Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 210



CHƯƠNG 209

Hàng rào bây giờ vẫn là hàng rào đó, vì một số hàng rào phải phá bỏ nên lúc này ngôi nhà không có cổng chính, lối vào chỉ là một khe hở đủ cho một người bước qua.

Sau khi bước qua khe hở kia, bên trong lại là một thế giới hoàn toàn khác.

Toàn bộ ngôi nhà được xây kiểu tứ hợp viện, nhưng lại có càn khôn.

Hai bên trái phải là hai gian nhà, một lớn và một nhỏ.

Gian nhà lớn có thể dùng để ở, còn gian nhỏ vừa có nhà bếp vừa có nhà kho.

Gian nhà chính không được thiết kế theo kiểu phòng chính và phòng phụ thông thường mà được xây thành một căn phòng lớn. Sau khi bước vào cổng chính của gian nhà lớn, đập vào mắt là cấu trúc bốn phòng ngủ một phòng khách.

Vì chưa hoàn thiện nên nền nhà không bằng phẳng, trông rất xập xệ, dù vậy, hai đứa trẻ vẫn vô cùng ngạc nhiên khi thấy bố cục của căn nhà. Đến cả Cố Tại Ngôn cũng nhướng mày.

Căn phòng có cửa sau, sau khi mở cửa ra, dãy nhà sau lập tức xuất hiện.

Dãy nhà sau tổng cộng có bốn phòng, một phòng dùng làm nơi để củi, một phòng làm phòng tắm, một phòng làm nhà vệ sinh, căn phòng còn lại thì Lưu Ly vẫn chưa nghĩ ra.

Lần này lão Trần mời Lưu Ly tới chủ yếu là muốn thảo luận các vấn đề về nhà vệ sinh và cổng chính.

Vì lúc trước Lưu Ly đã nói rằng nhà vệ sinh phải làm theo thiết kế của cô. Nhưng nhà vệ sinh nơi đây đều được làm theo kiểu, chôn một cái thùng lớn xuống đất, bên trên đậy một tấm gỗ. Lão Trận thực sự không nghĩ ra nhà vệ sinh còn có thể xây dựng kiểu nào.

Lưu Ly nhìn nhà vệ sinh chưa bắt đầu khởi công, sau đó cô nói cho lão Trần ý tưởng mà mình đã sớm nghĩ ra từ trước.

Mặc dù Lưu Ly biết nguyên lý của bồn cầu xả nước, nhưng rất khó thực hiện trong thời đại này. Nhưng Lưu Ly lại không quen với kiểu nhà vệ sinh ở đây nên cô chuẩn bị làm nhà vệ sinh kiểu mương nước.

Nghĩa là đào một con mương dốc trong nhà vệ sinh, sau đó kéo dài ra bên ngoài nhà, lại đào thêm một cái hố phân rồi chống thấm.

Trong nhà vệ sinh có thể đặt một thùng nước, đi xong thì dội nước. Thế này sẽ vệ sinh hơn.

Khi Lưu Ly nói ra ý tưởng của mình, lão Trần lập tức choáng váng, sau đó ông ta kinh ngạc nhìn cô.

“Sao tôi không nghĩ được cách làm nhà vệ sinh thế này?

Tuy cách của Lưu Ly rất đơn giản, nhưng trước đây chưa từng có một ai nghĩ tới phương pháp đơn giản như vậy.

Chính vì cách làm xưa mà mỗi thôn đều có người rơi xuống hố phân vì gãy nắp.

Lão Trần lương thiện đột nhiên nghĩ ra cơ hội kiếm tiền, ông ta lập tức hỏi mua phương thức làm nhà vệ sinh này từ Lưu Ly.

Lưu Ly vốn không định bán, hơn nữa lão Trần còn giúp cô, sau này nếu ông ta làm cho người khác thì cô cũng không biết.

Nhưng Lão Trần lại đề nghị mua phương pháp này ngay trước mặt cô, khiến cô cảm thấy lão Trần đúng là người thành thật. Vì thế, cô chỉ lấy một hai lượng bạc thôi.

Dù sao cách làm nhà vệ sinh này cũng đơn giản, qua vài lần là ai cũng có thể học được. Nếu cô đưa ra cái giá quá cao, lão Trần sẽ bị lỗ.

Lão Trần rất vui mừng, trực tiếp móc túi đưa tiền cho Lưu Ly.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.