Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 253



CHƯƠNG 253

Thậm chí Cát Thành Đông cảm thấy khi bị đôi mắt kia nhìn thẳng vào, toàn thân đều có cảm giác lạnh lẽo.

Người này, sợ là không đơn giản.

Cát Thành Đông nghĩ vậy, trong lòng lại đột nhiên cảm thấy bất an.

“Người ở lại, còn ông quay về phủ nha chờ đợi.” Cố Tại Ngôn trầm giọng mở miệng nói với Cát Thành Đông.

Người chính là chỉ quan binh của tri phủ.

Bởi vì La Thành rất gần biên giới, nên trong tay tri phủ có hơn một ngàn quan binh.

Hơn nữa phía dưới mỗi huyện, hắn quản hạt dưới trướng cũng hơn một vạn người.

Cố Tại Ngôn cho người lôi tri phủ đại nhận từ trong chăn ra, cũng cho ông ta mang quan binh tới.

Hiện giờ có khoảng năm trăm quan binh đang đứng trong thành, nếu không vì những quan binh này, Cố Tại Ngôn cũng đã không gọi tri phủ đến đây.

Cát Thành Đông nghe Cố Tại Ngôn kia không hề khách khí nói, trong lòng có hơi tức giận.

Trong nhất trời cũng quên mất cảm giác sợ hãi Cố Tại Ngôn mang đến cho ông ta, Cát Thành Đông trầm mặt hỏi, “Ngươi là ai? Quan phẩm cấp là bao nhiêu?”

Nếu chỉ là người dưới trướng tuần phủ, không có quan phẩm chức vụ, nếu ông ta cứ nghe lời hắn, giao ra quan binh của mình, mặt mũi của mình để đâu được chứ?

Cố Tại Ngôn không muốn nói mấy lời vô nghĩa với Cát Thành Đông, chỉ trầm giọng trách mắng: “Cút!”

Cát Thành Đông rất muốn tức giận, nhưng đối diện với con ngươi khát máu lạnh lẽo của Cố Tại Ngôn, ông ta lại không dám.

Tuy là quan văn, nhưng ông ta cũng nhìn ra cặp mắt kia, là một đôi mắt đã nhiễm máu, đã nhìn thấy núi thi biển máu.

Người này, là người ông ta không nên chọc phải.

Cát Thành Đông không biết gì cả, nhưng rất biết nhẫn.

Vì thế, cho dù không tình nguyện, Cát Thành Đông vẫn giao lệnh bài của mình ra, xám xịt rời đi.

Còn trong lòng ông ta cảm thấy thế nào, cũng chẳng ai để ý.

Cát Thành Đông vừa đi, người của Cố Tại Ngôn liền tiến lên.

“Thuộc hạ đã điều tra, vị Lưu nương tử và đứa bé kia đang ở trong biệt viện của Quảng An Hầu của phía bắc thành.”

Quảng An Hầu Mục Tân Thành, em trai ruột của đương kim hoàng hậu, khi ở kinh thành không chuyện ác nào không dám làm, lúc trước bị Cố Tại Ngôn trở về từ chiến trường trực tiếp phán đi đày tới Lương Châu, hơn nữa tước đoạt tất cả thực quyền của ông ta.

Ngoài mặt Mục Tân Thành rất thành thật, chưa hề làm ra chuyện gì, nhưng không ngờ lại lén lút làm rất nhiều việc không có tính người.

Nếu nói trong việc này hoàng hậu không hề âm thầm bảo vệ, nói ra cũng chẳng có ai sẽ tin.

Nếu thật sự là một hầu gia không quyền không thế, cũng không đến nỗi lừa bán nhiều người như vậy mà không hề bị phát hiện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.