Đế Tinh làm một trong những hành tinh phồn hoa nhất trong nhân loại, mậu dịch tự nhiên cũng cực kỳ phát đạt, cửa hầm trên tinh cầu mỗi thời mỗi khắc đều phun ra nuốt vào lượng lớn thuyền hàng cùng thương thuyền đến từ các nơi trong vũ trụ, trọng tải hoặc lớn hoặc nhỏ, hoặc lên tới hơn một ngàn thuyền hàng, hoặc chỉ có một hai chiếc thương thuyền loại nhỏ mà thôi.
Mà ngày này, một chiếc thương thuyền loại nhỏ phổ phổ thông thông nằm hỗn loạn trong hơn trăm ngàn chiếc phi thuyền mà cùng nhau cất cánh từ cửa hầm, rời khỏi Đế Tinh, tự nhiên cũng sẽ không khiến cho bất cứ kẻ nào chú ý đến.
Không có ai biết được, bí mật được cất dấu bên trong chiếc thương thuyền loại nhỏ không bắt mắt này.
Ở trên Mia tinh cách hơn mấy ngàn năm ánh sáng, Mia lão hầu tước nhận được tin tức bí mật được truyền đến khẽ thở dài một hơi thật dài.
Làm thế lực lâu đời trong vũ trụ, nói thật, ông không quá sợ hãi hoàng thất, sở dĩ kiêng kị vương nữ, chỉ là lo lắng các thế lực khác chung quanh lấy cớ ông không tôn trọng hoàng thất mà công kích tập thể ông. Hơn nữa, lúc trước ông mời Troell thiếu tướng đi đến Mia tinh là ôm ý tưởng giao hảo tốt với người này, trước giờ căn bản là không hề làm bất cứ bố trí nào nhằm vào thiếu tướng cả, một khi hấp tấp xuống tay với thiếu tướng thì sẽ rất dễ dàng bị truy tra ra một ít dấu vết, huống chi Troell thiếu tướng làm khách nhân được ông mời đến, nếu như xảy ra chuyện ở trên Mia tinh, danh dự của Mia gia tộc cũng sẽ phải chịu tổn thất cực lớn, cho nên ông mới chịu đựng không có động thủ.
Nhưng mà lần này đây lại không giống trước đó, nếu ông đã dám ra tay ở Đế Tinh, tự nhiên là sẽ hao hết tâm tư chuẩn bị vạn toàn trước đó rồi, cho dù là hoàng thất đi nữa, cũng rất khó truy tra ra được dấu vết để lại.
Huống chi, làm hoàng thất mà ngay cả tướng lãnh dưới trướng mình cũng không thể che chở được, để hắn bị mất tích ở trên Đế Tinh, hoàng thất vì mặt mũi nhất định sẽ che giấu chuyện này gắt gao, chỉ dám âm thầm điều tra mà không dám tuyên bố ra bên ngoài.
……
Còn vị vương nữ kia……
Đáy mắt lão hầu tước hiện ra một tia hàn ý.
Sau khi chiếc thương thuyền loại nhỏ không bắt mắt kia rời khỏi Đế Tinh đến một khoảng cách nhất định xong, rất nhanh đã bắt đầu nhảy, cơ hồ là nhảy liên tục rất nhiều lần không hề ngừng nghỉ một chút nào, không bao lâu sau đã kéo dài khoảng cách với Đế Tinh hơn mấy trăm năm ánh sáng.
Sau đó, người điều khiển chuyển đổi chế độ lái phi thuyền thành trí não điều khiển tự động, tốc độ chậm lại.
Trên thương thuyền chỉ có hai người, một nam một nữ, bọn họ liếc nhìn lẫn nhau một cái, nam nhân mở khoang thuyền bên dưới ra, nhảy xuống, khoang thuyền kia tuy rằng không lớn lắm, nhưng lại dùng kim loại cách ly giá cả cực kỳ sang quý để chế tạo mà thành, loại kim loại này có thể ngăn cách hoàn toàn các loại tín hiệu đồng thời cũng che dấu bất cứ một vật còn sống nào được chứa bên trong nó, đây cũng là lý do mà chiếc thương thuyền nhỏ này lại có thể thuận lợi thông qua rà quét kiểm tra đo lường như vậy.
Nam nhân khiêng hai người bị đặt trong khoang thuyền kia lên, cả hai người này vẫn còn đang lâm vào hôn mê, không có bất cứ một phản ứng gì cả.
“Phía trước chính là lỗ đen.”
Nữ nhân vẫn luôn chú ý đến đường hàng không mở miệng nói.
Nam nhân ừ một tiếng.
“Thiết lập tốt đường hàng không, một giờ sau sẽ tự động chạy đến trong lỗ đen.”
Gần nơi này là một cái lỗ không gian đen ngòm sẽ làm cho bất cứ một người điều khiển phi thuyền nào nghe tên cũng đều sẽ biến sắc, không biết là vì sao, tại trong một mảnh vũ trụ này, hằng tinh vô số, khắp nơi đều là những mảnh tinh cầu nhỏ, hạt gió lốc bùng nổ liên tiếp. Đáng sợ nhất chính là, nơi này là khu dày đặc lỗ đen dài nhất cũng là lớn nhất trong vũ trụ.
Trên cơ bản, chỉ cần phi thuyền tiến nhầm vào trong đó, thì chính là có đi mà không có về.
Trực tiếp giết chết Troell thiếu tướng ở trên Đế Tinh đương nhiên là thuận tiện nhất, nhưng bọn họ không làm như vậy, còn phải mất công đưa thiếu tướng nhập cư trái phép ra ngoài —— ngoại trừ bởi vì mệnh lệnh từ bên trên ‘Không được giết chết Troell thiếu tướng ở trên Đế Tinh rồi bỏ lại thi thể trên Đế Tinh’ ra, thì còn có một nguyên nhân khác nữa.
Trên cổ tay tên thiếu tướng này có một vòng tin tức trí năng cao cực kỳ hiếm thấy, đó là vòng tin tức cao cấp mà chỉ có hoàng thất cùng với quý tộc cao cấp nhất mới có thể có được. Một khi thiếu tướng tử vong, vòng tin tức này sẽ lập tức vỡ vụn, sau đó tự động truyền lại tình huống bốn phía trước khi chết đến trong vòng tin tức song sinh của nó. Ngoại trừ việc đó ra, mạnh mẽ phá hoại vòng tin tức cũng sẽ gặp phải kết quả giống như thế, hơn nữa loại vòng tin tức đọc lấy gien của chủ nhân này, bất cứ kẻ nào cũng không thể lấy xuống được.
…… Bọn họ không hề biết rằng kỳ thật người mang theo vòng tin tức song sinh kia cũng đã nằm trong tay bọn họ.
Cho nên nói, những người trong hoàng thất cùng quý tộc kia đều sẽ cẩn thận giấu vòng tin tức song sinh ở một nơi thật bí mật, nếu chết đi ngoài ý muốn thì sẽ có người đi xem xét, ai sẽ nghĩ tới rằng thứ đồ vật quan trọng như thế lại sẽ bị Troell thiếu tướng tùy ý đeo lên tay một người trẻ tuổi đây chứ.
“Phi thuyền chở người loại nhỏ đã khởi động, tùy thời có thể sử dụng.”
Nữ nhân nói, đóng cửa điều khiển trí năng, thiết lập đường hàng không thành chạy hướng về phía lỗ đen.
“Từ từ.”
Cô ta đột nhiên nhăn mi lại, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc, bàn tay nhanh chóng gõ lên trên bàn phím.
Nhưng mà tin tức phi thuyền chuẩn bị tiếp tục nhảy vọt trên màn hình lại không ngừng chớp động, bắt đầu đếm ngược.
“Sao lại thế này?! Nhanh dừng nó lại ngay!”
“Không biết! Hình như có người xâm lấn vào khống chế chiếc phi thuyền này rồi! Hiện tại tôi cũng không có biện pháp nào hết ——”
“Là ai ——”
Hàng chữ ‘Cự tuyệt’ chiếm đầy trên màn hình cùng ánh sáng đỏ dị thường đại biểu cho nó lóe đến nhìn mà ghê người.
“Không được!” Nữ nhân hoảng sợ, “Phi thuyền chở người loại nhỏ đã tự động rời khỏi!”
“Chúng ta lập tức vào khoang thoát hiểm!”
“Trên chỗ ngồi ——”
Cô ta vừa mới dứt lời, đột nhiên một trận sóng âm đáng sợ mà lỗ tai nhân loại không thể nghe được không một tiếng động tràn ngập trong toàn bộ phi thuyền.
Trận sóng âm bởi vì tần số quá mức cao đồng dạng với ô nhiễm âm thanh này chấn động đến khiến hai người thống khổ mà ôm lấy đầu, trong nháy mắt từ lỗ tai, đôi mắt cùng lỗ mũi đều chảy ra máu, lập tức chết ngất đi.
Mà cùng thời khắc đó phi thuyền cũng khởi động nhảy.
Sau một trận sóng âm không chút tiếng động kia, thiếu niên vốn dĩ đang nằm trên mặt đất đột nhiên mở bừng mắt.
Đầu óc hệt như là đang bị kim đâm vào, đau đớn bén nhọn, cậu cắn răng ôm đầu một hồi lâu mới hòa hoãn lại được.
Vừa nhấc đầu, cậu liền thấy được ánh đỏ đầy mắt, toàn bộ trong khoang phi thuyền đều bị ánh sáng đỏ chớp động kịch liệt bao phủ, tiếng máy móc dồn dập mà không ngừng lặp lại hai từ ‘Nguy hiểm’ này.
【 Cảnh báo! Cảnh báo! Kỳ hạm mạnh mẽ từ trong vũ trụ nhảy vào trong phạm vi sức hút của hành tinh, động cơ của kỳ hạm đã hoàn toàn báo hỏng. 】
Nhảy tùy cơ làm cho thuyền hạm mạnh mẽ từ chân không vũ trụ nhảy vào bên trong tầng khí quyển của một tinh cầu nào đó, đây là điều tối kỵ trong nhảy vọt không gian.
Loại nhảy này, 90% sẽ làm cho thuyền hạm bị hư hao.
【 Trí não bị sóng âm không tiếng động cùng không rõ nơi phát ra công kích, đã bị hư hao, không cách nào khởi động. 】
【 Trải qua rà quét, độ phá hoại của kỳ hạm đã lên tới 60%! Kiến nghị thành viên trong hạm lập tức rút lui! Lập tức rút lui! 】
Sóng âm?…… Hai người kia đều là bởi vì sóng âm công kích cho nên mới ngất đi?
Munt vừa tỉnh lại đã liền nhìn thấy hai người kia bị thất khiếu đổ máu chết ngất ở trên mặt đất, cả Troell thiếu tướng đang hôn mê trong chóp mũi cùng khóe miệng cũng có một chút vết máu chảy ra giống thế, cậu còn chưa thể hiểu được tình huống hiện tại là như thế nào, nhưng cậu nghe rõ tiếng cảnh cáo mà máy móc phát ra.
Mặc kệ đã xảy ra chuyện gì, nếu không muốn chết, như vậy hiện tại cậu cần phải lập tức rời khỏi chiếc phi thuyền đã bị phá hỏng này ngay.
Cậu xoay chuyển đầu, thấy được hai chỗ ngồi người điều khiển ở phía trước, cái nút màu đỏ sậm bên trên chỗ ngồi kia làm ánh mắt cậu sáng lên.
Trong khoảng thời gian bù lại một ít tri thức về thuyền hạm này, cậu biết cái nút đó là nút thoát hiểm khẩn cấp, một khi ấn xuống, chỗ ngồi sẽ lập tức biến thành một khoang cứu nạn nhỏ hẹp từ trong phi thuyền mà bắn ra ngoài.
Cậu thở hổn hển mấy ngụm, đứng lên, sau đó muốn ôm lấy thiếu tướng lên trên ghế điều khiển.
Dùng sức một cái, không bế lên nổi.
Quá nặng!
Cho nên nói loại thời điểm này một thân cơ bắp chính là phiền toái nha!
Thiếu niên cắn răng, cơ hồ là vừa lôi vừa túm mà kéo dài vị thiếu tướng đang hôn mê kia tới bên cạnh ghế điều khiển, sau đó, hao hết toàn bộ sức lực mới túm hắn lên trên chỗ ngồi được.
Ánh sáng đỏ trong khoang chớp động càng thêm kịch liệt.
【 Cảnh cáo! Cảnh cáo! Mười phút sau kỳ hạm sẽ vỡ tan bên ngoài tinh cầu! Thỉnh thành viên trong khoang mau chóng chạy trốn! 】
Thời gian không đủ, thiếu tướng còn đang hôn mê, không có khả năng tự mình ấn cái nút thoát hiểm được.
Munt cắn răng một cái, dứt khoát cả người đổ lên trên người thiếu tướng đang ngồi ở trên ghế điều khiển, ngón tay dùng sức mà ấn xuống cái nút thoát hiểm bên cạnh một cái.
Ghế điều khiển lập tức chấn động kịch liệt, màng kim loại dâng lên từ hai bên sườn, bao vây lấy ghế điều khiển thành khoang hình trứng, thiếu niên nhắm hai mắt, trái tim nhảy lên kịch liệt, đôi tay theo bản năng gắt gao mà ôm lấy đầu Troell thiếu tướng, cả một khuôn mặt đều vùi vào trong mái tóc đen nhánh tế hoạt trước ngực.
Trong tiếng kêu to cảnh báo thê lương cùng ánh sáng đỏ trước mắt, cậu đã khẩn trương đến sắp không thở nổi rồi.
Đột nhiên oanh một tiếng vang lớn, khoang cứu nạn đã bắt đầu bắn ra khỏi trong phi thuyền đang bốc cháy.
Cảm giác không trọng lực thình lình đổ ập xuống cơ thể làm cho Munt một trận đầu váng mắt hoa, chỉ cảm thấy trái tim suýt chút nữa là đã trào ra khỏi cổ họng, bởi vì không có dây lưng cố định trên ghế điều khiển giống như thiếu tướng đang ngồi, cả người cậu đều giống như sắp bị quăng đi, chỉ có thể gắt gao ôm chặt nam nhân trong lòng ngực.
Khoang cứu nạn bít kín hoàn toàn, cậu tự nhiên là không thể nhìn thấy được, không bao lâu sau khi bọn họ thoát ra khỏi phi thuyền, chiếc phi thuyền kia cấp tốc lao xuống rơi vào trong tầng khí quyển bị bốc cháy lên rồi lập tức oanh một tiếng vang lớn, toàn bộ nổ tạc ở trong không trung.
Mà áp lực bùng phát từ vụ nổ kia, cũng hung hăng va chạm vào khoang cứu nạn vừa mới rời đi chưa được bao xa.
Thiếu niên còn đang cắn răng gắt gao chịu đựng trong khoang chỉ cảm thấy đầu óc ong lên một tiếng, trước mắt tối sầm, hoàn toàn mất đi ý thức.
Khoang cứu nạn tựa như là sao băng rơi xuống từ trên bầu trời, xẹt qua không trung, kéo theo một đạo ánh lửa nặng nề mà va chạm vào một mảnh rừng cây rậm rạp, đâm vào mặt đất tạo thành một cái hố to.
Khoang cứu nạn kim loại an an tĩnh tĩnh mà nằm dưới đáy hố, nửa bên lâm vào trong vũng bùn đất, không bao lâu lâu, trong không trung bắt đầu tí tách tí tách đổ mưa, trận mưa nhỏ bởi vì khí quyển chấn động mà tạo thành này cũng không kéo dài bao lâu, rất nhanh đã ngừng lại.
Bóng đêm rất nhanh liền buông xuống, một đêm yên tĩnh, rồi sau đó mặt trời dâng lên, ánh mặt trời sáng ngời chiếu xuống cái hố trên mảnh đất không có một mảnh cây cối này, bùn đất bị mưa nhỏ xối đi rất nhanh đã cứng lại.
Mà ngay tại thời điểm này, xuy một tiếng, khoang cứu nạn an tĩnh nằm trong bùn đất tựa như là vật chết kia bỗng nhiên phun ra một ngụm khí trắng, cửa khoang mở ra, một thiếu niên sắc mặt có chút tái nhợt đi ra từ bên trong.
Ánh mặt trời chiếu xuống trên gương mặt còn có chút non nớt của cậu, cậu híp híp mắt, đại khái là bởi vì ánh mặt trời có chút chói mắt.
Cậu nhìn quanh bốn phía một chút, khắp nơi đều là cây đại thụ che trời cùng bụi cây dây leo trải rộng, như là đang ở bên trong núi sâu rừng già.
Troell thiếu tướng vẫn luôn không tỉnh, Munt đút cho hắn một ít nước cùng đồ ăn trạng thái dịch lấy từ trong khoang cứu nạn, thiếu tướng còn có thể tự mình nuốt xuống, điểm này làm Munt hơi yên lòng một chút.
Lúc ở trên phi thuyền tiếng cảnh báo máy móc đã từng nói qua, công kích sóng âm làm cho trí não bị tổn hại không có cách nào khởi động được, mà cậu đã xem qua thuyết minh về công kích sóng âm, nó không chỉ có thể làm tổn hại tới trí não, còn sẽ tạo thành tổn thương không nhẹ đối với đại não của nhân loại, cho nên thời điểm cậu tỉnh lại mới nhìn thấy trong lỗ tai đôi mắt lỗ mũi của hai người kia đều chảy ra máu cùng chết ngất đi, mà Troell thiếu tướng tuy rằng không có bị nghiêm trọng giống như bọn họ, nhưng trong mũi cùng khóe miệng vẫn chảy ra một chút tơ máu.
Còn cậu tại sao lại vẫn không có việc gì, ngay cả chính cậu cũng không biết. Nhưng hiện tại suy nghĩ đến mấy thứ này là vô dụng, bởi vì Troell thiếu tướng vẫn luôn hôn mê, cậu rất lo lắng thiếu tướng sẽ thật sự xảy ra chuyện gì đó. Cậu thử dùng vòng tin tức liên hệ với Robin, nhưng vòng tay không tiếp nhận được bất cứ một tín hiệu nào cả.
Ban đêm rất nhanh đã buông xuống, cũng may là hiện tại thời tiết trên khỏa tinh cầu này tựa hồ cũng không phải quá lạnh. Thiếu niên vốn dĩ còn nghĩ rằng nghỉ ngơi ở cái nơi trời xa đất lạ này là rất không an toàn, nên không định ngủ, ôm hai đầu gối ngồi ở chỗ cửa khoang mở rộng, muốn gác đêm.
Chỉ là rốt cuộc cả tâm thần lẫn thể xác đều mệt mỏi lắm rồi, cậu chỉ có thể chống gượng được đến trước nửa đêm, sau nửa đêm đã không thể chống đỡ nổi nữa, ngủ mất.
Một giấc này ngủ bao lâu, chính cậu cũng không biết, chỉ là thời điểm cậu mở mắt ra sau một giấc ngủ say, nhìn thấy đã không phải là vách tường khoang kim loại lạnh băng nữa, mà là sao trời sáng sủa.
Cậu nằm bên dưới một tàng cây, gió ấm xẹt qua gương mặt cậu, tán cây rậm rạp hơi hơi đong đưa trong gió nhẹ.
Trong tầm mắt mơ mơ hồ hồ, cậu nhìn thấy Troell thiếu tướng ngồi ở dưới tàng cây.
Hai chân thon dài gấp lại, một bàn tay tùy ý đáp trên đầu gối, phần lưng dựa vào trên thân cây thô to. Thiếu tướng ngửa đầu, như là đang nhìn không trung, tóc mái đen nhánh hơi hơi động trước mắt hắn.
Tuyết da tinh mắt, chẳng sợ chỉ là một bên sườn mặt, cũng đẹp đến mức làm người ta không rời mắt được.
Ánh sao trời sáng ngời dừng ở trong cặp con ngươi màu mặc lam kia, như là chứa đựng đầy ánh sáng bên trong đó.
Thiếu niên còn đang trong cơn hoảng hốt giật mình một cái, xoay người ngồi dậy.
“Anh tỉnh rồi ——?”
Cậu kinh hỉ mà hô lên tiếng.
Thiếu tướng an tĩnh ngồi dưới tàng cây nghiêng đầu liếc mắt nhìn Munt một cái, ánh mắt có điểm kỳ quái, nhưng lại không nói gì.
“A a, thật tốt quá, cuối cùng tôi cũng có thể thở ra một hơi rồi.”
Munt ngồi quỳ, đôi tay chống trên mặt đất phun ra một hơi thật dài, thả lỏng mà gục đầu xuống.
Chỉ là ngay tại thời điểm cậu lại ngẩng đầu lên lần nữa nhìn về phía thiếu tướng muốn nói rõ tình huống hiện tại một chút, còn chưa kịp mở miệng ra, cậu đã đột nhiên cảm thấy có chút không thích hợp.
Troell thiếu tướng nhìn cậu, trên mặt lộ ra biểu tình hoang mang.
“Cậu là ai?”
Thiếu tướng hỏi.
“…… Ai?”
Nụ cười thả lỏng còn đang trên mặt, trong lúc nhất thời Munt cứng lại rồi.
Cậu nhìn biểu tình hoang mang chưa bao giờ từng xuất hiện ở trên mặt của thiếu tướng kia, một loại dự cảm cực kỳ không tốt nảy lên trong lòng.
Nhưng khi cậu đang cứng đờ bất động tại chỗ, thiếu tướng lại đột nhiên thò qua, vươn tay chạm vào cậu, đầu ngón tay nhẹ nhàng đụng chạm lên mặt cậu.
“Cậu là ai?”
Troell thiếu tướng lại lần nữa dùng thanh âm trầm thấp quen thuộc kia mà hỏi, trong ánh mắt hắn nhìn cậu chỉ có hoang mang.
Mặt bị ngón tay lạnh lẽo kia của đối phương chạm vào, hơi lạnh kia thấm vào trong da thịt, thiếu niên có chút mờ mịt.
“Cái đó, Troell…… Thiếu…… Ân?”
Kêu được một nửa, hai chữ cuối cùng lại bị Munt mạnh mẽ nuốt trở về, vì thế phát âm của hai chữ cuối cùng liền có chút thay đổi.
“Tran……?”
Một tay khẽ chạm lên má thiếu niên thiếu tướng thấp giọng lặp lại một lần.
Hắn nhìn thiếu niên, cặp phượng nhãn đơn kia ngoắc lên, môi hắn cũng hơi hơi cong lên.
“Người cậu kêu, là tôi?”
Đồng tử xanh thẳm nhìn chăm chú vào thiếu niên đựng đầy tinh quang, không còn thấy một chút sắc lạnh ngày thường nào, giờ khắc này rực rỡ lung linh.
Nam tử lộ ra nụ cười với thiếu niên, trong sáng như ánh sáng mặt trời vừa mới ló rạng.
“……………”
Thiếu niên đã bị dọa ngốc.
Lý do bị dọa ngốc không phải là bởi vì thiếu tướng mất trí nhớ.