc Ưu nhìn fan rút đi mấy ngàn, Thiệu đội khẽ cười "Tiểu Ưu, fan của em qua tìm anh này".

Ngọc Ưu nhíu mày, Thiệu Nhất Hàng nói "Hm, mấy người họ kêu em là con gái, chắc sau này kêu anh là con rể luôn ha?".

Ngọc Ưu đỏ mặt, em vùi đầu vào mèo bông, lộ ra mắt phượng có chút hồng.

Em nói "Anh đừng nói nữa, hic".


Thiệu Nhất Hàng không chọc nữa, anh cười cười "Rồi rồi, vào trận rồi, không chọc em nữa".

Ngọc Ưu hừ nhẹ "Anh đừng tưởng không có Diệc ca là anh làm càng, em...!em...".

Thiệu Nhất Hàng bật cười, Ngọc Ưu hừ nhẹ, anh nén cười lại "Anh sai rồi, không cười em nữa, không phải ôn thi để vượt cấp à, được anh nhảy chung".

Diệp Ngọc Ưu ồ một tiếng, fan mama không biết nên tin tưởng 2 người yêu đương không, vì cả 2 rất thân cận với nhau, quan hệ cực kỳ tốt, hay đùa giỡn.

Fan CP lại ship cặp vô tận luôn.

Fan Thiệu Khuynh cũng gần muốn ngã hết.

Ngọc Ưu đánh 1 hồi lên kim cương, cả 2 người đánh tốc độ rất bình thường nhưng người ta đỡ không nổi.

Ngọc Ưu thở dài, Thiệu Nhất Hàng nói "Sao vậy?".

Em nói "Hàng ca, khi nào đi khám với em ha?".

Thiệu đội ngồi nghiêm chỉnh lại "Lúc nào?".

Ngọc Ưu cười cười "Ngày mai á, em có hẹn với bác sĩ xong cả rồi, chỉ là đi khám tổng quát thôi không có vấn đề gì cao cả đâu".

Thiệu Nhất Hàng nhìn màn hình, anh ôn nhu nói "Được, có gì thưởng anh không?".

Ngọc Ưu cười "Cho anh khám chung đấy".

Thiệu đội bất đắc dĩ nói "Anh không cần đâu, hơn nữa chỉ cần em cao hứng là được, không đúng sao? Ngọc Ưu".

Ngọc Ưu nhìn, em mỉm cười, ngọt ngào cười, Thiệu đội bất ngờ nói "Em giống trẻ con thật, mặt non như vậy sau này cưới về anh bị cha mẹ đánh mất".
Ngọc Ưu: "...".
Fan mama:...
Fan CP:!!!
Tỏ tình công khai này.
Mặt Ngọc Ưu đỏ lên, tai cũng vậy, em vùi đầu vào mèo bông, trong 2s lấy lại bình tĩnh, Thiệu đội chống cằm, lười nhác nói "Ừm, đang hẹn hò, không phải kéo fame đâu".

Ngọc Ưu ngồi lại ngay ngắn "Này ai tính cưới xin với anh mà cưới, em đây chính là nữ nhân vô tâm".
"Rồi rồi cô nương, anh tự tin vào nhan sắc của mình nhé, cho em thấy mấy năm làm quen, hứ, đừng tưởng anh không biết em đang thèm sữa nóng mà không có, anh có ý đồ cả rồi".

Ngọc Ưu: "!" Đồ tâm cơ.

Fan mama: "!!!" Họ nghĩ con gái mình đu được idol làm người yêu, ai ngờ đây chính là ngược lại, con gái ngốc bị idol câu dẫn về
Ngọc Ưu đỡ trán, tay đan lại "Anh biến thái thật, thích trẻ vị thành niên".

Thiệu đội nói "Lần đầu thấy em live anh đã thích rồi, năm đó em mới 16 nên mắng vậy cũng không sai, anh cảm thấy kiếp trước có lẽ anh yêu em rất sâu đậm mà lại không có được nên kiếp này mới như vậy tính kế em, khiến em không đi yêu đương được với người khác, anh nghi ngờ sư muội là người yêu em kiếp trước, khi nhìn 2 người thì anh thấy hơi chua".

"Khi mà Tử Yên chúc mừng anh thoát kiếp độc thân, anh cảm thấy đáng lẽ nên là anh nói với em ấy, em lại nhận biết ra anh ngay lần đầu anh vào, Tiểu Ưu, em là trùng sinh hay xuyên thư vậy?".

Ngọc Ưu mỉm cười "Em a, là trùng sinh nha, bắt đầu từ năm 4 tuổi, chết đi vào năm 20 tuổi, vì vậy cho anh 4 tháng để em có động lực sống nha".


"Ừm, anh nói không sai đâu, em và Tử Yên mới là người yêu của nhau, mà anh lại là người đầu tiên biết, em và anh là cộng sự, anh yêu em, cơ mà em lại chỉ đơn thuần thích anh, sinh nhật 20 tuổi, em đã tự tử, sau đó sống lại đi chơi với anh nè".

Fan: "..." Con chiều bạn trai đến vậy sao? Lôi cả Trần đội ra luôn.

Trần Tử Yên đang xem live, 1 mảnh ký ức xuất hiện trong ký ức, rất xa lạ nhưng lại rất kỳ quái, đó chính là cảnh cô ấy quỳ trước di ảnh của Ngọc Ưu.

Thiệu đội cũng thấy 1 mảnh ký ức, chính là lúc ở đám tang.

Anh nói "Vậy em muốn tự tử vào năm nay lại không dễ rồi, anh sẽ không để em chết dưới biển đâu".

Ngọc Ưu cười "Anh tự tin em chết dưới biển thế? Đoán được nơi không?".

Thiệu Nhất Hàng lập tức nói "Thanh Đảo".

Ngọc Ưu vỗ tay "Đáp đúng rồi nè Hàng ca, em là người vô tâm, vì thế anh phải cho em thấy cái tình yêu mạnh mẽ ấy thì em mới có thể có hy vọng sống nha, cộng sự hoàn hảo nhất của em?".

Thiệu Nhất Hàng gật đầu "Dĩ nhiên, anh chắc chắn mình làm được, dù sao anh cũng đoán được rồi, mạch não chúng ta tương ứng rất nhiều, nào, bé ngốc nói chuyện đủ rồi, đi ngủ dưỡng nhan tăng chiều cao đi".

Ngọc Ưu bĩu môi "Anh lại chê em lùn rồi, được thôi trẫm đi ngủ, ái phi ngủ ngon".

"Bệ hạ ngủ ngon nha" Thiệu đội cũng đáp trả lại.

Cơm chó ngập họng fan, fan vui vẻ, không cần ăn khuya nữa, no rồi.

Đêm đó Thiệu Nhất Hàng có 1 giấc mơ, mọi thứ trong mơ khiến hôm sau anh tỉnh, cả người đầy mồ hôi phải đi tắm nước lạnh.

Tay anh run rẩy, mọi thứ trong mơ đều vô cùng rõ ràng, anh thấy rõ hết quảng thời gian kia, anh quen Tiểu Ưu lúc em ấy 17 tuổi, live stream đã được mấy tháng rồi, sau đó dẫn dụ em ấy qua việc ký vào đài Thủy Mộng rồi kéo vào SL, sau đó anh không dám nói, em ấy rất đáng thương.

Nhớ cảnh ở bệnh viện kia, anh hiểu tại sao mà Ngọc Ưu lại hẹn đi chung rồi, em ấy có lẽ sợ, ngày em ấy ra đi, anh cũng rất đau khổ.

Sau đó 10 năm, anh cũng lựa chọn rời đi ở biển, ngay lúc sinh nhật của Ngọc Ưu.

Anh biết tình cảm của sư muội với Ngọc Ưu, anh chỉ là người thừa trong 2 người họ.

Nếu đối chiếu lại 2 thứ, Ngọc Ưu chính xác là trùng sinh, anh nhớ cảnh Ngọc Ưu kể với anh về quá khứ ở kiếp này, 4 tuổi sống lại, em sẽ phải trải qua mọi thứ, những ấy sẽ trải qua lần nữa.


Điện thoại rung lên, Thiệu Nhất Hàng nhìn tên là Con Sen, anh bấm nghe, bật loa lên.

Bên kia có hơi ồn, sau đó thanh âm của thiếu nữ vang lên "Hàng ca, dậy chưa vậy? Em đang đi xuống nè".

Thiệu Nhất Hàng nhìn mình trong gương, anh nói "Anh xuống ngay đây, đợi chút nhé".

Ngọc Ưu gật đầu "Vâng".

Tắt máy, Thiệu Nhất Hàng mang đồ lại nhanh chóng, áo phông và quần bò với giày thể thao, trang bị khẩu trang xong thì nhanh chóng chạy xuống dưới.

Thấy Ngọc Ưu, Thiệu Nhất Hàng nén xúc động, anh thấy may mắn.

Nhưng nếu điều gì sẽ xảy ra nếu lần này sư muội cũng có ký ức? Ngọc Ưu sẽ chọn ai.

Ngọc Ưu nhìn mắt anh, em hơi mỏi cổ "Hàng ca, anh cao quá đi".

Thiệu đội sờ đầu em, nhìn cái nơ hải quân, anh nói "Đi thôi bạn gái".

Ngọc Ưu nhìn qua, Thiệu Nhất Hàng nhìn thấy gì đó, anh nâng cằm Ngọc Ưu, bắt được khoảng khắc.

Con ngươi đen láy kia biến thành lam sắc.

Thiệu Nhất Hàng nhìn, sau đó nó quay lại màu đen, là mắt đổi màu sao?
Ngọc Ưu:?
Thiệu Nhất Hàng sờ đầu em, anh lấy mũ mình cho em đội "Ngoan".

Ngọc Ưu không hiểu lắm, gì vậy chứ? Mắt mình đổi màu à?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.