Vốn vị trí ban đầu là ở tại tầng cao nhất của căn cứ của Hàn gia. Bởi vì nổ nên xung quanh gần như thành bình địa. Có điều chỗ này vẫn rất vững chãi, chỉ có hơi tan hoang. Cửa cũng không còn, vì thế nối ra bên ngoài căn phòng chật hẹp hóa thành không gian lớn đủ để đánh nhau vẫn có chỗ chạy.
Hạ Cảnh Dực tuyệt đối tin tưởng Tiêu La Khải. Tiêu La Khải không chỉ là bạn thân của hắn, còn là chiến hữu, là anh em. Nếu nói hắn tin tưởng ai nhất, chính là Tiêu La Khải. Thậm chí cha hắn cũng không có loại niềm tin này từ hắn.
Hạ Cảnh Dực chuyển hướng trở về căn phòng cũ. Đi qua cánh cửa đã bị phá, hắn nhíu mày. Trực giác cảm thấy có gì đó không đúng.
Hà Minh Di đuổi theo Hạ Cảnh Dực.
Hạ Cảnh Dực đứng giữa phòng. Hà Minh Di lao tới phía hắn, nhưng là lệch về một phía. Bà ta nghĩ hắn sẽ tránh nên dự đoán trước.
- Quả nhiên đầu óc đã trở thành bùn đất cả rồi.
Hà Minh Di thế nhưng là sau khi trượt hai lần mới trực tiếp lao về phía Hạ Cảnh Dực mà không đổi hướng. Hắn tại giữa phòng, nhảy lên trên. Lấy trần nhà làm điểm bật, hắn phóng về phía cửa. Vừa mới rời khỏi căn phòng, một cái bóng lao về phía hắn, đẩy hắn cùng văng ra xa.
Có tiếng nổ lớn.
- Hahaha Hạ Cảnh Dực, cậu nợ tôi một cái mạng.
Vừa đẩy Hạ Cảnh Dực ra là Tiêu La Khải. Hạ Cảnh Dực nhìn về phía cửa, nơi đó bị thủng một lỗ lớn.
- Lực nổ thật lớn...
Vậy Hà Minh Di đây?
- Yên tâm đi. Thứ này để đối phó với nano, cậu không có nano trên người nó sẽ ảnh hưởng đến sức đề kháng, giết cậu như chơi đấy.
Hạ Cảnh Dực nhíu mày, đứng dậy. Tiêu La Khải nhấn vai hắn ngồi xuống.
- Nhìn lại mình chút đi. Chút chuyện này để đám thủ hạ làm là được. Cậu không phải muốn nuôi một đám vô dụng đấy chứ?
Hạ Cảnh Dực không đáp trả, thầm đáp ứng. Tiêu La Khải quay lưng.
- Khải, thứ chất nổ đó là sao?
- Là sao à...? - Tiêu La Khải vê cằm. - Hờ.... Chắc là tùy tiện tìm thấy đi. Nó được gắn sẵn ở phía dưới rồi.
Nói rồi Tiêu La Khải rời đi chỉ đạo.
Hạ Cảnh Dực trong lòng suy nghĩ sơ qua. Người thần bí xuất hiện có quan hệ với Hàn Phong kia chắc chắn là người sắp xếp những thứ này. Có thể vô tung mà tới lui như vậy, quả thật đáng để cảnh giác. Thật không biết là bạn hay thù.
- Hạ Cảnh Dực.
Hạ Cảnh Dực ngẩng đầu nhìn tới. Medila đi cùng Vũ Anh Anh đang bước qua. Phía xa có thể thấy Radie cũng đang giúp đỡ.
Vũ Anh Anh đứng trước mặt Hạ Cảnh Dực, liếc nhìn xuống.
- Anh lợi hại hơn tôi tưởng nhiều.
- Tôi sẽ xem nó là một lời khen.
Hạ Cảnh Dực cúi đầu xem xét vết thương của mình. Vũ Anh Anh hừ một tiếng.
- Bưu phẩm của ba mẹ tôi, anh đọc rồi chứ?
- Đã.
Bưu phẩm đó làm hắn kinh ngạc không ít. Trong bưu phẩm là một vài thông tin về Hàn gia. Nếu không phải nhờ những thông tin này, hắn cũng sẽ không nhanh như vậy tiêu diệt được Hàn gia. Qua đó hắn còn thấy được hắn vẫn yếu kém.
- Đọc thư rồi?
Hạ Cảnh Dực gật đầu. Trong thư yêu cầu hắn phải chấp nhận quản lý KM, hoặc là Hạ gia sụp đổ. Hắn tất nhiên sẽ quản lý KM. Hắn vẫn không quên hắn họ Hạ.
- Tôi chỉ muốn xác định anh thực hiện tốt cam kết.