Trong phòng riêng, có hai người phụ nữ, một người đàn ông và một người con trai. Lexy để Tuấn ở ngoài, một mình mình vào trong. Nó thực sự ngạc nhiên với sự hiện diện trước mặt của mình lúc này.
- Harry? Sao anh ở đây? Còn đây?_ Nó trỏ hai vị tiền bối đứng tuổi ngồi đối diện với mẹ nó.
- Con ngồi xuống đi _Bà Hoa nói.
Nó ngồi xuống nhìn ba người trước mắt, những ý nghĩ linh tinh bắt đầu này ra, nó còn nghĩ mẹ nó ép hôn nó nữa chứ.
- Ta là Lãnh Hoàng Minh Dương, ba của Harry_ Giọng nói của ông đầy tình cảm.
- Ta là mẹ của Harry, Hoàng Ngọc Mai_ Bà nói mà như nước mắt muốn rớt ra ngoài.
- Vâng_ Nó đáp nhỏ.
- Con cũng biết con là con nuôi của chúng ta rồi, con muốn nhận lại ba mẹ ruột, ta cũng không giấu nữa_ Giọng bà Hoa nói chậm rãi.
- Họ là ai?_ Một vài phút sau nó lên tiếng, đôi mắt long lanh nhìn mẹ mình.
- Ông Dương và bà Mai đây....chính là ba mẹ ruột...của con_ Bà Hoa nói mà đau đớn lòng.
Nó ngạc nhiên, nước mắt không kìm được nữa, lăn dài trên hai má nó, nó vẫn chưa tin được, bà Mai cũng khóc.
- Con gái à, ta xin lỗi_ Ông Dương nắm lấy tay nó nói.
- Tại sao? Sao có thể chứ?_ Nó vẫn ngỡ ngàng.
- Xin lỗi, là anh...anh đã làm lạc em_ harry nói, giọng cậu chả còn lạnh lùng nữa mà ấm áp vô cùng.
- Anh? Tôi có anh sao, không đúng_ Nó vẫn chưa chịu nhận.
- Hình xăm ở sau gáy em với hình xăm ở tay a là một đôi_ Cậu cho nó xem hình xăm.
-...._ Mọi người kể cho nó nghe.
Lúc này trí nhớ của nó hiện về. Bà Mai và ông Dương lao tới ôm chầm lấy nó chỉ sợ nó sẽ rời khỏi hai người lần nữa.
- Là do ta, ta đã bỏ con và Băng lại đó, ta xin lỗi_ Ông Dương giờ cũng khóc.
- Con tha lỗi cho chúng ta nhé. Ta sẽ bù đắp cho con mọi thứ_ bà Mai nói nghẹn ngào.
Lúc này nó mới biết nó suýt nữa đã tự tay giết chết anh ruột của mình, chút nữa đã giết chết cha mẹ mình. Nó đưa tay ôm lấy hai người.
- Con yêu hai người!_ Nó lên tiếng xóa tan đi cái không khí đượm buồn.
- Còn anh?_ Harry nhíu mắt nhìn nó khó chịu.
- Không yêu anh. Ba, mẹ?_ Nó ngước nhìn hai người.
- Sao con?_ Cả hai cùng đồng thanh
- Con không cần hai người bù đắp gì cả, con vẫn sẽ giúp mẹ Hoa mọi công việc để mẹ đi tìm ba Quang. Con muốn anh trai, anh trai con bù đắp cho con thôi_ Nó vừa cười vừa khóc lên tiếng nói rồi hất hàm qua Harry.
- Con ngoan_ Bà Hoa cười.
- Được chứ_ bà Mai và ông Dương đồng ý ngay.
- Vậy em gái về ở cùng anh trai đi, ngày nào anh trai cũng sẽ bù đắp cho em, được chưa?_ Hắn nói với cái giọng khổ sở tưởng chừng có giết chết cũng không bao giờ nói những lời như thế.
Một không khí nhộn nhịp tươi vui biết bao nhiêu. Nó quyết định mới tất đám bạn của mình tới và cả bên tập đoàn Tecci cũng tới vì nó quyết định sẽ công bố danh tính luôn, nó không muốn lúc nào cũng bị nói là con nuôi này con nuôi nọ. Khi mọi người đã tới đông đủ tại rnhà nó. Cánh cửa nhà mở ra, nó bước ra trong sự ngạc nhiên của mọi người. Nó quá xinh đẹp.
Mái tóc xoăn sóng nhẹ highlight màu xanh dương khẽ bồng bềnh di chuyển theo bước chân nó. Nó nổi bật trong chiếc váy đuôi cá mà đỏ cúp ngực với cánh dơi tay trai, phần đuôi sau váy dài rộng. Nó đeo bộ trang sức ba mẹ ruột nó tặng đều là đá ruby đỏ cả.
Đám bạn gái của nó bên dưới cũng vậy, mặc rất đẹp. Elena mặc váy lụa hai dầy màu hồng chiết eo dài chấm gót, tóc ép cụp màu xanh rêu nhạt, móc light màu trắng. Alice mặc váy ren bạc dài tay, lông vũ ở cổ tay, ngắn ngang đầu gối có lông vũ với ánh kim cương, tóc xoăn nhẹ, ngôi chéo nhuộm ombre đen xám. Daisy mặc váy cúp ngực dài chấm gót màu tím trắng với vạt rơi hai bên vai, xuông không thắt eo có kim cương xen họa tiêt ren, tóc xoăn đuôi mái thưa nhuộm màu tím phớt đỏ. Cả ba nàng đều đứng với ba chàng trai, duy chỉ có James ánh mắt tức giận tay cầm ly rượu vang đang nhìn chằm chằm nod như muốn ăn tươi nuốt sống ngay. Nó bước lên phía bục cao, mọi người trật tự.
- Chắc mọi người đã được thông báo ý nhĩa của bữa tiệc, giờ tôi xin giới thiêu thêm. Tôi là con gái đã mất tích của tập đoàn Tecci, nay tôi vẫn sẽ là chủ tịch của Gloria nhưng tên tôi sẽ là... Lãnh Ngọc Hàn Tuyết.