Truyện chỉ đăng tại 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭 @tieucamap210.
__________
Sau khi rời đi, Korly nuốt không trôi cơn tức này, gã dù sao cũng là đại thiếu gia gia tộc hạng 1, từ nhỏ sống trong sự kính nể của người khác. Châu Thanh chỉ là một thường dân mà dám tiếp lời gã.
Tống Thanh Thời đi bên cạnh cúi đầu suy tư, cậu ta không ngờ là Châu Thanh lại quen biết người của tứ đại gia tộc. Theo thông tin cậu ta tìm hiểu được thì Châu Thanh chính là một tên phế vật cặn bã không có ma pháp, thế nhưng cậu ta lại thấy Châu Thanh không những có ma pháp, mà còn là pháp sư cấp 3 cao cấp có quan hệ với người của tứ đại gia tộc.
"Mẹ nó!"
Tống Thanh Thời ngẩng đầu nhìn Korly đang chửi Châu Thanh, cậu ta nhíu mày. Chuyện thành thế này đều do tên ngu xuẩn này, hại cậu ta mất mặt như vậy.
Tống Thanh Thời nắm tay gã mềm mại nói: "Được rồi, bỏ qua đi."
Nếu chuyện này đến tai Thiên Tử Dật thì phiền lắm. Cậu ta còn đang muốn cùng Thiên Tử Dật nối lại tình duyên mà.
Nghe thanh âm của Tống Thanh Thời, Korly mới bình tĩnh lại chút, nhưng vẻ mặt vẫn hung ác, gã nắm lại tay cậu ta cam đoan nói: "Em yên tâm, anh nhất định sẽ cho nó biết hậu quả hôm nay nó làm ra."
"Không cần phải như vậy..." Tống Thanh Thời nghe gã muốn trả thù liền cảm thấy đau đầu.
"Em sợ cái gì? Nó chỉ là một thường dân mà dám lên mặt với anh như vậy!" Korly cảm thấy Tống Thanh Thời thật khó hiểu. Rõ ràng gã nhìn thấy cậu ta chán ghét Châu Thanh như vậy, nhưng khi gã nói sẽ cho Châu Thanh một trận thì cậu ta lại ngăn cản gã.
Tống Thanh Thời mím môi cúi đầu, cậu ta uỷ khuất nói: "Không phải em sợ, chỉ là em không muốn mọi người nói mình mắt cao hơn đầu, vừa quen biết anh đã không coi ai ra gì."
Korly sáng tỏ, gã vỗ vai Tống Thanh Thời: "Em yên tâm, mọi chuyện đều là ý của anh, một chút cũng không liên quan đến em."
Tống Thanh Thời hai mắt toả sáng nhìn gã, cậu ta nở một nụ cười khiến Korly mê đắm.
Như vậy là tốt nhất. Cậu ta vừa có thể gây khó dễ cho Châu Thanh vừa có thể đem mình tránh xa chuyện này.
...
Sau khi hai người Tống Thanh Thời rời đi, mọi người cũng không hóng hớt tiếp nữa, việc ai ấy làm, nhà ai nấy về, nhưng trong lòng mỗi người đều âm thầm ghi nhớ Châu Thanh, chờ ngày cậu bị Korly xử.
Châu Thanh nhìn Phượng Nhu Tinh, cậu không quen biết cô nhưng cũng biết cô không có ý xấu, hơn nữa cô cũng giúp cậu tránh một phen miệng lưỡi, vì vậy Châu Thanh vẫn lịch sự mà cảm ơn Phượng Nhu Tinh.
Phượng Nhu Tinh phất tay không có gì, thấy Châu Thanh chuẩn bị rời đi, cô liền vội vã gọi cậu lại.
"Tôi là Phượng Nhu Tinh, là vị hôn thê của Dylan, chuyện lúc nãy tôi nói, cậu có thể bỏ chút thời gian không?"
Châu Thanh hơi bất ngờ, trước đó cậu còn cho rằng Phượng Nhu Tinh nói có chuyện muốn nói với cậu chỉ là giúp cậu mà thôi.
Châu Thanh suy nghĩ rồi gật đầu đồng ý, người ta là vị hôn thê của Dylan, Dylan giúp cậu nhiều như vậy, nói chuyện một chút cũng không có gì.
Nhận được sự đồng ý của Châu Thanh, Phượng Nhu Tinh vui vẻ dẫn cậu tới một khu vực ít người. Đến nơi cô lại ngập ngừng nửa ngày mà chẳng hỏi cái gì khiến Châu Thanh không hiểu gì hết.
Ngay lúc Châu Thanh định hỏi cô chuyện gì, Phượng Nhu Tinh rốt cuộc mở miệng: "Kỹ thuật luyện đan của cậu là ai dậy vậy? Có thể chỉ dẫn tôi một chút được không?"
Châu Thanh: "???"
Phượng Nhu Tinh cảm thấy mình hỏi như vậy quá đột ngột, vì vậy cô hơi xấu hổ giải thích: "Tôi thấy cậu luyện đan ở kỳ tuyển sinh, tạp chất cậu lọc ra nhiều hơn bình thường, mùi thuốc cũng rất thanh khiết. Tôi chỉ muốn học hỏi một chút."
"Tôi đã là pháp sư cấp 5 nhưng mãi vẫn không thể luyện đan pháp cấp 5, muốn thử xem nếu học được kỹ thuật đó có thể luyện đan pháp cấp 5 không."
Châu Thanh đã hiểu, nhưng đây là kỹ thuật riêng của cậu, phải tốn mấy năm mới có thể luyện thành, cậu đương nhiên sẽ không đơn giản chỉ dẫn cho một người vừa gặp một lần.
"Phượng tiểu thư quá khen, tôi chỉ là một đan pháp sư cấp 3." Châu Thanh nhìn Phượng Nhu Tinh cười.
Phượng Nhu Tinh cũng biết cô và Châu Thanh chẳng quen biết gì, cho dù cô là vị hôn thê của Dylan thì với thân phận như vậy Châu Thanh cũng không thể đem kỹ thuật luyện đan chỉ cho cô. Vì vậy cô liền nói: "Cậu yên tâm, tôi muốn nhờ cậu nhìn quá trình luyện đan của tôi một chút thôi."
Nếu là như vậy hẳn là không có vấn đề gì. Nhưng Châu Thanh cũng biết kỹ thuật luyện đan của mỗi đan sư khác nhau, bọn họ rất hiếm khi chia sẽ cho người khác. Bọn họ không muốn đan mình luyện được người khác cũng có thể làm được.
"Như vậy được hả?" Châu Thanh nhíu mày hỏi.
"Được cái gì?" Phượng Nhu Tinh không hiểu hỏi lại.
"Cô cho tôi xem quá trình luyện đan của mình."
Phượng Nhu Tinh cho rằng Châu Thanh hỏi cái gì, hoá ra là chuyện này, cô cười nói: "Không có việc gì, cũng không phải kỹ thuật cao siêu gì."
Mọi người ở nơi đây đều luyện đan theo kỹ thuật cơ bản, cho nên cũng không có gì phải giấu giếm. Như kỹ thuật của Châu Thanh thì cao cấp hơn, một số đan pháp sư cao cấp có kỹ thuật luyện đan riêng của mình, có thể giúp tăng tỉ lệ thành đan hay giảm bớt thời gian luyên đan nên mới giữ kín không tiết lộ, chỉ dạy cho đệ tử.
Nhưng Phượng Nhu Tinh không lo lắng Châu Thanh thấy kỹ thuật luyện đan của mình, điều cô lo lắng chính là cô luyện đan cấp 5, Châu Thanh lại chỉ mới cấp 3, cũng không biết có thể nhìn ra cái gì.
Đúng như Dylan nói, cô bởi vì mong muốn trở thành đan pháp sư cấp 5 mà chuyện điên rồ như vậy cũng có thể làm được. Nhưng đã ngỏ lời rồi, người ta cũng đồng ý rồi thì chỉ có thể đâm lao theo lao thôi.
...
Dựa theo lời Phượng Nhu Tinh thì hai người họ sẽ gặp nhau trên Mạng Đế Quốc, bởi chỉ có Mạng Đế Quốc mới có thể xem rõ quá trình bên trong đan lô.
Châu Thanh sau khi trả nhiệm vụ, cậu ghé qua thư viện tìm loại sách pháp thảo cấp 5 xem. Cậu không biết cấp 5 có các loại pháp thảo gì, cậu muốn tìm hiểu một chút, chứ không biết gì hết thì có thể nhìn ra được gì. Dù sao cậu cũng đã nhận lời thì phải làm cho đàng hoàn.
Châu Thanh dùng 2 tiếng để coi sơ các loại pháp thảo sau đó cậu mua đồ ăn tối rồi trở về phòng.
Trước tiên cậu ăn hết đồ ăn tối, sau đó kiểm tra tin nhắn quang não xem có tin nhắn gì không rồi mới đội máy đầu não lên tiến vào Mạng Đế Quốc.
Nhìn nhân vật Mạng Đế Quốc của mình, Châu Thanh liền cảm thấy đau đầu, với cái bộ dạng này mà đi gặp Phượng Nhu Tinh, không biết có bị nói đầu óc có vấn đề không nữa.
Cậu đi tới Tháp Đan Pháp, dựa theo chỉ dẫn trước đó của Trần Dương Linh tìm đến cái máy tìm phòng. Cậu nhập một dãy số và mật khẩu, ngay sau đó nhân vật Châu Thanh liền biến mất.
'Bùm', còn chưa thấy rõ cảnh vật xung quanh Châu Thanh đã nghe thấy một tiếng nổ không lớn, trong không khí còn thoang thoáng mùi thuốc cháy khét. Đây chính là điều kỳ diệu ở Mạng Đế Quốc, luyện đan trên mạng ảo sẽ có mùi thuốc, tuy nhiên mùi thuốc cũng không nồng, bất cứ ai luyện cũng sẽ có mùi thuốc như vậy. Chủ yếu mục đích của việc mùi thuốc chính là giúp đan pháp sư có cảm giác như mình đang thật sự luyện đan.
Phượng Nhu Tinh chán nản nhìn đan pháp bị hỏng cháy đen trong đan lô, cũng không biết đây là lần thứ bao nhiêu cô thất bại rồi, có thể nhiều đến mức cô cũng lười đếm.
Đúng lúc này đột nhiên trước mặt cô xuất hiện một khung thông báo phòng có người vào.
['Chó Má' đã vào phòng.]
Phượng Nhu Tinh: "..."
Ai đây?
Cô xoay người lại nhìn người xuất hiện trước cửa phòng, hắn có vóc dáng lùn mập, nước da ngâm đen, mái tóc xù bông bảy màu làm tôn lên làn da đen của hắn một cách rõ ràng, cho dù hắn đang mặc áo choàng cũng không thể che hết quả đầu cầu vòng của mình, hai mắt to tròn, đôi môi thâm dày, hắn đang nhìn cô.
Phượng Nhu Tinh: "..."
Phượng Nhu Tinh hốt hoảng đứng dậy la lên: "Ai đấy? Sao lại vào được phòng này?"
Đây là căn phòng luyện đan của cô, cô có đặt mật khẩu, phải có mật khẩu mới vào được, trừ Dylan ra thì cô cũng chỉ đưa mật khẩu cho Châu Thanh.
Châu Thanh: "..."
"Tôi là Châu Thanh."
Phượng Nhu Tinh còn đang chuẩn bị đuổi tên mập lùn dị hợm ra khỏi phòng thì đột nhiên nghe thấy hắn mở miệng nói chuyện.
Phượng Nhu Tinh khó tin mở to mắt nhìn Châu Thanh. Nhân vật của Phượng Nhu Tinh là một cô gái dễ thương, khi cô mở to mắt, đôi mắt long lanh dưới ánh đèn càng thêm rung động.
"Cậu là Châu Thanh?" Phượng Nhu Tinh run rẩy chỉ vào cậu hỏi.
'Chó Má' gật đầu.
Phượng Nhu Tinh: "..."
Chó Má: "..."
Hãy cười đi!
Phượng Nhu Tinh ho khan hai tiếng, là một tiểu thư đại gia tộc, từ nhỏ cô đã học lễ nghĩa, cô nhịn cười lảng sang chuyện khác: "Đến, cậu coi tôi luyện thế nào."
Châu Thanh: "..."
Châu Thanh ngồi xuống một cái ghế trên khán đài, trên không trung là một màn hình, màn hình đang chiếu khung cảnh bên trong đan lô của Phượng Nhu Tinh, một đám pháp thảo cháy đen.
Phượng Nhu Tinh lấy pháp thảo cháy đen ra, lại bỏ pháp thảo mới vào bắt đầu luyện đan.
Như những người khác, Phượng Nhu Tinh dùng mộc ma pháp bộc pháp thảo bên trong rồi hút tạp chất bên trong pháp thảo ra, liên tục như vậy cho đến hết pháp thảo cần hút tạp chất.
Phượng Nhu Tinh chỉ luyện đan pháp cấp 5 sơ cấp, lại là loại dùng ít pháp thảo nhất, cô chỉ tốn 3 tiếng để làm xong bước đầu tiên của luyện đan, làm sạch pháp thảo.
Tiếp theo là bước dung hợp đan, từ nãy tới giờ Châu Thanh vẫn không thấy sai sót gì trong quá trình luyện đan của Phượng Nhu Tinh, vì vậy cậu đoán nguyên nhân hẳn là vào bước dung hợp đan.
Quả nhiên, một tiếng sau khi Phượng Nhu Tinh bắt đầu dung hợp đan, mùi thuốc đã toả khắp phòng, nhưng đột nhiên bùm một tiếng, đan lô bóc khói, pháp thảo lại lần nữa cháy đen.
"Thế nào?" Phượng Nhu Tinh chán nản hỏi, luyện nhiều lần như vậy vẫn luôn thất bại, cô cũng chẳng còn mấy tinh thần. Trong lúc nhất thời nên mới muốn nhờ Châu Thanh nhìn một chút, nhưng trong quá trình luyện đan cô cũng bĩnh tĩnh trở lại.
Châu Thanh chỉ là một đan pháp sư cấp 3, cô lại luyện đan pháp cấp 5, cậu thì có thể nhìn ra cái gì, nhưng cô đã nhờ cậu, tuy không ôm hy vọng gì nhưng cô vẫn mở miệng hỏi cậu.
Chỉ là cô không ngờ rằng Châu Thanh lại gật đầu, cậu khoanh tay nhìn đám pháp thảo cháy đen trên màn hình, thản nhiên nói: "Lượng ma pháp không ổn định."
Phượng Nhu Tinh kinh ngạc nhìn Châu Thanh, Châu Thanh đứng dậy đi về phía cô, thân hình mập mạp lắc lư khiến cậu không quen, còn mém ngã.
Châu Thanh chỉ vào đám pháp thảo cháy đen nói: "Lượng ma pháp cô truyền vào không ổn định. Khi dung hợp Bích Nhu thảo cô dùng nhiều ma pháp hơn Loa Vinh thảo, những pháp thảo còn lại thì ma pháp truyền vào như nhau nhưng ít hơn Loa Vinh thảo."
Phượng Nhu Tinh nghiêm túc nghe Châu Thanh phân tích, mỗi câu mỗi chữ đều khiến cô kinh ngạc khó tin.
"Ở bước làm sạch, Loa Vinh thảo được cô chắt lọc tạp chất rất nhiều, Bích Nhu thảo thì chỉ có một chút."
Phượng Nhu Tinh gật đầu: "Đúng vậy, Loa Vinh thảo và Bích Nhu thảo tạp chất bên trong là như nhau, nhưng Bích Nhu thảo lại mềm mỏng hơn Loa Vinh thảo, tạp chất có thể lọc ra cũng không nhiều."
Châu Thanh khó hiểu nhìn Phượng Nhu Tinh: "Cô đã biết Bích Nhu thảo mềm mỏng vì sao còn truyền nhiều ma pháp như vậy?"
Phượng Nhu Tinh sửng sốt, cô hoang mang trả lời: "Bởi vì Bích Nhu thảo chỉ chắc lọc được ít tạp chất, bên trong còn rất nhiều tạp chất. Muốn dung hợp thì phải dùng nhiều ma pháp."
Mục đích của việc làm sạch chính là lọc bớt tạp chất bên trong pháp thảo, pháp thảo càng nhiều tạp chất sẽ càng khó dung hợp, phải cần một lượng lớn ma pháp. Nhưng truyền nhiều ma pháp cũng không tốt, có thể làm pháp thảo hư hại. Vì vậy mọi người thường sẽ cô gắng làm sạch pháp thảo hết mức có thể.
Đây là điều cơ bản khi bắt đầu học luyện đan, cũng là quy tắc không thể thay đổi.
Châu Thanh cầm hai cây pháp thảo lên xem: "Đối với Bạch Vu thảo hay Lan Nhũ thảo cô đều làm như vậy?"
Hai loại pháp thảo này chính là pháp thảo dùng cho bồi bổ đan cấp 5. So với Bích Nhu thảo, hai loại pháp thảo này còn mềm mỏng hơn.
Trước đó Phượng Nhu Tinh cũng luyện thử bồi bổ đan cấp 5 nhưng chỉ vừa ở bước làm sạch Bạch Vu thảo đã thất bại.
Phượng Nhu Tinh ngây ngốc gật đầu.
Châu Thanh ý vị thâm trường nói: "Đôi khi sẽ có một số thứ đi ngược lại với quy tắc."
Phượng Nhu Tinh giật mình, cô đột nhiên nhớ lại lời sư phụ mình từng nói.
Ba năm trước, khi cô bắt đầu luyện đan pháp cấp 5 thất bại, cô đã hỏi sư phụ của mình, lúc đấy sư phụ chỉ nói.
"Ta không thể giúp gì cho con, ta chỉ có thể nói với con, đôi khi quy tắc chưa chắc đã đúng."
Phượng Nhu Tinh nghe xong mà không hiểu gì hết, cô chỉ đành phải cố gắng luyện đan không ngừng nhưng mãi vẫn không thành công, sư phụ cô cũng không nói một tiếng nào.
Một ý tưởng chợt lóe qua, Phượng Nhu Tinh trợn mắt, nói: "Làm như vậy được sao?"
Châu Thanh híp mắt cười: "Không thử làm sao biết?"
Phượng Nhu Tinh nhíu mày trầm tư nhìn đống pháp thảo cháy đen trong đan lô, đối với ý tưởng vừa rồi của mình có chút không tin tưởng, nhưng đi ngược lại với quy tắc thì cũng chỉ có thể làm như vậy.
Cô nửa tin nửa ngờ mà đem pháp thảo mới bỏ vô đan lô bắt đầu lại quá trình luyện đan.
Châu Thanh ngồi một bên không nói gì.
Cũng khó trách Phượng Nhu Tinh mãi mà không lên được đan pháp sư cấp 5. Đi ngược quy tắc là điều ít ai có thể nghiệm ra được. Châu Thanh ở kiếp trước cũng gặp phải trường hợp như vậy.
Đó là lúc cậu từ đan sư trung cấp thành đan sư cao cấp, cho dù có truyền thừa linh hồn cậu cũng không thể lên được một cách dễ dàng.
Cậu dừng ở đan sư trung cấp rất lâu, cho tới một lần trong lúc luyện đan hết pháp lực, một linh thảo được cậu truyện ít pháp lực không những hư hại mà ngược lại còn thành công dung hợp, cũng thành công thành đan.
Điều này cũng được xem như thử thách các đan sư trung cấp. Muốn trở thành đan sư cao cấp thì phải hiểu rõ quy tắc này, bởi vì linh đan cao cấp trở lên điều sẽ có ít nhất một linh thảo như vậy.
Cũng giống như đan pháp cấp 5 ở nơi này, mỗi một đơn thuốc đều sẽ có ít nhất một pháp thảo mềm mỏng.