Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 304: C304: Đậu hủ



Editor: ChieuNinh_dd.

Alice thật là thật không ngờ thứ Liễu Thư muốn cho mình dĩ nhiên là Hồng Anh quả, mở hòm ra nhìn thấy quả này, đầu tiên là cả kinh, sau đó thì lại vui vẻ, nhưng cảm xúc kịch liệt đó qua đi, cô lại khó xử nhìn về phía Liễu Thư, trong mắt rất là nghi hoặc, vì thế liền mở miệng nói: "Chẳng lẽ cậu muốn đưa trái cây này cho tớ."

"Đương nhiên rồi, bằng không tớ gọi là cậu tới làm cái gì." Liễu Thư cười, sau đó lại nói: "Kỳ thực sớm nên đưa cho cậu, chẳng qua bởi vì một ít nguyên nhân cho nên mới chậm lại." Cho Gina cùng Mia đều là trái cây thúc chín, mà hiện tại trong tay Alice này mới là chân chính là chín tự nhiên, vì chờ đợi, nếu không cũng không đến bây giờ.

"Cái này..." Phải nói trong lòng Alice vô cùng muốn đối với Hồng Anh quả này, đây là nửa điểm không giả dối, nhìn Kathy cũng hoài cục cưng, nói không đỏ mắt là không có khả năng, nhưng đây đều là dựa vào mệnh, lại hâm mộ thế nào thì cũng không làm nên chuyện gì, nhưng mà hiện tại thứ Liễu Thư đưa cho cô, cũng không phải chính là cô ấy hiện tại cần nhất sao.

Trong lòng thực khát vọng, Alice khẽ cắn môi, cuối cùng cũng vẫn đậy nắp hòm lại đẩy trở về, lắc đầu nói: "Tớ là rất rất muốn, nhưng trái cây này thực trân quý, tự cậu ăn đi."

Liễu Thư hơi hơi trợn to mắt, thật đúng thật không ngờ Alice phải làm như vậy, trong lòng cười, cầm lấy hòm nhét vào trong lòng cô ấy, hơi sẵng giọng: "Chúng ta giao tình cũng không cần nhiều lời, thứ này hôm nay cậu lấy đi, dù sao tớ đưa là sẽ không thu hồi lại."

Bị Liễu Thư này thoáng hành động vô lại làm cho có chút không nói gì, nhưng giờ khắc này trong lòng Alice cảm động là không thể nói rõ, cô làm sao mà không biết tâm ý của bạn thân trước mặt đối với cô, đây toàn là vì cô. Alice cũng không phải nhiều rối rắm nói thêm nữa, đều đã nói như vậy rồi, cúi đầu cười cười, cũng là thu đồ vào, đứng lên ôm lấy Liễu Thư cảm động nói: "Cảm ơn cậu."

"Giữa chúng ta không cần nói cảm tạ, quá khách khí." Nghĩ đến thời gian Allen không ở đây đều là những người bạn tốt này chiếu cố cô, bánh ít đi, bánh quy lại, thật tình đổi thật tình.
——
Thời điểm Liễu Thư và Alice lại trở lại hậu viện, đã qua đi trong chốc lát, Allen đã vắt xong sữa đậu nành, hơn nữa đều đặt tới trong nồi nấu lên, Liễu Thư cao hứng chạy tới xem, phát hiện Allen thật sự rất khí lực, bã đậu nành trong nước sữa toàn bộ đều vắt ra, thật là một tí cũng không dư thừa, thả vào trong nồi sắt nấu cũng đang sôi trào, ngửi còn có một cỗ hương thơm.


"Hai người đi đâu vậy?" Nhìn thấy hai người xuất hiện, Kathy phân thần xem, nhíu mi hỏi.

"Không có gì, chính là lên tiền viện, mấy ngày hôm trước tớ được mấy khối da thú rất dễ coi, thật muốn thương lượng cùng Alice một chút làm quần áo gì thì được." Liễu Thư lung tung một cái lý do có lệ với cô nàng, cũng không phải cố ý gạt cô nàng, chính là người này á, một cái mồm rộng, còn không biết sẽ nói thành cái dạng gì đâu.

"Nga." Kathy thật đúng là tin, nghe vậy còn làm như có thật gật gật đầu: "Tớ cũng có, trời nóng như vậy, da thú nóng quá, Tiểu Thư chỗ tớ có mấy khối da nhẹ mỏng, hẳn là có thể làm vài món."

"Ừ, được, lần khác chúng ta cùng nhau." Nói xong liếc mắt nhìn nhau với Alice một cái, đều cười.

Nhìn bộ dáng này của các cô, Kathy nghi hoặc vò đầu cứ cảm thấy hai người đều như có gì đó gạt mình, chẳng qua cũng không có nghĩ sâu, ngược lại lại bị chuyện khác hấp dẫn lực chú ý.

Allen nhóm lửa dưới bếp lò, sữa đậu nành trong nồi sắt lớn đều sôi trào, Liễu Thư xem đến đây cũng không chần chờ nữa, nói một tiếng với Alice cùng Kathy liền tự mình bận rộn lên, xem bộ dáng của cô, hai người cũng hiếu kỳ vây xem lại xem.

Sữa đậu nành đã nấu chín rồi, Liễu Thư liếc mắt nhìn hai người một cái lại nhìn nhìn ba con mang theo hai hài tử đùa ở bên ngoài, cầm bốn cái bát đi ra, hơn nữa tại đáy bát múc một muỗng đường, thế này mới múc sữa đầy đậu nành từ trong nồi cho ba cái bát, bưng đến trên bàn tron lán, quay đầu nói với Alice Kathy: "Đây là sữa đậu nành, mọi người đến uống thử xem thế nào." Nói xong xoay người đi ra ngoài cũng ôm lấy hai hài tử, tự mình đầu tiên cầm muỗng nhỏ múc một muỗng nếm nếm vị, ngọt, hương vị chế phẩm đậu quả thực không làm cho cô cảm động muốn khóc.

"A ~." Nhìn biểu tình a mẹ, cũng biết thứ này là uống ngon, hai tiểu bao tử, đồng loạt mở cái miệng nhỏ nhắn ra, giống như thú con gào khóc đòi bú, trên thực tế cũng là như thế.


Liễu Thư cười múc một muỗng thổi nguội, uy vào trong miệng Lotter, sau đó lại nhanh chóng một muỗng đút cho Liela, chờ hai tiểu bao tử uống xong, cười nhìn hai đứa nói: "Uống ngon không?"

"Uống ngon." Trăm miệng một lời.

Nghe vậy đầu tiên có động tác ngược lại là Kathy cùng Alice, hai chén khác trên mặt bàn tự nhiên là các cô, lúc này các cô cũng là tò mò hương vị thứ này, lập tức cũng không chậm trễ cầm thìa liền nếm thử, trong đó lấy Kathy vì tốc độ nhanh nhất, một ngụm uống xong, nóng nhấp nhấp lưỡi, nhưng cũng không ngừng gật đầu: "Hương vị tuy rằng lạ chút, chẳng qua ngọt vẫn là thực không tệ." Nói xong lại là mấy miệng xuống bụng, bên kia Alice cũng chỉ là không ngừng gật đầu, vùi đầu uống rất hưng phấn.

Nhìn thấy thành quả của mình được tán thành Liễu Thư cao hứng trong lòng, vẫy tay về phía Tiểu Tuyết ở một bên khác, thấy nó lại đây, đưa cho nó hai trái cây, sữa đậu nành loại chế phẩm đậu nóng nóng này nó hẳn là không thích hợp uống. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh

"Trông chừng hai bọn họ, đừng để phỏng." Dặn dò xong, cô mới dời bước đi qua chỗ bếp lò, múc đầy lên một chén sữa đậu nành một cái bát còn lại, lấy thìa quấy kỹ, bưng cho Allen nhóm lửa phía dưới, cười nói: "Anh cũng nếm thử."

Allen cũng không cự tuyệt, bưng, thổi mấy cái cũng không sợ nóng, đã uống vào mấy ngụm, lau miệng, sau đó hơi nhíu mày nói: "Anh vẫn là thích hương vị rượu, cái này thích hợp giống cái các em uống."

Liễu Thư nghe, phiên cái khinh bỉ, có chút dở khóc dở cười, con hàng này, đã nếm được rượu vị, hiển nhiên là yêu rồi.

"Uống của anh đi." Tức giận đến một câu, Liễu Thư cũng không quản tiếng cười hắc hắc của hắn, xoay người liền đi lên nhìn sữa đậu nành trong nồi.


Đợi sữa đậu nành trong nồi hoàn toàn sôi trào nổi bọt nên điểm đậu hũ, Liễu Thư lấy thạch cao ra, thạch cao này lúc dùng thì cần thiêu chế một chút, còn phải đập vụn vỡ. Liễu Thư dùng đồ kẹp lấy thạch cao nướng ở trên lửa, thạch cao nàynướng cháy cũng cần khảo nghiệm kỹ thuật, không thể nướng sống, cũng không thể nuống già đi. Nhìn thấy tạm được rồi liền nhanh chóng lấy lên, cho thạch cao nướng tốt tới trong một cái lọ, Liễu Thư liền nghiền nát, thạch cao này cần phải làm cho tinh tế, bằng không cũng không thể làm đậu hũ.

Đợi cho Liễu Thư làm thạch cao biến thành bột thạch cao, sữa đậu nành trong nồi cũng liền sôi trào lên lên, cô chỗ này nhìn đến cũng không trì hoãn, bỏ thạch cao phấn dựa theo tỉ lệ pha vào một chén nước, cầm thìa múc hỗn hợp liền đổ từng chút vào trong nồi, cầm thìa bắt đầu quấy đảo ở bên trong, nhìn gần được, mới lấy cái vung lại.

"Vậy thì tốt rồi?" Uống vào bát sữa đậu nành, chảy một ít mồ hôi, Alice sáp lên hỏi.

"Không đâu, lát nữa mới được, bận rộn hồi lâu như vậy, các cậu cũng đói bụng đi." Liễu Thư đột nhiên nói.

"Có chút." Đáp lời là Kathy, cô là phụ nữ có thai thật là đói bụng, huống chi cô còn là phụ nữ có thai rất khó ăn no.

Liễu Thư cười cười, ra khỏi lán đitrong vườn rau hái xuống chút hương hành trở về, sau khi trở về, cầm bát vừa rồi Alice Kathy uống lại, hai đứa nhỏ cũng thế, cầm chén đều đặt tới trên bếp lò, đồng thời mở nắp nồi ra, một cỗ nhiệt khí phun đến, tản ra sau đó trong nồi lộ ra đồ ăn nõn nà non mềm.

Nhìn đến thứ này ý mừng trong mắt Liễu Thư đã che giấu không được, Allen đứng ở bên cạnh nhìn, cũng cười cười nói: "Em tâm tâm niệm niệm chính là cái này."

"Còn không tốt đâu, chẳng qua trước nếm thử hương vị cũng tốt." Nói xong cũng động tác lên, cầm thìa đều múc một muỗng đậu hoa cho trong bát cá nhân, cái này cũng chưa tính xong, lại từ trong bình đồ gia vị bên cạnh đổ vào các loại đồ gia vị, còn vừa nói: "Hôm nay chuẩn bị không chu toàn toàn, về sau lại làm có thể đều chuẩn bị cho đủ đồ, hôm nay trước hết nếm thử vị này xem sao." Nói xong, cũng rắc lên chút hương hành cắt nhuyễn.

"Được rồi."


Liễu Thư vừa nói xong, Kathy là người đầu tiên nâng bát ăn, ngụm đầu tiên con hàng này đã bị tào phớ nhuyễn nhuyễn trơn trơn cùng với hương vị độc đáo hấp dẫn, lại ăn mấy muỗng mới ngừng lại, sau đó đổ một đầu mồ hôi, hấp nước mũi nói: "Tớ xem như biết vì sao cậu đã muốn làm cái này, thật sự ăn rất ngon."

Liễu Thư múc một chén trong đó bưng cho Allen, mình bưng một chén khác ngồi xổm xuống đút cho hai bánh bao ăn: "Cái này gọi là tào phớ, chúng ta hiện tại ăn là mặn vị, còn có thể có vị ngọt, khẩu vị là có thể thay đổi, kỳ thực tróng nóng gắt này hẳn là ăn để lạnh, đây là mới ra nồi, các cậu cũng chậm một chút, phỏng đấy."

"Để cho tiểu tuyết đút bọn nhỏ, em ăn chút." Allen nhìn Liễu Thư bận rộn đến bây giờ, nhưng ăn đến ăn đi đều là những người khác, đau lòng rồi, nhưng mà cũng không tốt so đo cùng phụ nữ có thai Kathy này, âm thầm liếc liếc mắt một cái, sau đó liền kéo cô ra, quăng hai đứa nhỏ cho tiểu tuyết, mình bưng bát, múc một thìa liền muốn đút cho cô.

"Anh làm sao vậy hả?" Liễu Thư giận liếc hắn một cái, nhưng mà thú nhân làm theo ý mình căn bản mặc kệ cô.

Alice ở một bên xem rất buồn cười, vì sợ Liễu Thư xấu hổ, đơn giản ôm bát đi đến một bên khác, thuận tiện coi chừng Lottert Leila ăn, hai tiểu tử kia bị a ba ghét bỏ cũng không thèm để ý, một người cầm một cái thìa múc đậu hũ hoa ăn thống khoái. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@

Xem bộ dáng Allen cố chấp Liễu Thư bất đắc dĩ, nhưng trong lòng lại cao hứng, liền rất phối hợp há miệng ăn, đồng thời ánh mắt ý bảo Allen cũng ăn.

Cả đám một chén đậu hũ hoa xuống bụng, người bị đói bụng thật là no không ít, nhất là làm cho người ta kinh hỉ là Kathy thế nhưng không muốn nôn, đây quả thực làm cho Alice vui thích không thôi. Cô xem Kathy ăn nhiều như vậy thì lại lo lắng cô nàng buồn nôn, không nghĩ tới ăn một chén, cô còn chưa đã thèm, lại muốn một chén, ăn xì xụp, mô dạng đó thật là giống như bỏ đói đã lâu không được ăn cái gì, ừ, trên một trình độ nào đó xác thực cũng đúng.

"Có cảm giác muốn phun hay không?" Alice vẫn lo lắng hỏi Kathy.

Lau miệng một cái, Kathy lắc đầu, sờ sờ bụng thật đáng tiếc buông thìa, kỳ thực cô còn muốn ăn, chỉ là vừa mới uống bát sữa đậu nành hiện tại lại ăn hai chén đậu hoa, thật sự là bụng chứa không nổi, chẳng qua cái loại cảm giác được ăn uống thả cửa này thật làm cho cô hạnh phúc muốn khóc.

Hết chương 109_Q3.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.