Xin Chào, Tình Huống Này Đã Kéo Dài Bao Lâu Rồi?

Chương 15



Đối diện với tầm mắt của người xa lạ, Đào Tri Việt có chút kinh ngạc.


Không thể phủ nhận, đối phương tựa như một ngôi sao sáng, khí chất phi phàm, nếu đặt trong tiểu thuyết thì chính là hình tượng của một nam chính được mọi người săn đón ngưỡng mộ.8


Trong lòng Đào Tri Việt hơi hơi động, suýt nữa là nghĩ đến một cái tên quen thuộc.


Vừa lúc đội ngũ đến phiên cậu, Đào Tri Việt vội vàng thu lại suy nghĩ, đi lên phía trước, tiếp nhận sự kiểm tra an ninh tỉ mỉ của nhân viên.


Buổi triển lãm trò chơi này không cần báo danh xét duyệt trước, cũng không đăng ký với nhân viên, vì thế để phòng ngừa phát sinh chuyện gì ngoài tình huống thì trước đó phải kiểm tra thật cẩn thận.


Sau khi chính thức bước vào phòng, nhìn khu triển lãm được vô cùng hoành tráng được bố trí đẹp đẽ trước mặt, Đào Tri Việt không khỏi cảm thán trước sự dày công của ban tổ chức.


Nhân viên phân phát từng tờ quảng cáo tuyên truyền, Đào Tri Việt nhận lấy, tìm chỗ nào không có người rồi đứng đó, lấy sổ ghi chép và bút trong ba lô ra, đối chiếu với những hạng mục cần chú ý đã được liệt kê trước đó với bản vẻ phân bố trong khu này rồi khoanh tròn lại.


Một số nhà sản xuất trò chơi cũng đã sắp xếp các cuộc đàm phán với người chế tác, rút thăm trúng thưởng hay những hoạt động khác, Đào Tri Việt cảm thấy rất hứng thú với việc chia sẻ kỹ thuật, cậu cũng chọn một số hoạt động đối thoại có vẻ là có chủ đề khó, cuối cùng là sắp xếp lại thứ tự của chuyến tham quan theo thời gian và phân bố của các phòng triển lãm.


Đào Tri Việt đã tiến vào trạng thái làm việc lập tức bắt đầu hành động, cậu quan sát mức độ phổ biến của các loại trò chơi khác nhau, suy nghĩ về sáng tạo kỹ thuật của các trò chơi mới nhất và phân tích các yếu tố thiết kế xuất hiện trong trò chơi nhiều lần.


Trong suốt toàn bộ hành trình cậu đều tập trung ghi chép vào cuốn sổ nhỏ, hồn nhiên không biết bản thân mình đã trở thành một phong cảnh độc nhất vô nhị trong phòng triển lãm.


Phần lớn những khán giả tới đây đều là những game thủ, họ đến để xem demo về những dự án mà mình yêu thích, còn có những người trong nghề hoặc người đồng hành hoặc người đầu tư, rất nhiều người trong số họ sẽ đi thẳng đến phòng đàm phán kinh doanh hoặc là im lặng theo dõi trong khu vực quảng bá công chúng, sẽ không giống như một người khát khao khao học hỏi không buông tha một chi tiết nào như cậu.


Sau nửa ngày, bàn tay của Đào Tri Việt đã tê rần vì viết, nhưng tâm tình cậu rất sung sướng, học tập được kiến thức mới luôn khiến người ta vui vẻ mà.


Đặc biệt là sau khi nghe các nhà chế tác của công ty phát triển Đảo động vật nói chuyện, Đào Tri Việt mới hiểu được nguyên nhân khiến sự tương tác trong trò chơi Đảo động vật có thể đạt chặt chẽ như vậy là bởi vì thế giới có một mô hình xử lý hàng loạt thông minh hơn.


Người chơi có hơn hai trăm hình tượng động vật lựa chọn trong trò chơi này, mỗi loại động vật đều có ngoại hình và đặc điểm khác nhau, mà ở những tình huống khác nhau thì biểu hiện của chúng cũng sẽ không giống nhau, chẳng hạn như tư thế đi đứng của một chú thỏ và một lão hổ không giống nhau, vậy thì tư thế nhặt vật phẩm của chúng sẽ khác nhau.1


Tiến thêm một bước nữa, tư thế nhặt quả táo hay nhặt một khúc gỗ của cùng một loại động vật cũng sẽ khác nhau.


Bởi vì tính chất tự do của Đảo động vật cực cao, những thao tác mà người chơi có thể hoàn thành bằng cách điều khiển các loại động vật thực sự có quá nhiều, còn có một số lượng lớn vật phẩm có thể tương tác lẫn nhau, nếu như ấn theo phương pháp truyền thống, là để bộ phận mỹ thuật lên ý tưởng và vẽ từng cái một thì đây là một khối lượng công việc không thể tưởng tượng nổi.


Do đó đội ngũ chế tác của Đảo động vật đã tự nghiên cứu ra một mô hình, có thể căn cứ vào những hành động thực tế của mỗi loại động vật mà có thể tự động học tập bắt chước, còn có thể phân loại và xử lý các mô hình khác nhau một cách thông minh, sáng lập ra một thế giới tràn ngập trí tưởng tượng và vô cùng tráng lệ này.


Trong thế giới này, bạn có thể lựa chọn đi bộ hay là chạy trên vùng đất quen thuộc, cũng có thể lựa chọn trở thành một chú chim sống trong rừng, hoặc một con kiến sống dưới lòng đất, bạn có thể tự do lựa chọn cuộc sống mà bạn mong muốn, sau đó ngẫu nhiên không hẹn mà gặp các vị khách đến thăm.


Cuối cùng người chế tác nói, đội ngũ phát triển của công ty vẫn đang tối ưu hóa tính logic và hiệu suất của mô hình này, mở rộng phạm vi ứng dụng, nỗ lực nghiên cứu phát minh các trò chơi mới khiến người chơi nhập vai hơn, bởi vật rất hoan nghênh những người mới có năng lực và tham vọng gia nhập đội ngũ.


Đào Tri Việt nghe xong mà cảm xúc dâng trào, nếu không phải tin tức Hoắc thị sắp mua cổ phần của công ty chế tác Đảo động vật vừa mới lên hot search thì cậu sẽ bỏ việc rồi nộp hồ sơ ngay lập tức rồi.3


Không dám ở gần cái phòng này quá lâu, sau khi nghe bài phát biểu đặc sắc của người chế tác, Đào Tri Việt chỉ có thể lưu luyến rời đi.


Từ giữa trên đến trưa, hầu hết nhân viên của các phòng lần lượt đi ăn cơm, Đào Tri Việt tìm đến khu vực nghỉ ngơi cho khán giả rồi ngồi xuống, lấy ra miếng sandwich thịt xông khói chà bông và một chai sữa bò làm từ hồi sáng trong ba lô của mình ra.


Trong ánh mắt đầy ghen tị của đám người đang đói bụng chờ mua cơm hộp, Đào Tri Việt cắn một miếng rõ to, đầy đủ nguyên liệu, mùi thơm của thịt xông khói chà bông cùng với lát cà chua sảng khoái, hương vị đậm đà, một ngụm là thỏa mãn.


Chờ khi miếng sandwich đã vào bụng, bình sữa bò cũng thấy đáy, quần chúng vây xem thật vất vả nuốt nước bọt trở về, Đào Tri Việt lại từ trong ba lô lấy ra một hộp hoa quả cắt sẵn, cầm lấy tăm xỉa răng, vừa ăn vừa xem điện thoại, nhàn nhã thích ý.


Nếu như ánh mắt có thể đốt ra lửa thì chiếc ba lô kéo đầy giá trị thù hận của Đào Tri Việt đã sớm cháy đen không còn một mẩu.


Đào Tri Việt hoàn toàn không biết gì đến chuyện này, cậu mở diễn đàn kỹ thuật Tiểu Lục Điểu ra, vào mục trò chơi để xem xem có lập trình viên nào đến buổi triển lãm này đăng bài lên không, nói không chừng cậu có thể nhìn thấy quan điểm gì mới.


Đáng tiếc là trong mục trò chơi không có bài viết nào mới, nhưng lại nhận được tin nhắn bám riết không tha của lập trình viên Gua.



[ Gua: Đào Đào cậu tới rồi! Kém một tiếng mười bảy phút là cậu không online suốt năm ngày rồi đó! Tôi rất nhớ cậu đó huhuhu. ]


Đào Tri Việt đã quen với việc tính giờ chính xác của đối phương, còn theo lời nói của Gua mà suy nghĩ, năm ngày trước cậu lên diễn đàn Tiểu Lục Điểu để làm gì.


...... Hình như là ngày thứ hai sau khi làm bạn với HR, cậu nói chuyện với người ta đến khuya lắc, sang buổi trưa buồn ngủ quá nên mở diễn đàn Tiểu Lục Điểu cho sảng khoái tinh thần.


Hóa ra cậu mới quen biết HR được sáu ngày.


Cứ luôn có cảm giác là đã quen nhau lâu lắm rồi.


Lại nhớ đến sáu ngày trước, cậu chỉ một mình cô đơn lẻ bóng không ai nói chuyện, thật xa xôi như một giấc mơ vậy.


[ Gua: Này, lần này cậu online bằng điện thoại sao. ]


[ Gua: Tôi nghĩ xem, cậu nói với tôi là cậu sống ở thành phố Tấn Bắc......]


[ Gua: Ồ, nhất định là cậu đang tham gia buổi triển lãm trò chơi ở Tấn Bắc rồi! Là công ty có dự án mới sao? ]


[ Gua: Đào Đào có phải muốn chia sẻ kỹ thuật không, tôi muốn nghe quá a a a a! Cầu ghi âm!! ]


[ Đào: Không hổ là cậu, thần thông quảng đại ghê. ]


Đối với suy đoán nửa sau của Gua, Đào Tri Việt cảm thấy có hơi hổ thẹn.


[ Đào: Không có, tôi chỉ đến tham quan thôi, công ty chúng tôi còn chưa thể tham gia một buổi triển lãm như vậy. ]


[ Gua: Vậy thì tôi nói thẳng luôn đây! ]


[ Gua: Tôi, có tiền, có danh nghĩa cổ phần, muốn đào cậu về. ]1


[ Đào: Cảm ơn vì đã mời nhé, nhưng mà khó quá thì bỏ qua đi. ]


[ Gua: ( '-' )ノ)'-' ) ]17


[ Gua: o(╥﹏╥)o ]


Đào Tri Việt nhìn mà bật cười.


Gua là người có tính cách rất hoạt bát và dễ mến, từ sau khi quen HR, Đào Tri Việt đã tràn ngập hảo cảm với một người chân thành và cởi mở như vậy.


[ Đào: Sau này không cần rình mò tôi trên diễn đàn nữa đâu, chúng ta kết bạn pp đi. ]


Đào Tri Việt gửi số tài khoản pp của mình qua, lại nói thêm.


[ Đào: Muốn thảo luận vấn đề gì thì có thể liên hệ tôi bất cứ lúc nào. ]


[ Đào: Tôi cảm thấy, sau này nhất định chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác ~]


[ Gua:!!!!!! ]


[ Gua: Má ơi mau ra xem cây vạn tuế ra hoa nè!!! ]


[ Gua: Tôi có nên thử tỏ tình với em gái kia một lần nữa không ta, tôi cảm thấy lần này cô ấy sẽ không từ chối tôi đâu!!! ]


[ Đào:......]


[ Đào: Chúc cậu thành công ^-^]


Chuyển sang pp, Gua đã nhanh chóng gửi lời mời kết bạn, nick name là "Là quan chứ không phải ộp ộp".


Sau khi chấp nhận lời mời kết bạn, Đào Tri Việt nhớ tới xưng hô khi trước của mình với Gua thì không khỏi ngẩn người.


[ Là quan chứ không phải ộp ộp: Chào Đào Đào nha!!! ]


[ Là quan chứ không phải ộp ộp: Tôi tên là Quan Vũ Đông, lúc đăng ký diễn đàn thì đánh thiếu mất một chữ, sau đó thì...... Toàn nghe thấy tiếng ếch kêu không à QAQ]


*Pinyin của quan là guān, pinyin của tiếng ếch kêu là gua, ý chỉ cái tên Gua này là quan chứ không phải tiếng ếch kêu đâu.


[ Là quan chứ không phải ộp ộp: Ôm chặt đùi đại lão.jpg]


Đào Tri Việt bật cười, sau đó có chút trịnh trọng giới thiệu ngắn gọn về bản thân

Đào Tri Việt bật cười, sau đó có chút trịnh trọng giới thiệu ngắn gọn về bản thân.


[ Đào: Xin chào, tôi tên là Đào Tri Việt, sau này chỉ giáo nhiều hơn nha. ]


[ Đào: Đại lão mang tôi bay với.jpg]


[ Là quan chứ không phải ộp ộp: Không nên vậy đâu, tôi chỉ là một chú mèo con thôi.jpg]


[ Là quan chứ không phải ộp ộp: Ối, đồng nghiệp nói sắp hết trơn đồ ăn rồi, tôi đi lấy cơm cái đã!! ]

[ Là quan chứ không phải ộp ộp: Ối, đồng nghiệp nói sắp hết trơn đồ ăn rồi, tôi đi lấy cơm cái đã!! ]


[ Đào: Đi ăn đi, đi ăn đi thôi.jpg]

Ngầm thừa nhận có thêm một Quan Vũ Đông trong danh sách bạn bè, nhìn avatar cô gái dễ thương anime màu hồng nhạt nằm bên cạnh avatar phong cảnh của HR, thật trông không hề hòa hợp

Ngầm thừa nhận có thêm một Quan Vũ Đông trong danh sách bạn bè, nhìn avatar cô gái dễ thương anime màu hồng nhạt nằm bên cạnh avatar phong cảnh của HR, thật trông không hề hòa hợp.1


Nhưng Đào Tri Việt lại cảm thấy thuận mắt đến không ngờ.


Cái tên danh mục ngầm thừa nhận này cũng rất thích hợp, cậu cũng không định tạo một nhóm mới.


Trong lòng nghĩ như vậy, Đào Tri Việt gửi một tin nhắn cho HR đã im lặng cả buổi sáng.


[ Đào: Sáng hôm nay thật mệt, nhưng cũng thật phong phú. ]


[ Đào: Tôi lại kết thêm một người bạn mới rồi. ]


[ Đào: Anh đi công tác có thuận lợi không? ]


HR dường như đang cầm điện thoại, lập tức trả lời.


[ HR: Mới vừa cơm nước xong, những người tiếp khách bên này còn đang liên miên cằn nhằn quá chừng, may mà vẫn có thể nói chuyện. ]


[ HR: Cá mặn nằm liệt.jpg]


[ HR: Cũng coi như là thuận lợi, nhưng hôm nay tôi thấy một người làm việc rất nghiêm túc nên có hơi hổ thẹn. ]


[ HR: Cũng là cùng nhau đến đây học tập và tham quan, nhưng mà tôi không toàn tâm toàn ý được như vậy. ]


[ HR: Chiều nay tôi muốn đi xung quanh nhìn xem, không thể giới hạn trong một góc nhìn được. ]


[ Đào: Không sao đâu, cứ đi từng bước một, anh sẵn sàng thay đổi thì đã là một điều rất tốt rồi. ]


Đây là lời nói thật, Đào Tri Việt rất hy vọng khi mà cậu đến độ tuổi trung niên thì cũng sẽ giống như đại ca HR, có thể duy trì được sự tò mò và can đảm đón nhận sự thay đổi.


[ HR: Tôi sẽ chăm chỉ! ]


[ HR: Gấu nhỏ xoay tròn.gif]


[ HR: Bác sĩ Đào, tôi sắp bận rồi, tối lại nói chuyện nha / chim cánh cụt vẫy tay ]


[ Đào: Tôi cũng vậy, cố lên. ]


[ Đào: / chim cánh cụt vẫy tay ]5


Đào Tri Việt nghỉ ngơi và ăn uống no đủ thì đứng dậy, dự định tiếp tục dựa theo kế hoạch mà tham quan buổi triển lãm.


Cậu bước đến phòng của một trò chơi nổi tiếng nào đó, lúc đi ngang qua hai khán giả nam, thanh âm nói chuyện hưng phấn của họ đã truyền vào tai Đào Tri Việt.


"Cậu có biết sáng nay lão Triệu nhìn thấy ai không? Anh ta đi theo ông chủ của công ty đến đại sảnh kinh doanh không mở cửa cho công chúng á."


"Ai thế, có phải là thấy thổ hào nào đó không?"


"Đúng vậy, cậu biết Hoắc thị đúng không, là Hoắc thị đang tiêu tiền khắp nơi trong giới trò chơi á. Anh ta nhìn thấy ông chủ trẻ của Hoắc thị đó."


"Thiệt hay giả thế, người ta trông như thế nào? Có ảnh chụp không?"


"Anh ta nói không nhìn thấy mặt, trên mạng cũng không tung ảnh lên, nhưng chắc chắc là vậy đó, những lão tổng của công ty game kia vì muốn gặp hắn mà cướp bể đầu luôn kìa, lão Triệu nói cảnh tượng này hoành tráng lắm đó nha."


"Ha ha ha ha, đáng tiếc hắn không qua bên này, nếu không thì chúng ta cũng có thể xem náo nhiệt rồi."


Hai người vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã biến mất trong đám đông chen chúc.


Đào Tri Việt đang đứng yên tại chỗ cứng người lại rồi.1


------------------------------------------------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.