“Ưm…” Ekko vì động tác của Tiêu mà khổ sở quay mặt qua một bên.
Y đặt tay lên phần gốc xúc tu, cả bàn tay đều bị xúc tu quấn lấy, không nhìn thấy dáng vẻ.
Bàn tay trong đám xúc tu đưa đẩy đầy tính ám chỉ, mở ra cơ thể xúc tu mềm mại, hiển nhiên đang thực hiện một chuyện khó mà miêu tả.
Bé xúc tu bị trói trên không trung, thỉnh thoảng lại khó nhịn vặn vẹo, cơ thể thiếu niên của hắn không che giấu nổi cảm xúc chân thật của mình, phản ứng vô cùng thẳng thắn.
Bé xúc tu căng người, cắn răng chịu đựng, hai bàn tay bị trói nắm chặt lại, lồng ngực vì dùng sức mà nổi lên từng bắp thịt, rõ ràng là biểu hiện khi không kìm được khoái cảm.
Nhân loại hơi chậm lại, cho bé xúc tu cơ hội thả lỏng lấy hơi.
Vừa nhẫn nại chịu đựng bao nhiêu, nay hô hấp lại càng dồn dập bấy nhiêu, như thể muốn hít vào số dưỡng khí mình vừa uất ức bỏ qua mới thôi, lồng ngực phập phồng càng thêm rõ ràng.
Chưa kịp ngơi nghỉ, bé xúc tu đã bị một động tác bất ngờ của nhân loại làm cho cứng còng người, ngửa cổ đối kháng với khoái cảm đang bùng lên mãnh liệt, cắn răng thật chặt.
Ấy vậy mà, nhân loại đang khống chế hết thảy của hắn lại bình tĩnh tới lạ, cứ như chỉ đang nhẹ nhàng quấy một tách hồng trà bỏ thêm mật.
Có khác nào đang thực hiện một việc cỏn con thường nhật sau trưa.
“Ưm..” Khóe mắt thiếu niên ứa ra nước mắt.
Nức nở nghẹn ngào khiến hắn nom càng thêm yếu đuối, tựa như một đóa hoa bị cưỡng chế lột bỏ lớp vỏ bảo vệ, để lộ từng cánh hoa non mềm xinh đẹp.
Để lộ vẻ ngoài quyến rũ động lòng người.
Nhân loại ghé sát thêm một chút, không ngừng động tác dưới tay, một tay còn lại ôm eo bé xúc tu, mơn trớn tấm lưng ướt đẫm, cuối cùng, y ngừng trên vai phải của hắn. Thiếu niên được người đàn ông dang cánh tay ôm trọn vào lòng, một tư thế vừa yêu thương vừa bảo vệ.
“Tiêu….”
Bé xúc tu mềm giọng gọi tên nhân loại của mình.
Đôi ngươi màu bạc của bé xúc tu vì ánh nước mà lóe sáng lạ kì, hắn nhìn y, như thể nhìn thứ duy nhất ràng buộc hắn với thế gian.
Đối với hắn, trên thế gian này, chỉ có mình y.
Có những lời chẳng cần nói ra, chỉ một ánh mắt đã đủ.
Tiêu rút tay ra khỏi phần gốc xúc tu, cả bàn tay đều dính một lớp dịch nhờn trong suốt. Trong giây phút đó, một lượng lớn dịch thể tức khắc trào ra, chất lỏng sềnh sệch dây dưa với đầu ngón tay Tiêu, tạo thành một sợi dây mảnh dài. Y không mấy bận tâm, đặt bàn tay ướt đẫm lên nơi vốn là mông thiếu niên, nâng hắn dán chặt vào mình, sau đó tiến vào cơ thể hắn.
Thiếu niên ngửa đầu, miệng há to lại chẳng thể nói lên lời, song, vẻ mặt hắn đã biểu lộ hết thảy.
Thỏa mãn.
Tiêu vẫn mặc chiếc áo choàng trắng kì quặc trước kia, chỉ tiếc bây giờ nó đã sớm bị dính đầy chất nhờn, mất đi sự chỉn chu sạch sẽ ban đầu. E rằng, thứ bị chất dịch xúc tu bám lấy rồi biến đổi, không phải chỉ có bộ trang phục này.
Tiêu không ngừng đưa đẩy, phần hông vừa nhanh vừa mạnh đẩy vào hạ thể thiếu niên, nơi mà chỉ mình y được phép tiến vào.
Các xúc tu mềm mại che đi quá nhiều hình ảnh, nhưng có thể từ khe hở giữa các xúc tu thấp thoáng thấy d**ng vật ướt đẫm lóa mắt và động tác điên cuồng của y để đoán được cảnh tượng bên trong.
Thiếu niên bị trói trên không trung, được người đàn ông ôm chặt trong lòng, vang lên từng tiếng rên rỉ vui thích.
Bất kể có nhìn từ góc độ nào, hắn cũng hết sức mê người.
Tiêu liếm môi, ngắm nhìn cơ thể đang bị y làm tới vô lực.