Mãi cho tới
khi lên xe về nhà, bên tai của bạn nữ nào đó vẫn không ngừng vang lên
câu nói của bạn anh họ tà ác kia, hai đừa cùng trang lứa nên làm thân
luôn á, trời ạ, sao hắn ta không trực tiếp lôi cô ra ngoài cắt tiết luôn cho rồi đi!
Bạn nữ nào đó không ngừng yy về tương lai đen thui
màu mực của mình, khuôn mặt chẳng khác nào khỉ ăn ớt khiến bạn hộ vệ nào đó muốn không chú ý cũng không được:
"Tiểu thư có cần giúp đỡ gì không a? Sắc mặt của cô xấu quá! Không lẽ tiểu thư không vừa ý với yêu
cầu của biểu thiếu gia?" một câu hỏi cực kì ngây thơ, cực kì có trách
nhiệm nhưng với cái chất giọng đều đều lạnh nhạt kia thì chẳng khác nào
một lời châm chọc đầy lộ liễu.
Và bạn nữ nào đó đã hiểu theo cái ý thứ hai a. Nhịn nhịn nhịn, trong lòng bạn nhỏ Mạc Nhiên không ngừng mặc niệm, cô cũng không muốn kiếm chuyện gì với tên ôn thần này đâu, số cô
cũng đủ đen rồi. Cố nặm ra một nụ cười méo xẹo, làm ra vẻ không mấy để
ý:
"Làm gì có nha, tôi rất vừa ý đó! Có bạn cũng vui hơn mà. Ha ha ha"
Bạn nam nào đó thấy thế thì cười thầm trong lòng, cái mặt méo xẹo thế kia
mà bảo vui à, khả năng diễn quá kém cỏi rồi, nhưng không sao, nhìn cái
mặt đó của cô ta cũng buồn cười ra phết, không phải sao? Trên môi hắn
hiện lên ý cười hiếm thấy, nếu bạn nữ nào đó thấy được thì chắc chắn sẽ
thét lên "Kì quan thứ 8 thế giới_ tảng băng biết cười!", nhưng rất tiếc
là bạn nữ kia không thấy được.
Mang một bụng buồn bực về nhà, bạn nhỏ Mạc Nhiên cực độ khó chịu.
Chiếc xe bỗng nhiên dừng lại, bạn nhỏ nào đó tò mò nhìn ra bên ngoài, ngay
lập tức cô đứng hình tại chỗ. Đừng nói chỗ này là nhà cô nha! Cô biết là một đại tiểu thư dọn ra ở riêng thì cũng không thể ở chung cư hay gì gì đó nho nhỏ rồi, nhưng không ngờ cô lại ở trong một cái biệt thự to bự
thế này a!
Trước mặt của bạn nữ là một căn biệt thự to không kém
nhà chính kia, à không, có lẽ chỉ bằng khoảng một phần tư, nhưng nguyên
một gia tộc nhét trong cái biệt thự kia thì còn chấp nhận được, mình cô ở một nơi to thế này bộ không sợ ma sao? Với lại ở riêng một nơi thế này
mà người ta không ganh tị mới lạ đó!
Âm thầm nuốt nước miếng nhìn cái biệt thự mang phong cách Tây phương hiện đại tinh tế kia, hèn chi
đám anh chị em họ kia ghét cô như thế, thì ra là do sự "yêu thương" đặc
biệt của anh họ a!
Sau vài phút đứng hình, bạn nữ nào đó mới chịu bước vào nhà. Đã không bước vào thì thôi, bước vào là thấy giật mình liền.
Bên trong căn nhà được trang trí tinh tế bởi những vật bằng thủy tinh lấp
lánh, từ ly tách, chân nến, bàn ghế cho tới đèn đuốc, cả căn nhà sáng
bừng như cung điển của thần mặt trời. Người hầu vừa nhìn đã biết đã được đào tạo qua không biết bao nhiêu khóa huấn luyện rồi, làm việc rất gọn
gàng ngăn nắp, trên mặt luôn là nụ cười chuyên nghiệp.
Chẹp, nhiều người giám sát quá a! Nói không chừng ngay cả nhà xí cũng có lắp camera ấy chứ.
Đây chính là suy nghĩ đầu tiên bật ra trong đầu của bạn nữ nào đó, không
phải cô đa nghi, nhưng ngay cả người hầu cũng sắp xếp hết, nhà lại gắn
camera tứ phía thì không phải giám sát chứ là gì?
Làm vẻ mặt tức giận, đi đùng đùng vào nhà, nếu mấy người ở nhà chính muốn nhìn thì cô cũng không ngại đi diễn đâu:
"Các người làm ăn kiểu gì vậy hả? Thấy tiểu thư về mà không biết ra đón sao?"
Và tất nhiên đón nhận cô chính là vẻ mặt hối lỗi của bọn người hầu, nhưng
tia khinh bỉ trong mắt họ cũng không lọt khỏi ánh mắt của cô. Nhìn đi,
nhìn đi, rồi về mà đi báo với chủ nhân của các người, ta rất điêu ngoa,
rất xấu bụng a, cho nên dù có chú ý đuổi cùng giết tận thì cũng vô ích
thôi!
"Hừ, tháng này trừ nửa số lương, cắt hết tiền thưởng cho
tôi! Đâu ra cái thói qua mặt chủ như vậy chứ!" nói thì nói vậy thôi chứ
cô biết, dù cô có cắt lương cắt thưởng thì cũng không ảnh hưởng gì tới
họ, dù sao thu nhập chính của mấy người kia cũng không phải từ tiền
lương của cô.
Bỏ lại sau lừng tiếng sầm xì bàn tán, bạn nữ nào đó đi thẳng về phòng, nhưng có một vấn đề mới phát sinh a.... phòng cô ở
nơi nào trong rất rất nhiều cái phòng trên này?
Bi thương nhìn
chằm chằm vào n cái cửa phòng, bạn nữ nào đó thật muốn thét lên, biết
trước vậy hồi nãy không đuổi tên Phong mặt lạnh kia về sớm rồi.
"Tiểu thư?"
Một giọng nói trầm ấm dễ nghe vang lên sau lưng cô, giật mình quay đầu lại, bạn nữ nào đó đứng hình tập hai.
Cô không thể không công nhận một điều, thế giới của tiểu thuyết có phong
thủy tốt ghê, đi đâu cũng thấy tuấn nam mĩ nữ hết a. Ví dụ như em gái
xinh đẹp sau lưng cô đây.
Nhìn đi nhìn đi, đây mới thật sự là
bạch liên hoa thực thụ trong truyền thuyết nha, làn da trắng nõn nà
không chút tì vết này, nhìn thôi cũng biết chỉ cần chạm nhẹ một chút là
đỏ lên rồi; đôi mắt to tròn ngập nước ngây thơ vô tội có thể so được với nữ chính chứ chẳng chơi, cái mũi nhỏ xinh cao vút này, đôi môi anh đào
chúm chím phớt hồng này.
Ôi mẹ ơi, con nhà ai mà đẹp quá đi a!
Kiểu này mốt lớn lên thế nào cũng bị lũ con trai ngoài kia giành tới sứt đầu mẻ trán cho coi.
Bạn nữ nào đó mang vẻ mặt đáng khinh nhìn
em gái xinh đẹp, không ngừng yy đen tối các kiểu, không hề chú ý tới vẻ
mặt nghiền ngẫm của người kia.
Hôm trước nghe Du Tử Nhiên nói cô
ta thay đổi rồi hắn còn không tin, chuyện khi nãy dưới sảnh càng chứng
minh hắn đã đúng, nhưng cái vẻ mặt kia là sao? Ánh mắt không còn háo sắc nhìn hắn nữa, dù có đưa cái vẻ mặt đáng khinh ra để đánh giá hắn nhưng
hắn cũng không tìm được tia ham muốn nào trong đó, chỉ đơn thuần là
thưởng thức cái đẹp.
Cô tiểu thư này đã thay đổi thật sao?
"Tiểu thư? Cô làm sao vậy?"
Bạn nhỏ nào đó rất tốt bụng đánh thức bạn Mạc Nhiên khỏi cơn yy vô tận,
khụ, có lẽ cô hơi làm lố rồi, may mà chưa dọa con người ta chạy mất.
"Em à, phòng của ta ở đâu vậy, hôm bữa té đập đầu nên ta tạm thời quên mất một số chuyện, em có thể chỉ ta được không?"
Em à? Xem ra cô ta bị té không nhẹ, bình thường không phải luôn gọi thẳng
tên hắn sao, cũng tốt, không làm phiền gì tới nhau là được rồi, hắn cũng chẳng quan tâm. Trên môi nở một nụ cười ngây thơ, ngọt ngào trả lời.
"Thế ạ? Vậy để em đưa tiểu thư về phòng nhé!" sẽ cực kì tốt bụng, cực kì dễ
thương, nếu trong lòng người nào đó không có mục đích thăm dò. Hắn muốn
xem thử cô ta có giả vờ không, dù sao cô tiểu thư này cũng có không ít
chiêu trò.
"Vậy cảm ơn nhé." trên mặt vẫn trấn tĩnh như thường
nhưng trong lòng đã vui như mở hội, cuối cùng cũng có thể về phòng,
giằng co cả một ngày cô cũng rất mệt mỏi.
Hôm nay tiểu thư đỏng đảnh còn biết cảm ơn cơ đấy, xem ra té bể đầu cũng không phải không tốt nhỉ!