Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 416



CHƯƠNG 416

“Trước đây ngươi cũng từng sẩy thai sao?” Lưu Ly hỏi.

Người phụ nữ như bị đụng trúng chuyện thương tâm, hốc mắt đỏ lên: “Đây là đứa thứ tư.”

Sau khi nói xong lại muốn khóc, nhưng nghĩ đến lời nói lúc trước của Lưu Ly, muốn khóc cũng không dám khóc.

Lưu Ly vừa nghe xong trong lòng như hiểu rõ, thu tay về.

Người phụ nữ này bị sảy thai theo thói quen.

Bị sảy thai theo thói quen có rất nhiều loại, cô không tra ra được nguyên nhân, nhưng chuyện giữ thai lần này cô có thể thử một lần.

“Thế nào?” Bà lão thấy Lưu Ly thu tay lại, vội vàng hỏi: “Cháu trai của ta có thể giữ được không?”

“Ta có thể thử.” Lưu Ly nói.

Bà lão vừa nghe xong, có chút không tin, lại có chút kinh ngạc, vui mừng.

Lúc này, Lưu Ly từ trong tay áo lấy ra một cái bình sứ đưa cho người phụ nữ có thai: “Ngươi uống cái này trước, ta sẽ viết phương thuốc giữ thai cho ngươi.”

Trong bình sứ kia tất nhiên là nước linh tuyền, tình huống của người phụ nữ rất nguy cấp, căn bản không đợi được nấu thuốc gì đó, chỉ có nước linh tuyền mới có thể kéo dài thời gian.

Nhưng mà người phụ nữ vừa nghe lời này của Lưu Ly, cũng không có đưa tay tiếp nhận, trong ánh mắt vô cùng rõ ràng sự do dự và hoài nghi. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Lưu Ly căn bản là một người nhiệt tình nhưng thấy cảnh như vậy, chung quy lại trầm xuống, nhưng vẫn nhịn không có thu tay lại: “Thứ cho ta nhắc nhở một câu, ngươi hiện tại tình huống rất nguy cấp, vả lại nếu như ngươi không giữ lại được đứa con lần này, thì có thể sau này ngươi sẽ không mang thai được nữa.”

Do bị sảy thai nhiều, nên trong t4 cung tất nhiên sẽ theo bản năng bài xích.

Phụ nữ có thai và bà lão nghe lời này của Lưu Ly, sắc mặt đồng thời tái nhợt.

Bà lão đang muốn tiến lên nhận lấy bình sứ trong tay Lưu Ly cho con dâu mình uống, phụ nữ có thai kia lại bỗng nhiên cảm xúc kích động chỉ vào Lưu Ly: “Ngươi cút đi, đồ lang băm, ta làm sao có thể không mang thai được nữa, cái đàn bà ác độc nhà ngươi lại nguyền rủa con của ta, ngươi rốt cuộc có rắp tâm gì?”

Phụ nữ có thai rất kích động, nói chuyện rất khó nghe.

Lưu Ly nhíu mày, cũng không phải bởi vì phụ nữ có thai này không biết giữ mồm giữ miệng, mà là bởi vì phụ nữ có thai này nếu còn kích động như vậy, sợ là đứa nhỏ thật sự không giữ được.

“Nếu nàng mà là lang băm, thì lão phu có tới đây lại càng không có tác dụng gì.”

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một giọng nói nghiêm túc và già nua.

Vừa quay đầu lại, thì thấy một người đàn ông đang sốt ruột chạy ra ngoài mang theo Tôn lão của Nhân Thọ Đường đi đến.

Lúc này vẻ mặt Tôn lão không vui, mà người đàn ông kia lại là vẻ mặt luống cuống cùng với ảo não.

Người đàn ông, cũng chính là Ngô Cương, hắn mặc dù không biết Tôn lão cùng người phụ nữ trong phòng này có quan hệ gì, nhưng vừa rồi trong phòng nàng dâu nhà mình nói chuyện hắn cũng đều nghe được, sắc mặt Tôn lão lúc ấy lập tức không tốt, thoạt nhìn bộ dáng rất tức giận, hắn ở một bên nhìn trong lòng cũng run sợ.

Hiện giờ hiển nhiên, Tôn lão này đang tức giận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.