Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 213



CHƯƠNG 213

Thù mới hận cũ, hôm nay cô sẽ giải quyết một thể.

Ánh mắt của người nhà họ Trương rơi lên người Lưu Ly, vẻ mặt phức tạp, nhưng trên mặt mọi người không hề hiện lên sự trách cứ.

Cuối cùng, tất cả ánh mắt đều tập trung lên người Trương Đại Lang, đợi Trương Đại Lang bày tỏ lập trường của mình.

Mà Trương Đại Lang nghe từng lời chất vấn của Lưu Ly, lại nhìn người nhà của mình, lại nhìn trên mặt mỗi người thân của hắn đều có sự quan tâm, căm hận, mệt mỏi rã rời.

Ngay cả người cha từ trước đến giờ đều lão luyện, thành thục, lúc này cũng dường như đã già đi mấy tuổi.

Mà tất cả những thứ này đều là vì hắn!

Nghĩ đến đây, trong lòng Trương Đại Lang đột nhiên cảm thấy khó chịu.

Là một người con, chuyện nên làm nhất chính là để phụ mẫu an hưởng tuổi già, nhưng hắn lớn tuổi như vậy rồi, vẫn còn khiến phụ mẫu phải lo lắng cho mình.

Vì Điệp Trúc Lam, khiến phụ mẫu mình ấm ức, khó chịu, đáng không?

Đương nhiên là không đáng.

Đầu óc hỗn loạn của Trương Đại Lang đột nhiên trở nên trấn tĩnh, thậm chí hắn còn nghĩ đến, nếu như chuyện lần này, hắn một mực chịu đựng, vậy thì với tính cách thích xuyên tạc sự thật, làm loạn, bịa chuyện người khác của Điệp Trúc Lam, có lẽ nhà họ Trương bọn họ còn vì vậy mà bị liên lụy.

Đây không phải là chuyện không thể, dù sao sau khi Điệp Trúc Lam bịa đặt rồi trở về nhà họ Điệp, rõ ràng nàng ta làm sai chuyện, nhưng lại trách mẹ chồng hành hạ nên mới về nhà họ đẻ.

Nghĩ đến đây, sau lưng Trương Đại Lang lại đổ mồ hôi lạnh.

“Cảm ơn Lưu Ly muội, ta biết nên làm gì rồi.” Trương Đại Lang nói, lại nhìn về phía Trương Đại Tú và Trương Trần Thị: “Con trai thành ra như thế này, đều là nhà họ Điệp gây lên, vẫn mong ba mẹ đòi lại công bằng cho con trai.”

Người nhà họ Trương nghe thấy Trương Đại Lang nói như vậy, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm.

Lưu Ly thấy Trương Đại Lang thay đổi thái độ, biết Trương Đại Lang cũng không phải không có thuốc chữa, cũng xem như hài lòng.

Bắt mạch cho Trương Đại Lang, biết không có trở ngại gì, Lưu Ly dẫn theo Cố Tại Ngôn đi ra khỏi nhà.

Không lâu sau, người nhà họ Trương cũng từ trong nhà đi ra, ai cũng nhìn Lưu Ly với ánh mắt tràn đầy sự cảm kích.

Đặc biệt là Trương Đại Tú với tư cách là chủ gia đình.

Bởi vì Trương Đại Tú làm phòng thu chi cho người khác trên trấn, bình thường là một người chặt chẽ, cẩn thận lại nghiêm túc, nhưng lúc này trong ánh mắt nhìn Lưu Ly lại tràn đầy sự ôn hòa và cảm kích.

“Lưu Ly, chuyện của Đại Lang, may là có cháu, chú không biết phải cảm ơn cháu như thế nào nữa.”

Ngày hôm qua, lúc cháu trai đến tìm ông ta, nói Đại Lang nhà ông ta xảy ra chuyện, ông ta đã lập tức đi tìm Tôn đại phu.

Lúc Tôn đại phu đến trời cũng đã tối, xem vết thương cho Đại Lang, nói thẳng là được xử lý rất tốt, cái chân có lẽ sẽ giữ lại được, cũng nói thẳng nếu là ông ta, cái chân này sợ là chưa chắc có thể giữ được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.