Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 419



CHƯƠNG 419

Sau khi vào phòng ngủ, Lưu Ly phát hiện trong phòng ngủ bố trí rất ấm áp, bên trong hết thảy đều gọn gàng ngăn nắp, trên bàn còn bày biện hoa dại tầm thường, có thể thấy được nữ chủ nhân căn phòng này là một người yêu cuộc sống.

Lưu Ly ở trong phòng ngủ dạo qua một vòng, sau đó liền đi tới bên giường.

Sau khi ánh mắt tìm kiếm một vòng, tầm mắt Lưu Ly liền rơi vào một cái gối đầu.

Cầm lấy gối đầu, Lưu Ly nhẹ nhàng ngửi ngửi, có mùi hoa.

Phan Yến Oanh đối với động tác của Lưu Ly rất là khó hiểu, thấy cô đang ngửi cái gối bình thường mình hay dùng, liền nói: “Ta là người thích hoa, bên trong cái gối này ta có nhét hoa khô.”

Lưu Ly không nói gì, cũng không quay đầu lại nhìn Phan Yến Oanh, mà là cẩn thận phân biệt mùi hương hỗn loạn trong hương hoa.

Thật lâu sau, Lưu Ly đặt gối xuống, trong mắt mang theo vài phần hiểu rõ.

“Nữ thần y, có gì không ổn sao?” Phan Yến Oanh thấy Lưu Ly im lặng thật lâu, không nhịn được lên tiếng hỏi thăm.

Lưu Ly xoay người, trong tay còn ôm gối: “Cái gối này ngoại trừ ngươi và phu quân ngươi, còn có ai chạm qua không?”

Trên gối có mùi hoa hồng, cho dù là trong gối nhét đầy cánh hoa khác, cũng không thể che giấu mùi hoa hồng, điều này nói rõ hàm lượng hoa hồng rất nhiều.

Mà phụ nữ tiếp xúc với hoa hồng quá lâu, sẽ dẫn đến vô sinh.

Cái này chỉ là thông qua bắt mạch kỳ thật cũng khó có thể nhìn ra, nhưng lúc trước ông nội đã dạy cô cách phân biệt, hơn nữa cô thấy cơ thể của Phan Yến Oanh cũng không tệ lắm, lúc này mới đưa ra yêu cầu muốn đến nhà nàng ta xem một chút, quả nhiên đã tìm ra được chỗ mấu chốt.

Phan Yến Oanh lắc đầu: “Trong nhà cũng chỉ có ta và phu quân.”

Dứt lời, Phan Yến Oanh lại hỏi: “Nhưng cái gối này có gì không ổn?”

Khi hỏi ra những lời này, sắc mặt của Phan Yến Oanh rõ ràng mang theo sự lo lắng.

Lưu Ly đang do dự có nên nói ra hay không, chợt truyền đến tiếng gõ cửa.

Phan Yến Oanh liền dẫn Lưu Ly từ trong phòng đi ra, mở cửa ra.

Chỉ là sau khi cửa mở ra, nhìn thấy người tới, Lưu Ly lại có chút bất ngờ.

Từ cửa đi vào có ba người, Tần chưởng quầy và hai người phụ nữ ăn mặc không tệ.

Hai người phụ nữ không ngờ nhà của Phan Yến Oanh lại có người, lúc nhìn thấy Lưu Ly thì sửng sốt một chút, ngược lại Tần chưởng quầy nhìn thấy Lưu Ly thì vừa vui mừng vừa bất ngờ.

“Cố phu nhân ở đây rất đúng lúc.”

Nhìn Tần chưởng quầy như vậy, Lưu Ly hơi kinh ngạc.

“Cố phu nhân, đây là phu nhân nhà ta, vị này là em dâu của phu nhân ta.” Tần chưởng quầy thấy Lưu Ly kinh ngạc, lập tức giới thiệu hai người hắn ta dẫn đến trước, sau đó lại chỉ về phía Phan Yến Oanh: “Vị này chính là cháu gái nhà mẹ đẻ của phu nhân ta, vốn ở chỗ Trương huynh đệ hỏi thăm Cố phu nhân mấy ngày nay có chút thời gian, nên nghĩ hôm nay tới tìm Yến Oanh nói một tiếng, ngày mai rồi dẫn theo Yến Oanh đi gặp Cố phu nhân, hôm nay thật trùng hợp.”

Tần chưởng quầy nói những lời này, khiến cho Tần phu nhân cùng Phan phu nhân vẻ mặt kinh ngạc, các nàng ta cũng không nghĩ tới nữ đại phu trong miệng Tần chưởng quầy lại trẻ tuổi như vậy, nhìn còn trẻ hơn Yến Oanh nhiều.

Lúc trước Phan Yến Oanh cũng từng nghe cô cô nhà mình nói qua chuyện của nữ đại phu, lúc này nghe thấy nữ đại phu kia lại là Lưu Ly, lúc này vẻ mặt cũng vô cùng kinh ngạc.

Sau khi kinh ngạc qua đi, Phan Yến Oanh mở miệng: “Nữ thần y vừa mới bắt mạch cho ta.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.