Xuyên Đến Nữ Tôn Quốc

Chương 217



Mấy vị học giả sau khi nói vài lời tâm huyết thì đuổi cả đám Hiểu Linh, Thanh Ngọc, Giang Điền và Phan Nhân ra khỏi thư phòng, đóng cửa bắt tay ngay vào việc bàn soạn giáo án. Hiểu Linh tuy cảm thấy có chút bất đắc dĩ nhưng cũng rất vui vẻ vì mọi người đều ủng hộ kế hoạch thay đổi của cô. Những vị học giả đã như thế thì việc cải tạo lại đời sống của học sinh cũng không thể chậm trễ được. Cô nhìn Thanh Ngọc đang rất hứng thú cùng Giang Điền lúc này gần như đã hoàn toàn thay đổi thái độ với cô thì mỉm cười nhã nhặn nói:

- Thanh Ngọc tỷ cùng Giang Điền vào phòng ta đi. Chúng ta cũng nên bàn thảo kỹ hơn các bước cần phải làm trong việc cải tạo lại môi trường cho học sinh. Có khá nhiều việc phải làm đấy.

Thanh Ngọc cười:

- Tốt. Ta thật sự muốn nghe thêm những kế hoạch của tỷ. Thật sự không thể hiểu nổi rốt cuộc tỷ có thể nghĩ ra chúng bằng cách nào vậy. Thật quá mới mẻ và thú vị.

Thanh Ngọc vừa yên vị, Hiểu Linh liền hỏi:

- Ta để Giang Điền và Phan Nhân cùng ngồi chung bàn Thanh Ngọc tỷ không phiền chứ? Như vậy cũng dễ bàn luận về kế hoạch hơn là kẻ đứng người ngồi như thế này.

Thanh Ngọc khẽ lắc đầu:

- Không phiền, không phiền. Phòng này Hiểu Linh tỷ là chủ. Ta đây khách tùy chủ là được rồi.

Hiểu Linh sẽ gật đầu ngồi xuống bên phải Thanh Ngọc rồi chỉ vào hai chiếc ghế còn lại.

- Hai người cũng ngồi xuống đi.

Hiểu Linh đặt lên bàn tập kế hoạch còn lại khẽ đẩy về phía Thanh Ngọc nói.

- Thanh Ngọc Tỷ cùng Giang Điền có thể đọc qua. Bản kế hoạch này ta viết ra, Phan Nhân cũng đã đọc rồi. Sau hôm nay ta sẽ để nàng ấy sao chép thêm hai bản nữa gửi cho mọi người.

Thanh Ngọc cầm tập kế hoạch lên đọc nhanh như gió. Xong trang nào nàng liền đưa cho Giang Điền đón lấy đọc để tiết kiệm bớt thời gian. Bản kế hoạch này không chỉ sơ lược những giai đoạn như Hiểu Linh trình bày ban nãy. Nàng ấy còn vạch rõ những việc cần làm cho từng bước, đặc biệt là ở giai đoạn cải tạo lại môi trường sống cho học sinh. Còn giai đoạn 2 thì viết lại khá sơ sài nhưng cũng có một số yêu cầu gạch ra rõ ràng đối với giáo án từng môn học.

Hiểu Linh vừa rót trà đưa tới cho Thanh Ngọc vừa giảng giải:

- Ngay khi viết bản kế hoạch này ta đã chắc chắn giai đoạn 1 sẽ do ta phụ trách còn giai đoạn 2 sẽ phải nhờ đến Phan Viện trưởng cùng những bằng hữu của bà. Ta tuy có chút ý tưởng về các môn học nhưng không có đủ kiến thức, học vấn để có thể viết ra giáo án giảng dạy cho các học sinh, tú tài thậm chí là các vị cử nhân được. Chính vì thế nên Thanh Ngọc tỷ có thể thấy giai đoạn 1 viết rất chi tiết về những việc cần phải làm còn giai đoạn 2 lại sơ sài. Có như vậy khi ta không có mặt ở đây thì phụ tá vẫn có thể dễ dàng tiếp tục làm việc mà không cần nhận chỉ đạo.

Hai chiếc mô hình về giường tầng và bàn truyền nhiệt vẫn đặt ở trên bàn. Thanh Ngọc đọc xong bản kế hoạch vẫn có chút không tin được những gì mình vừa trải qua. Một người có thể viết ra bản kế hoạch chi tiết đến như vậy thì đầu óc của nàng ấy phải trí tuệ đến cỡ nào đây. Nàng tâm phục khẩu phục nói:

- Ta và Giang Điền ở đây chính là để cùng Hiểu Linh tỉ thực hiện giai đoạn 1. Vì vậy Hiểu Linh tỷ cứ mặc sức phân phó.

Hiểu Linh nhẹ cười:

- Nói ta phân phó mọi người làm việc thì thật sự có chút hơi quá. Giai đoạn này có ba việc chính: thứ nhất cải tạo phòng ở, thứ hai cải tạo bếp ăn và thứ ba cải tạo lại nơi tắm rửa vệ sinh. Như vậy cách đơn giản nhất chính là chia người phụ trách. Ta thấy Thanh Ngọc tỷ rất thích mô hình giường tầng kia vậy Thanh Ngọc tỷ phụ trách việc phòng ở. Việc xây dựng lại nhà bếp sát cạnh sảnh ăn chính cũng như chế tác ra bàn truyền nhiệt này giao lại cho Giang Điền. Còn ta và Phan Nhân sẽ phụ trách xây sửa lại nơi vệ sinh tắm giặt.

Thanh Ngọc có chút không hiểu nhìn Hiểu Linh. Tại sao nàng ấy lại chọn việc đơn giản nhất cho mình và phụ tá? Nhỡ đâu các nàng sẽ cướp sạch công lao của Hiểu Linh thì sao?

Hiếu Linh nhìn ánh mắt nghi hoặc của Thanh Ngọc thì từ tốn giải thích.

- Giang Điền đã theo phụ tá mẫu thân của Thanh Ngọc tỷ rất lâu, là người có kinh nghiệm, từng trải nên ta giao việc phức tạp nhất cho thím ấy mới an tâm. Còn ta xin phép chọn việc đơn giản nhất vì ở quê nhà còn nhiều vướng bận. Hiểu Linh ta không thể ở lại nơi này hàng tháng để theo dõi việc cải tạo. Phan Nhân theo ta một thời gian, tuy có chút kinh nghiệm nhưng vẫn còn trẻ người non dạ vì thế mới giao việc dễ để nàng ấy có cơ hội mài giũa.

Thanh Ngọc lúc này mới vỡ lẽ ý đồ của Hiểu Linh, không ngờ cô nương này còn biết tiến thoái như vậy. Nàng ấy biết bản thân không thể trực tiếp phụ trách, liền giao cho người thích hợp, không tham công đoạt việc. Thanh Ngọc sảng khoái cười:

- Việc Hiểu Linh tỷ phân công ta không có lời nào thắc mắc thêm. Nhưng việc cải tạo lại chỗ vệ sinh nhà tắm Hiểu Linh tỉ có thể hoàn toàn giao cho Phan Nhân làm. Dù gì việc xây dựng nhà bếp cũng cần nhân công vật liệu, Giang Điền sẽ phụ trách việc thu thập nguyên vật liệu và thuê nhân công luôn cho cả hai công trình. Phan Nhân phụ trách giám sát khi thi công là được. Còn Hiểu Linh tỉ chỉ cần đứng bên ngoài nhìn xem cách chúng ta làm và chỉ ra những điều không tốt là được.

Giang Điền lúc này cũng góp lời:

- Đều là thu thập nguyên liệu và thuê nhân công, việc này tiểu nhân có thể lo liệu được Phạm cô nương chớ lo lắng gì nhiều.

Hiếu Linh gật đầu:

- Nếu được như vậy thì quá tốt rồi. Ba việc cùng làm tiến độ sẽ nhanh hơn rất nhiều. Hi vọng sau nửa năm tất cả học sinh sẽ có điều kiện sống tốt nhất. truyện teen hay

Công việc tuy đã phân công xong xuôi nhưng bọn họ nán lại cùng nhau bàn thảo thêm về những yêu cầu cần thiết đối với những nguyên vật liệu sẽ được sử dụng làm giường hay bàn bếp. Nhà trên nhà dưới cùng đóng cửa thảo luận công việc cho đến khi mặt trời tối hẳn. Thanh Ninh lo liệu bữa tối cho tất cả mọi người rồi tránh về phòng riêng dùng bữa. Tối hôm đó có lẽ là bữa ăn vui vẻ nhất từ trước tới nay của Phan viện trưởng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.