Xuyên Đến Mạt Thế Trang Thành Ngốc Tử

Chương 70: Uy áp của tang thi cấp cao



Trong thời gian Từ An mất tích, căn cứ gần như hoàn toàn bị xáo trộn.

Bởi vì cố ý cung cấp tin tức sai lầm, đám người Hòa Tiến trở thành mục tiêu trút lửa giận của Từ Vũ Hàn.

Hắn chuyển toàn bộ lương thực trong nhà kho mà Từ An đã lấy được chìa khóa trước đó ra bên ngoài căn cứ, hai kho lương còn lại dựa vào dị năng của A Nhất, chỉ trong một đêm đã dọn đi trống rỗng, không chừa lại dù chỉ một hạt gạo, một nắm thóc.

Người đi theo Từ Vũ Hàn mà đám Hòa Tiến nghĩ là sớm đã thu phục được, sau khi nhận được mệnh lệnh của Từ Vũ Hàn lập tức trở tay giành lấy quyền quản lý căn cứ. Sau khi thu lại người của mình, Từ Vũ Hàn đồng thời cũng cướp luôn một nửa số vũ khí và đạn dược của chúng.

Bởi vì lúc trước đám người Hòa Tiến sử dụng thủ đoạn ác liệt áp bức dị năng giả và người thường từ bên ngoài đầu nhập vào căn cứ, những người đó đã sớm muốn phản kháng. Nhân lúc này, Từ Vũ Hàn đưa ra lời mời chào, từng chút một cô lập thế lực của Hòa Tiến.

Tình hình nội loạn của căn cứ chỉ xảy ra trong thời gian ngắn, sau đó lập tức bị áp xuống. Từ Vũ Hàn sử dụng thủ đoạn sấm rền gió cuốn, diệt trừ người của Hòa Tiến, nhanh chóng tiếp quản quyền quản lý căn cứ.

Dù vậy, xung quanh Từ Vũ Hàn vẫn luôn ở trong tình trạng áp suất thấp, người đứng gần hắn trong phạm vi mười mét có nguy cơ phải biến thành tượng băng.

Việc không bảo hộ tốt Từ An cho Từ Vũ Hàn kích thích thật lớn, trong hai tuần ngắn ngủi đã ép bản thân từ cấp 2 sơ cấp tăng lên đến cấp 3 trung cấp. Nếu không tính đến Từ và Từ An, Từ Vũ Hàn chính là dị năng giả có cấp bậc cao nhất trong căn cứ.

Mạnh mẽ tăng cấp cũng có cái giá của nó, việc củng cố cấp bậc đã là khó khăn, muốn đạt đến cấp bậc cao hơn càng không dễ dàng, cần phải có kiên trì và nghị lực không nhỏ. Nhưng nếu để Từ Vũ Hàn lựa chọn lần nữa, hắn vẫn sẽ chọn mạnh mẽ thăng cấp.

Mà toàn bộ những biến đổi trong căn cứ, Từ An một chút cũng không hay biết. Hiện tại cậu đang phải đối mặt với một đợt lại thêm một đợt mưa đạn, những kẻ này đều là vì tinh thể lôi hệ của người đàn ông bên cạnh cậu mà đến.

Những kẻ đó là một nhóm thợ săn dị năng giả, chỉ cần là dị năng giả lạc đàn không có thế lực bảo hộ, hoặc là sở hữu dị năng hiếm thấy, lập tức sẽ trở thành mục tiêu của chúng. Kể cả bây giờ Từ An có giết chết nam nhân bên cạnh rồi giao tinh thể lôi hệ của anh ta cho bọn chúng thì chúng cũng không bỏ qua cho cậu.

Sau khi nói ra những thông tin này, Lý Viễn Đông không có ý tốt mỉm cười, hoàn toàn bỏ qua ánh mắt như muốn ăn thịt người của Từ An.

Lôi hệ dị năng có sức công phá rất lớn, tương đương thì việc tăng cấp cũng vô cùng khó khăn. Kể từ khi biết dị năng giả cũng có năng lượng tinh thể, những thợ săn ngoại trừ lấy tinh thể trong đầu tang thi cũng đã bắt đầu săn giết các dị năng giả khác.

Anh ta có một em gái đang ở trong căn cứ Hạ Đông, vốn là trên đường đi đến tụ họp với em mình, không ngờ giữa đường lại bị săn giết. Trên người Lý Viễn Đông có không ít vết thương, lựa chọn tốt nhất hiện giờ là cùng Từ An đến căn cứ Viên Chính.

Xe bọn họ chạy ở phía trước, đuổi theo đằng sau là ba chiếc xe cùng kiểu dáng. Trên xe của những thợ săn kia ngoại trừ súng trường còn trang bị vũ khí hạng nặng, nếu không phải tinh thần lực của Từ An liên tục quấy nhiễu khiến những người đó không cách nào nhắm trúng, hai người họ cũng không đi xa được như vậy.

Mặt đất đột nhiên truyền đến từng trận rung động, sau đó là một loạt tiếng gào rú của tang thi. Nhìn đàn tang thi đông nghìn nghịt không có điểm cuối, Lý Viễn Đông gắt gao cau mày, anh ta không ngờ đột nhiên sẽ xuất hiện tang thi triều, hiện tại muốn tiến lùi đều không được, Lý Viễn Đông chưa bao giờ thấy bất lực như lúc này.

Nghe tiếng gào của tang thi, tâm trạng của Từ An hoàn toàn đối lập với Lý Viễn Đông. Cậu dùng tinh thần lực truyền tin cho Lạc Khả, để cậu ta điều khiển tang thi triều này, sau đó quay sang nói với người đàn ông bên cạnh: "Đừng lo, trực tiếp xông vào đi."

Lý Viễn Đông nhịn không được liếc mắt nhìn gương mặt bình tĩnh của Từ An, trong lòng cảm thấy có chút đáng sợ. Hiện tại anh ta và Từ An là hai người chung một chiếc thuyền, nếu như không phải cậu muốn lấy mạng sống của chính mình ra đùa giỡn, cả gan xông vào tang thi triều, như vậy hoặc là những tang thi này sẽ không tổn hại bọn họ, hoặc là cậu có biện pháp an toàn xông qua.

Đám thợ săn dị năng giả phía sau nhìn thấy tang thi triều liền dừng lại, tuy tang thi triều này chỉ có quy mô nhỏ, nhưng vẫn nằm ngoài khả năng đối phó của chúng. Bọn chúng lập tức đưa ra quyết định, đồng loạt quay đầu xe chạy đi, hoàn toàn nằm trong dự liệu của Từ An.

Khi xe bọn họ xông vào giữa bầy tang thi, bọn nó đột nhiên trở nên quy củ, tách ra một con đường, chiếc xe cứ như đi vào chỗ không người, dễ dàng xuyên qua.

Chạy thêm một đoạn, Lý Viễn Đông thấy Từ An không có ý kiến gì thì dừng xe, lấy hộp cứu thương từ trong cốp xe ra bắt đầu băng bó.

Đối phương không có địch ý với mình, mà dù có thì Từ An cũng chẳng sợ, cậu mệt mỏi nhắm mắt nghỉ ngơi, chậm rãi đợi dị năng tiêu hao dần hồi phục.

Sau khi Lý Viễn Đông xử lý vết thương rồi trở lại ghế lái thì bỗng dưng phát hiện, trong xe không biết khi nào lại nhiều thêm một người!

Gương mặt tái nhợt không bình thường, động tác cứng ngắc mất tự nhiên, cao thấp cỡ một đứa trẻ mười tuổi, ngoại trừ Lạc Khả còn ai vào đây?

Lý Viễn Đông sau khi xác nhận thân phận tang thi cấp cao của Lạc Khả ngay lập tức hiểu ra vì sao bọn họ có thể dễ dàng xuyên qua bầy tang thi, uy áp tang thi cấp 3 trên người Lạc Khả rất rõ ràng, dù anh ta không phải tang thi, nhưng vẫn nhận ra được uy áp đến từ dị năng.

Nhìn Từ An chẳng có chút nào hoảng loạn, ngược lại còn tỏ vẻ tự nhiên, cảm giác lo lắng trong lòng Lý Viễn Đông bị tò mò mãnh liệt thay thế.

Anh ta muốn biết Từ An rốt cuộc là gì, con người, tang thi, hay là một loại quái vật biến dị? Rốt cuộc là thủ đoạn như thế nào mới có thể khiến một tang thi cấp 3 hòa hòa nhã nhã ở cùng một chỗ với bọn họ, còn ngoan ngoãn sai gì làm đấy?

Ngoại trừ Từ An, Lạc Khả vốn không có ý định giao tiếp với người khác. Dù sao việc cậu ta có trí tuệ như con người là sự uy hiếp trí mạng đến vấn đề tồn vong của nhân loại, tốt nhất là không nên để lộ ra. Nếu Từ An đã không có ý kiến, vậy cứ để những người khác nghĩ cậu ta đang chịu sự điều khiển của Từ An đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.