Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 389



CHƯƠNG 389

Cố Tại Ngôn nhìn Nhật Thiên trước mắt, đáy mắt mang theo sự không vui: “Sao bây giờ mới tới?”

Nhật Thiên lập tức quỳ một chân thỉnh tội: “Xin chủ tử thứ tội, chỉ là thuộc hạ cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ nên mới không thể không tới muộn.”

“Kỳ lạ sao?” Cố Tại Ngôn không hiểu nhìn thuộc hạ luôn ổn trọng này của mình.

Hắn chỉ là kêu hắn ta đi điều tra chuyện của 5 năm trước, sao lại liên quan tới điều kỳ lạ?

“Bẩm chủ tử, chuyện năm đó rất có khả năng có người thao túng đằng sau.” Nhật Thiên mặt mày nghiêm nghị.

Vốn tưởng rằng đây chỉ là một chuyện có thể tra rõ chân tướng một cách đơn giản, nhưng càng điều tra càng cảm thấy sự không đúng trong này.

Chủ tử bị bỏ thuốc, đó thật sự là tính kế của Tống Linh Lung.

Nhưng nữ nhân bị bỏ thuốc đó tại sao vừa hay vào lúc đó cũng bị trúng thuốc, còn vừa hay xuất hiện bị hắn nhặt được vào lúc đó, cuối cùng mất tích như nào?

Khi tra chuyện này, hắn luôn đi theo hướng này đi tìm chân tướng.

Nhưng lại phát hiện chân tướng của chuyện này vào 5 năm trước đã để người khác che đậy rồi.

Hơn nữa, trong này dường như không chỉ có thủ bút của một bên.

Nghe bẩm báo của Nhật Thiên, Cố Tại Ngôn mãi không đáp lại.

Một lúc sau mới âm trầm mở miệng hỏi: “Vậy, nữ nhân của 5 năm trước, có phải là Lưu Ly không?”

Chân tướng như nào, hắn có thể không quan tâm, từ từ điều tra là được.

Nhưng nữ nhân 5 năm trước đó có phải là Lưu Ly không, điểm này hắn lại muốn làm rõ.

Nhật Thiên nghe vậy, lại lắc đầu: “Cái này thuộc hạ không rõ.”

Cố Tại Ngôn nhíu mày, vẻ mặt khó coi.

“Thuộc hạ vốn muốn đi điều tra chuyện của Lưu nương tử, muốn biết cha của hai đứa trẻ đó là ai, nhưng cũng không tra được bất cứ manh mối nào.”

Sự việc lạ là kỳ lạ ở đây, rõ ràng Lưu Ly chỉ là một thôn phụ bình thường, theo lý mà nói chuyện xảy ra trên người của một thôn phụ bình thường nên tra được rất dễ mới đúng, nhưng hắn vậy mà không có được kết quả gì.

Nhật Thiên nói vậy, Cố Tại Ngôn cũng cảm thấy sự việc rất không bình thường.

Suy nghĩ vài giây, Cố Tại Ngôn mới lại dặn dò: “Ngươi bây giờ đi điều tra tất cả mọi thứ liên quan tới nàng ấy, từ khi nàng ấy sinh ra tới bây giờ, tra thật chi tiết.”

Nói xong, khựng lại một chút thì Cố Tại Ngôn nói tiếp: “Bao gồm tất cả mọi chuyện của cha mẹ nàng ấy, ta muốn biết tất cả.”

Nhật Thiên hơi sững người, nhưng vẫn đáp ứng…

Mà lúc này, đèn của đại phòng Lưu gia vẫn chưa tắt.

“Còn chưa ngủ đang nghĩ gì vậy?” Lưu Đại Phúc bị lật qua lật lại không ngủ được, bèn không kiên nhẫn mà lên tiếng.

Trong phòng chỉ có ánh sáng thì ông ta không ngủ được.

Phạm Phương Huệ nghe vậy, trên gương mặt đầy tâm sự đó lập tức mang theo sự tính toán: “Đương gia, ta nghe nói bây giờ tứ phòng đều ở chỗ của Ly.”

“Vậy thì như nào? Người ta là ở trong căn nhà tranh, đâu phải ở trong nhà mới.” Lưu Đại Phú vẻ mặt dửng dưng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.