Editor: Sunie
Không có màn dạo đầu quá nhiều, tối nay hắn thiếu vài phần ôn nhu và nhiều thêm vài phần tà ác, sắc dục trộn lẫn, thoáng cái đã đâm cả cây côn th*t vào chỗ sâu nhất trong hành lang.
"Hừm..."
"A!"
Hai người đồng thời phát ra tiếng kêu.
Phạm Vệ Lăng cố định tay nàng trên đỉnh đầu, một cái tay khác nâng một bên chân ngọc của nàng lên, phần eo chuyển động mãnh liệt, đường hành lang có phần khô khốc khiến xúc cảm ma sát càng mãnh liệt.
"Đau... Không cần... Ưm a... Không... Cần... Sắp hỏng rồi..." hoa huy*t của Thẩm Uyển vừa nóng vừa đau, phân không rõ là đau đớn nhiều hơn hay khoái cảm nhiều hơn, chỉ biết xin tha.
côn th*t Phạm Vệ Lăng thật sự quá lớn, khối thịt ở hoa hạch bị đẩy sang hai bên, lớp gần với côn th*t nhất lật trong ngoài theo côn th*t thọc vào rút ra, trong chốc lát đã sưng tấy.
Ngoài cửa sổ mưa xối xả, như muốn cọ rửa cả thế giới. Tia chớp chói mắt, nhưng Thẩm Uyển không né tránh, dựa vào ánh sáng của tia chớp muốn thấy rõ dung mạo của người ở phía trên, nhưng người này lại hết sức giảo hoạt, hắn kéo màn che xuống, ngăn chặn tia chớp ngoài cửa sổ, bức màn che khuất phần lớn ánh sáng. Thẩm Uyển chỉ cảm thấy mình giống như bị cận thị rất nặng, mờ mờ ảo ảo, trước mắt một mảnh mơ hồ.
Cặp mắt đào hoa của Phạm Vệ Lăng hơi lóe lên, trên môi nở một nụ cười, ngón tay linh hoạt khảy chấm đỏ nhỏ ở trước ngực nàng, phần eo chuyển động liên tục, mỗi một chút đều đâm đến chỗ sâu nhất, dường như đang phát tiết gì đó. Thẩm Uyển trải qua chòng ghẹo, hạ thân cũng dần dần ướt át, khiến côn th*t ra vào càng thuận lợi hơn.
"Ừm... Vật nhỏ... Ngươi là của ta, nhớ kỹ. Ta... Ta sẽ bảo vệ ngươi." Phạm Vệ Lăng nói đứt quãng giữa kẽ hở ở môi với răng, huyệt nhỏ chặt khít làm hắn sa vào sung sướng cực hạn.
Hai tay bị hắn giam cầm có chút đau đớn, nhưng khoái cảm dưới thân thật sự quá mãnh liệt, cả người bị thao lắc lư trên dưới kịch liệt. Thẩm Uyển chủ động nâng cao hai chân lên, móc vào thắt lưng cường tráng của hắn, hai chân chồng lên nhau và cố định ở phần lưng của hắn.
"Ưm ưm... Đừng dừng lại, nhanh lên một chút... Ta, ưm hừ... Có thể... Có thể chịu đựng được!" Thẩm Uyển hôn môi hắn, nụ hôn nồng nhiệt khiến cho Phạm Vệ Lăng càng hưng phấn hơn, giống như được khích lệ, điên cuồng đáp lại nụ hôn của nàng, đầu lưỡi nhét đầy cái miệng nhỏ nhắn của nàng, lướt qua khoang miệng ấm áp, câu lấy cái lưỡi đinh hương của nàng, gặm cắn liếm mút.
Miệng và hoa huy*t đều bị lấp đầy. Đầu lưỡi trong miệng nhỏ đấu đá lung tung, côn th*t trong huyệt nhỏ cũng ngang ngược giống vậy, côn th*t của Phạm Vệ Lăng hung hăng đâm vào, mặc cho tình dục khống chế, mật dịch từ nơi giao hợp bắn tung tóe khắp nơi.
"A... Thật chặt... Ngươi, tiểu yêu tinh này, a..." Phạm Vệ Lăng bắt lấy bầu vú mềm mại đang lắc lư của nàng, bóp nhẹ một hồi, "Quay người lại! Quỳ xuống!" Nói xong, hắn rút côn th*t trong cơ thể nàng ra.
Đúng lúc dục vọng đang dâng trào, hắn lại rút côn th*t ra, cảm giác trống rỗng to lớn khiến cho dục vọng mãnh liệt của Thẩm Uyển không có chỗ để đặt, ngoan ngoãn quỳ gối trên giường, nâng mông lên, phơi bày toàn bộ hoa huy*t ở trước mặt hắn.
"Đi vào... Mau vào đi... Cầu xin ngươi... Mau!" Thẩm Uyển vừa nói, vừa vặn vẹo phần eo, cặp mông tròn trịa cũng lúc lắc theo.
Một tiếng "Bốp!" vang lên, Phạm Vệ Lăng đánh vào cặp mông trắng như tuyết của Thẩm Uyển, "Nâng cao lên!"
Thẩm Uyển vểnh mông lên, kéo tay hắn đặt lên bầu vú mềm mại của mình: "Mau đến... Cầu ngươi, ta còn muốn..."
"Để ta nhìn xem, ngươi muốn bao nhiêu." Vừa nói, Phạm Vệ Lăng duỗi tay sờ hoa hạch, trên ngón tay dính đầy mật dịch trong suốt, "Nước thật nhiều... Hử?"
Hắn thò tay bôi mật dịch lên hai bầu vú căng tròn, vốn là bộ ngực mềm mại được bôi mật dịch bôi trơn lên có vẻ càng mê người và mịn màng hơn, một tay hắn bắt lấy một bên, mặc sức xoa bóp.
Huyệt nhỏ bị vắng vẻ khiến khắp người Thẩm Uyển đều tràn ngập cảm giác trống rỗng, chỉ riêng bầu vú mềm mại được lâm hạnh đã không có cách nào thỏa mãn, nàng nâng cặp mông lên, gần sát côn th*t của hắn, chủ động quyến rũ: "Mau đến, thao ta... Ưm... Ưm hừ... Mau tiến vào, ta muốn... Muốn côn th*t lớn, ngươi... côn th*t lớn!"
Phạm Vệ Lăng biết nhân nhi dưới thân đã nhẫn nại đến cực hạn, bản thân hắn cũng thật sự không có cách nào kiềm chế trước sự mị hoặc và cầu khẩn của nàng, đỡ côn th*t lớn cứng rắn lên, bỗng chốc đâm vào trong đường hành lang của nàng.