Xuyên Không AV, Sổ Tay Sinh Tồn Của Nữ Chủ

Chương 39



Editor: Cửu Vỹ Hồ

Bởi vì bên cạnh có một người đàn ông đi cùng cho nên lần này dạo phố Ngàn Thảo nhàn nhã vô cùng, không chỉ có người giúp xách đồ, lại không cần sợ trên đường đột nhiên nhảy ra mấy kẻ háo sắc. Tân Xuyên ở đây chính là "dụng cụ phòng thân" tốt nhất.

Ngàn Thảo đi mua hai cái kem, một cái đưa cho Tân Xuyên, một cái để cho mình, trước giờ nàng vẫn luôn rất hâm mộ những cặp tình nhân thân mật cùng ăn kem nắm tay dạo phố nhưng còn chưa có cơ hội thử qua.

Bởi vì khi đó còn là học sinh, không có bao nhiêu tiền. Thời điểm dạo phố nếu như bản thân mua cái gì nếu để bạn trai trả tiền thì sẽ giảm bớt sinh hoạt phí của hắn. Nếu như chính mình tự trả tiền lại sợ hắn cảm thấy xấu hổ. Thế nhưng hiện tại mọi chuyện đều đã khác trước, nàng và Tân Xuyên đều có công việc của mình, dù có tiêu tiền của ai cũng không sao, hơn thế nữa bọn họ còn có ý định kết hôn, sắp sửa trở thành loại quan hệ thân mật nhất giữa nam và nữ.

Ngàn Thảo cố ý cầm cây kem màu trắng, đưa cho Tân Xuyên cây màu hồng. Hắn cười yếu ớt tiếp nhận, ăn một miếng rồi đột nhiên nói với nàng "Cảm giác chúng ta thật giống như một đôi học sinh"

Xác thực hai người cùng ăn kem, nắm tay dạo phố bộ dáng có chút giống với mấy cặp tiểu tình lữ trên đường.

"Phải, nhưng là già hơn một chút"

"Đâu có đâu?" Tân Xuyên nhìn về phía Ngàn Thảo "Nhìn em cũng không có khác với nữ sinh mấy nha"

"Em nói người già chính là anh mà. Đi cùng nhau, em có vẻ giống học sinh hơn, mà anh thì trông như đại thúc trung niên trâu già gặm có non vậy đó." Ngàn Thảo cắn một ngụm kem, Tân Xuyên cúi thấp người nhìn bộ dáng Ngàn Thảo đem cả cây kem nhét vào miệng lồng ngực không khỏi rung động, hắn cười ra tiếng, kéo vai nàng, nhanh chóng phủ lên môi nàng "Để anh nếm thử hương vị của em"

Chỉ trong nháy mắt, hắn dùng đầu lưỡi đem cây kem đẩy sang miệng mình sau đó lập tức lui ra. Ngàn Thảo mặt không đỏ tim không đập mạnh hỏi hắn "Anh đoán xem là bơ hay bạc hà"

"Bạc hà" Tân Xuyên trên mặt vẫn giữ nét cười, đưa lưỡi liếm đi vệt kem còn lưu lại bên môi "Nữ sinh hẳn là thích thẹn thùng mới đúng"

"Còn không phải là mới bị trường học đuổi rồi hay sao" Ngàn Thảo than thở, đúng lúc này một người đàn ông mặc tây trang đi đến trước mặt Tân Xuyên và Ngàn Thảo cười hỏi "Xin hỏi hai người là tình nhân sao?"

Ngàn Thảo và Tân Xuyên mạc danh kì diệu liếc nhau, sau đó gật gật đầu.

"Hai người là cặp tình nhân đẹp đôi nhất mà tôi từng gặp đó. Là như vậy, công ty của chúng tôi đang tiến hành một hoạt động, chỉ có tình nhân mới có thể tham gia, dựa vào tiến trình hoàn thành nhiệm vụ có thể đạt được phần thưởng tương xứng. Nếu như hai vị có thời gian thì không bằng tới tham gia một chút đi, coi như là để lưu giữ kỉ niệm tình yêu giữa hai người "

"Hoạt động gì vậy? Có khó không? Thời gian có lâu không?" Ngàn Thảo hỏi

"Đương nhiên không khó, chỉ cần đủ tuổi trưởng thành liền có thể tham gia, có rất nhiều cặp đôi cùng tham gia lần này" Người đàn ông một bộ nghiêm trang "Về phần thời gian, thì còn tùy vào mỗi người chơi, có người thích chơi lâu một chút, có người lại thích thời gian ngắn mà thôi"

Ngàn Thảo cùng Tân Xuyên thương lượng cùng nhau, cảm thấy khó có dịp thảnh thơi như thế này, vốn tính toán đi dạo một hồi nhưng hiện tại lại xuất hiện cái hoạt động, liền tính toán thử một chút xem sao, có lẽ sẽ rất thú vị không chừng.

Người đàn ông đưa hai người đến một sân viện, nơi này có rất nhiều phòng, ông ta chỉ vào phòng 106 bảo Ngàn Thảo đi vào, sau đó lại nói Tân Xuyên bước vào phòng chờ sát vách 107. Hoạt động sẽ diễn ra sau vài phút nữa mà trước khi đi vào nam và nữ phải tách ra.

Ngàn Thảo vừa vào cửa liền nhìn thấy rất nhiều phụ nữ, có người lớn hơn so với nàng, có người lại nhỏ hơn, có lẽ là đều được kéo đến đây tham gia hoạt động đi, hơn nữa bọn họ là đều tiến đến cùng bạn trai.

Nàng quan sát căn phòng một lượt, đến khi dừng lại ở vách tưởng ngăn cách phòng 106 và 107 liền có chút ngạc nhiên, bức tường kia hoàn toàn là trong suốt, nàng có thể nhìn thấy nhất cử nhất động của Tân Xuyên ở phía đối diện. Nàng vẫy vẫy tay, ánh mắt Tân Xuyên đảo qua vị trí của nàng nhưng hắn vẫn không có phản ứng gì, cũng không lưu ánh mắt lại trên người nàng, mà là tìm cái ghế dựa ngồi xuống.

Thật là kì quái, Ngàn Thảo lại chạy đến cạnh bức tường trong suốt vẫy tay, lại gõ nhẹ lên nhưng Tân Xuyên vẫn là không phản ứng.

Lúc này một cô gái đi đến bên cạnh nói cho nàng "Đừng gõ nữa, vừa rồi chị cũng định làm như vậy ý muốn gọi chồng chị nhưng là anh ấy giống như căn bản không nhìn thấy, nhìn bộ dáng họ như vậy hẳn là không nhìn thấy chúng ta đâu"

Nghe xong lời nói của cô gái Ngàn Thảo bỗng nhiên lại nhớ tới một phương pháp mà người ta thường dùng để giam giữ phạm nhân, đó là để một tấm kính làm vách ngăn, mặt gương hướng về trong phòng giam, mặt còn lại hướng ra ngoài. Nhìn từ trong phòng thì chỉ như một tấm gương bình thường nhưng từ ngoài nhìn vào lại hoàn toàn trong suốt, có thể quan sát nhất cử nhất động của người trong phòng. Không ngờ ở đây lại có thể gặp được loại gương này.

Ngàn Thảo nhìn về phía đối diện, lúc này bên đó đã tụ tập rất nhiều đàn ông đang ngồi hoặc đứng chờ, nhân số cùng số lượng phụ nữ bên này cũng không sai biệt lắm. Tình cảnh này, lại có bức tường đặc thù như vậy, Ngàn Thảo đột nhiên cảm thấy có chút quen thuộc.

Trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh một bộ AV, đó là bộ AV mà nàng xem qua cảm thấy có ý nghĩa nhất, khiến nàng sau đó còn phải cám thán tại sao trong đám AV lại còn tồn tại cái loại tình tiết nghệ thuật như vậy!!

Bộ AV này bắt đầu bối cảnh từ một hoạt động xã hội, người chủ trì tìm đến rất nhiều những cặp đôi tình nguyện tham gia và đem phân làm hai phòng nam nữ như hiện tại. Sau đó bên phía gian phòng của nam sẽ tiến vào rất nhiều phụ nữ, quyến rũ, khiêu khích bọn họ, nói vói bọn họ đây chỉ là hoạt động giải trí, vui vẻ xong không cần phụ trách gì, bởi vì 10 phút sau cửa phòng mới mở ra. Trong mười phút này có không ít người đàn ông bị luân hãm, quan hệ cùng mấy người phụ nữ này, còn có người vì muốn tìm kích thích mà tiến đến trước gương ra sức "làm việc", nhưng mấy người đàn ông này không biết là, ở phía bên kia gương, bạn gái của họ đang quan sát toàn bộ diễn biến.

Nhìn thấy người mình yêu làm ra loại chuyện như vậy, mấy người phụ nữ không thể nghi ngờ là vô cùng thất vọng. Đối mặt với bạn trai trần truồng làm việc cùng người phụ nữ khác, không ít người bắt đầu khóc rống rơi lệ. Đúng lúc này, một đám nam nhân viên sẽ tiến vào trong phòng, tiến hành an ủi, dụ dỗ bọn họ. Bởi vì nhìn thấy bạn trai hoặc chồng bên kia, không ít người đã buông xuôi, không buồn phản kháng, cánh đàn ông dễ dàng vứt bỏ "trung trinh" ra sau đầu, không đem các nàng đặt vào đâu vậy vì sao các nàng lại còn phải tiếp tục vì bọn họ mà giữ gìn "trinh tiết"?

Ngay sau đó, cả hai bên phòng liền biến thành hiện trường đàn P vô cùng quỷ dị, tình lữ mới vài phút trước còn ngọt ngào, thân mật hiện tại lại cách một bức tường mỏng manh cùng những người xa lạ ái ân. Những người phụ nữ bị đám nam nhân viên làm tuy rằng tiếng kêu thật lãng nhưng để ý kĩ thì giống như là cố ý thét chói tai, như là muốn phát tiết cái gì đó, mà biểu cảm của các nàng không có một ai là vui vẻ khoái hoạt, mà đều là thống khổ xen lẫn bi thương.

Nhân viên công tác phóng thích trong cơ thể các nàng sau lại đưa các nàng đến một gian phòng khác có nam nhân đang chờ, làm cho các nàng đi quyến rũ bọn họ. Vốn ban đầu còn có chút ý cự tuyệt nhưng ôm ấp hận ý cùng với kích động trong lòng, các nàng liền không hề áy náy mà tiến vào quyến rũ đàn ông, tưởng tượng thấy ở bức tường đối diện, bạn gái hoặc vợ của bọn họ bộ dáng thất vọng hoặc phẫn hận, để bọn họ thể nghiệm tâm trạng giống như các nàng.

Cuối cùng, đàn ông và phụ nữ xong việc cùng đi ra ngoài, bọn họ đều giấu trong lòng tâm sự cùng bí mật, liếc nhìn nhau coi như không có chuyện gì nắm tay đi ra khỏi nơi tổ chức hoạt động, hỏi vừa rồi trong phòng xảy ra chuyện gì nhưng không có một ai nói thật.

Hai người đã từng ngọt ngào, thề non hẹn biển, trong phút chốc tình cảm liền hiện lên vách ngăn, bạc nhược đến đáng thương.

Tuy rằng đã biết trước kịch tính, nhưng là Ngàn Thảo không nghĩ vạch trần, nàng cũng muốn biết phản ứng của Tân Xuyên như thế nào cho nên không có ý định rời đi. Về phương diện nguy hiểm hay không cũng không cần lo lắng bởi vì hoạt động này tất cả mọi người đều là tự nguyện, nếu không phối hợp cùng nhân viên công tác, bọn họ cũng sẽ không thể làm gì người tham gia.

Lúc này phòng nữ mở cửa trước tiên, Ngàn Thảo hướng phía Tân Xuyên chăm chú nhìn nhưng còn chưa thấy bên đó có động tĩnh gì. Sao lại thế này? Kịch tình bị thay đổi sao?

Nhân viên công tác đi vào chỉ có vài người, bọn họ đảo mắt nhìn quanh phòng một lượt. Rốt cục, có một người ánh mắt dừng lại trên người Ngàn Thảo, cũng hướng nàng nho nhã lễ độ nói "Vị tiểu thư này, ngài đã được chúng tôi lựa chọn trở thành người người chơi đặc biệt, có thể cùng tham gia một trò chơi của chúng tôi hay không?"

"Nói xem a"

Nhân viên công tác lấy từ trong lòng ra một xấp tiền đưa đến trước mặt Ngàn Thảo "Trước tiên nói một chút, trò chơi này hoàn toàn là tự nguyện, tiểu thư cũng có thể lựa chọn không cùng chúng tôi tham gia. Nơi này là năm trăm nguyên tiền, chỉ cần cô đem áo khoác cởi ra, chỗ tiền này liền là của cô"

Ngàn Thảo có chút yên lòng, đoạn ngắn này nàng biết, cùng tình tiết AV vừa rồi là liền nhau. Nam nhân viên công tác sẽ lựa chọn ra một cô gái xinh đẹp trẻ trung dùng tiền dụ hoặc nàng cởi ra quần áo, trước tiên là áo khoác. Thời điểm bắt đầu đại đa số cô gái đều mắc cỡ ngại ngùng nhưng theo số tiền ngày một gia tăng, các nàng liền không thoát được dụ hoặc bắt đầu cởi từng kiện từng kiện. Cho đến khi trên người chỉ còn ba điểm được che chắn, nhân viên công tác sẽ tung ra một cái giá rất cao, lần này các cô gái đã không còn do dự, ngược lại rất nhanh liền thoát bởi vì ở phía trước thời điểm lần lượt cởi từng kiện các nàng đã nhân tiện cởi đi sự hổ thẹn của chính mình.

Đáng chú ý hơn là ở tấm ngăn trong suốt đối diện, đang ngồi nhìn các nàng là một nhóm đàn ông khác còn chưa hiểu chuyện gì đang ngồi chờ tham gia trò chơi. Họ nhìn thấy những cô gái này lại ở trước mặt người đàn xa lạ, ở địa phương ngay sát bên cạnh bạn trai mình chỉ một bức tường lại vì tiền tài mà đem quần áo cởi sạch, đây cũng là một loại phản bội.

Ngàn Thảo nhìn xung quanh, những cô gái bị lựa chọn ra giống nàng vừa nghe là cởi áo khoác mà thôi, tuy đầu tiên có chút do dự nhưng sau cũng thẹn thùng cởi ra. Ngàn Thảo đối với nam nhân viên trước mặt đáp ứng một tiếng liền sảng khoái đem áo khoác cởi.

"Lại thêm ba ngàn nguyên, thoát thêm một tầng" Nhân viên lại từ trong lòng lấy ra thêm một tập tiền nói

Ngàn Thảo kiên định "Không chơi" Kiếm một cái năm trăm khối cũng đủ rồi, nếu lại thoát thêm một tầng nữa thì chỉ còn lại bra.

Nhân viên công tác ngẩn người, sau đó bắt đầu khuyên bảo nàng "Thật sự không suy nghĩ một chút sao? Cũng chỉ là cởi áo phông mà thôi, đi biển chẳng phải cũng chỉ mặc bikini thôi sao?"

"Anh nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì" Ngàn Thảo nhìn năm trăm khối trong tay hắn "Tôi đem giày cởi anh lại cho tôi năm trăm?"

Ngân viên công tác "..."

Lần này trừ bỏ Ngàn Thảo, rất nhiều cô gái bị lựa chọn đều đã thoát đến không còn thứ gì che chắn, điều này cũng làm cho Ngàn Thảo khắc sâu cái gì gọi là "hạn cuối". Bên cạnh nàng mộ cô gái đột nhiên lên tiếng "Cô vì sao vừa rồi còn không cởi a. Còn có thể lấy được thêm ba ngàn. Cũng không bảo cô cởi sạch thẹn thùng cái gì a. Ai, vừa rồi nếu như hỏi tôi thì tốt rồi."

Rất nhanh, màn thoát y liền kết thúc. Đám nhân viên công tác sau khi rời khỏi phòng, bên ngoài liền truyền đến tiếng khóa cửa, đến lúc này đám phụ nữ mới hốt hoảng, hô lên "Làm sao lại đem cửa khóa lại "

Nhưng là rất nhanh các nàng liền không nói tiếp được nữa, bởi vì bọn họ phát hiện cửa phòng bên phía bạn trai hoặc chồng mình bên kia đã mở, từ bên ngoài lại tiến tới một đám phụ nữ.

Tiếp đến là hình ảnh mà bọn họ không thể tưởng tượng nổi, khiến cho bọn họ đến phát điên.

Bởi đám nữ nhân kia sau khi tiến đến liền không biết xấu hổ cuốn lấy mấy người đàn ông, hà hơi bên tai bạn trai hay chồng của họ mà nói gì đó. Nhiều người mắng to "tiện nhân" liền xắn tay áo định xông ra khỏi phòng sang bên kia tìm hồ ly tinh đánh một hồi, bất quá thật đáng tiếc là còn chưa hết mười phút, cửa phòng chưa được phép mở ra.

Cửa phòng mở không được, các nàng cũng chỉ còn cách nghẹn tức mà ngồi đó chờ xem động tĩnh, chờ mong nam nhân của mình từ chối, không bị mấy nữ nhân kia quyến rũ.

Nhưng càng làm cho các nàng không chịu đựng nổi là vừa mới bắt đầu nam nhân của mình còn kháng cự nhưng áng chừng chưa đầy 5 phút sau liền không thể tiếp tục duy trì, bắt đầu có phản ứng.

Bất quá làm cho Ngàn Thảo vui mừng là, có rất nhiều nữ nhân đi tới tìm Tân Xuyên nhưng đều bị hắn đuổi đi, thậm chí hắn còn ý đồ kéo cửa đi ra nhưng cửa không mở được đành quay trở lại ghế tựa.

Lúc này lại có một cô gái khác đi đến trước mặt Tân Xuyên, vốn hắn không có quan tâm đến nàng ta nhưng nàng ta tựa hồ vừa mở miệng nói gì đó, Tân Xuyên liền ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn nàng ta có chút kinh ngạc.

Nàng ta lại tiếp tục mở miệng, sau đó tiến tới ôm lấy Tân Xuyên. Hắn vẫn còn trong trạng thái kinh ngạc, không hề nhúc nhích.

Ngàn Thảo vốn nhàn nhã ngồi ở ghế tựa liền đứng phắt dậy, giống như đại đa số nữ nhân sốt ruột ghé vào gần tường nhìn chồng của mình khóc giống nhau, đổi đến một vị trí thuận tiện quan sát bộ dạng của nữ nhân kia.

Rốt cục, nàng tìm được vị trí quan sát được một bên sườn mặt của nữ nhân đang ôm lấy Tân Xuyên kia, nàng ta bộ dáng rất đẹp, tuổi tác cùng Tân Xuyên không sai biệt lắm. Lúc này nàng ta như chim nhỏ nép vào người Tân Xuyên, ghé vào lòng hắn mà khóc.

Nàng ta vừa khóc vừa nói gì đó với Tân Xuyên, sau đó nhướn người tiến lên gần môi hắn, Ngàn Thảo trong lòng hô to Tân Xuyên, anh mau tránh ra! Thế nhưng lần này không giống như những lần trước không chút do dự né tránh mà hắn như trước vẫn không nhúc nhích, ánh mắt chăm chú nhìn nữ nhân đang ôm mình, cho đến khi son môi của nàng ta in lên môi hắn.

Ngàn Thảo ánh mắt lạnh lùng ngồi sụp xuống sàn, tay nắm chặt có chút run run, chỉ yên lặng không tiếng động nhìn hình ảnh dâm mĩ trước mắt.

Nữ nhân mặc váy ngắn ngồi ở trên đùi Tân Xuyên, bọn họ quấn lấy nhau mà hôn giống như thật cơ khát. Nữ nhân bàn tay mềm mại cởi ra áo sơ mi của Tân Xuyên, lộ ra lồng ngực kiên cố, đồng thời phần eo của nàng vẫn còn đang hoạt động lên xuống, dính chặt lấy bộ vị dưới bụng của Tân Xuyên.

Ngàn Thảo đương nhiên biết nữ nhân kia đang làm cái gì, bởi vì quần lót của nàng ta còn đang treo tại cẳng chân, hai bộ vị xích lõa gần gũi tiếp xúc với nhau như vậy lại thêm động tác nàng ta cao thấp luật động---còn có thể làm gì?

Nữ nhân vừa vận động nhưng còn không quên nhìn lướt qua tấm ngăn, ý vị thâm trường, cuối cùng trở thành nụ cười khiêu khích. Động tác nàng ta càng trở nên kịch liệt, ánh mắt nhìn Tân Xuyên tràn đầy thâm tình, lúc này Tân Xuyên cũng đã có chút... trầm mê!

Ánh mắt hắn có chút phức tạp, giống như bản thân nhìn thấy ảo giác, động tác vốn cứng ngắc dần trở nên mềm mại, đáp lại người phụ nũ trong lòng.

Ngàn Thảo đột nhiên đứng dậy, liếc qua tấm ngăn mà nước mắt chảy dài, nàng giống như toàn bộ nữ nhân ở đây, trong lòng là vô hạn bi thương tiến về phía cửa muốn chạy ra khỏi đây.

Nhưng còn không đợi các nàng đi đến, cửa đã bị mở ra. Một đám nam nhân viên công tác đi đến. Ngàn Thảo bị một người ôm lấy, hắn vuốt ve mái tóc của nàng, giọng nói quanh quẩn bên tai

Cái gì mà "Anh ta không quý trọng em vậy thì để anh quý trọng em"

"Em thật đẹp, chỉ tiếc anh ta lại không có mắt nhìn"

Rồi lại "Đừng khóc, có anh ở đây"

Ngàn Thảo đứng phắt dậy, đẩy ngã hắn ta "Ánh mắt nào của ngươi nhìn đến lão nương khóc? Lời kịch thì toàn học đòi theo phim Hàn, mẹ nó!"

Đây là lần đầu phát sinh việc nam nhân viên công tác bị bạo lực =.=, hắn ta có chút bất ngờ, bị Ngàn Thảo đẩy ngã ngồi xổm đến trên đất đau đớn kêu la oai oái. Ngàn Thảo cũng không để ý hắn, vừa đi ra đến cửa lại như nghĩ đến cái gì, lập tức trở về phòng cầm một cái ghế dựa rồi lại tiếp tục xông ra.

Mộ người đàn ông đang đem một nữ nhân để trên cửa XXOO, đột nhiên bị một cỗ lực đạo từ ngoài cửa đánh vào. Hắn nháy mắt sợ đến "tiểu huynh đệ" mềm nhũn, vội vàng che lại nhảy qua một bên bởi vì có một nữ nhân vẻ mặt đầy sát khí đang từ bên ngoài đá cửa mà vào

Ngay sau đó hắn liền thấy được một màn càng "sát khí" hơn.

Nữ nhân kia đi đến trước mặt một đôi nam nữ đang "phối hợp" đối mặt với nam nhân mà hỏi "Thích sao?"

Nam nhân bị nàng hỏi đột nhiên cả kinh ngẩng đầu, biểu tình mê võng phút chốc như thanh tỉnh, thậm chí lại có chút hoảng loạn.

Nàng ta cầm lấy ghế dựa ném đến phía hai người kia, nam nhân khẩn trương bảo vệ cô gái trong lòng, làm cho cả chiếc ghế nện mạnh đến trên lưng mình, vỡ thành từng mảnh.

Chuyện vừa xảy ra, tập thể các nam nhân đang XXOO liền muốn bị liệt dương...

Tân Xuyên bị đánh thật sự đau, hắn cảm thấy xương sườn đều bị chặt đứt, không khỏi lấy tay che lưng ho khan vài tiếng.

Ngàn Thảo thấy nữ nân bị hắn che trong ngực khẩn trương thay hắn xoa lưng, thần sắc sốt ruột, chọc người trìu mến, động tác cũng hết sức dịu dàng, sợ hãi làm hắn đau.

"Cư nhiên còn biết che chở cho đối phương, rất thắm thiết a, rất xứng đôi a" Ngàn Thảo chính là bỏ lại một câu này liền lạnh lùng bước ra khỏi cửa. Tân Xuyên muốn đi gọi nàng nhưng bất đắc dĩ sau lưng bị thương quá nặng làm cho hắn nhất thời không thể mở miệng thành tiếng.

Ngồi đối diện màn hình, chủ trì tổ chức hoạt động lần này bất đắc dĩ mà nhu nhu huyệt thái dương, cái cô gái này thật sự làm cho hắn "kinh hỉ" a...

Ngàn Thảo bước đi trên đường, trong lòng nàng lúc này thật sự rất lạnh.

Lúc này nàng rốt cục hiểu được ý tứ trong lời nói của người đàn ông mặc tây trang thuyết phục họ tham gia hoạt động ban đầu. Hắn nói: coi như là kỉ niệm tình yêu của hai người đi.

Đúng vậy a, là kỉ niệm sâu sắc đáng ghi nhớ.... Rất rất đáng ghi nhớ...

Bọn họ giống như những cặp đôi khác, trước khi đến đây vẫn còn ngọt ngào ân ái, cùng ăn kem, cùng dạo phố.

Thế nhưng khi đối đầu với khảo nghiệm, tình yêu cũng chẳng chịu nổi một kích.

--- ---------

Chị Cửu soái quá thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.