-Tiểu Ân, thật trùng hợp nha.
Lăng Nhược Phong lên tiếng, lời nói nửa trêu đùa lại nửa chào hỏi. Y thực sự rất ngạc nhiên khi gặp cô tại đây.
-Phong ca ca, em cũng không ngờ là được gặp anh ở đây đấy.
Nguyệt Ân đáp lại, trên môi tùy tiện nở một nụ cười tươi. Nhìn sang người bên cạnh từ đầu đến cuối không nói một lời, tâm trạng cô lại trùng xuống. Hắn chính là ghét cô, vậy nên nhìn thấy cô chắc chắn sẽ không vui rồi. Cớ sao cô lại cứ muốn hắn hướng về phía cô chứ?
Lăng Nhược Phong nhìn biểu hiện của muội muội mà y vô cùng yêu quý, y cũng hiểu hoàn cảnh hiện tại nên cố gắng bắt chuyện với cô. Mong rằng tình hình có thể khả quan hơn một chút.
-Tiểu Ân, anh có thể ngồi cùng 2 người chứ?
Lăng Nhược Phong nở nụ cười nịnh nọt. Không phải chứ, dù gì người bên cạnh muội muội của y cũng vô cùng xinh đẹp. Với lại y cũng có một gương mặt khá là điển trai, hiện tại cũng nên lợi dụng một chút chứ.
-Chào em! Anh là anh trai kết nghĩa của Tiểu Ân, tên Lăng Nhược Phong.
Lăng Nhược Phong nở nụ cười vô cùng tỏa nắng khiến Vân Linh có chút rung động. Nàng không phải đang mơ chứ? Sống trên đời 19 năm rồi, nhưng không ngờ mình lại được một hảo soái làm quen, ai mà không sốc được chứ?
-Ch...chào anh, em là bạn của Ân, tên Lục Vân Linh.
Vân Linh tiểu thư của chúng ta chính là hồi hộp nên giọng nói cũng không ổn định theo chủ nhân của nó luôn. Lần đầu tiên nhìn thấy người con trai trước mặt này, nàng đã ái mộ người ta rồi. Tiếng sét ái tình là có thật aa~.
Từ đầu đến cuối chỉ có Lăng Nhược Phong và Vân Linh nói chuyện. Còn hai vợ chồng nhà kia vẫn ngồi im lặng làm thinh.
-Linh... đây là chồng chưa cưới của tôi.
END CHAP 10.