Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 426



CHƯƠNG 426

Lẽ nào…không, không thể nào!

Với tính cách của Hạnh Huệ sao có thể bị sai nha bắt đi?

Nhưng, trong lòng Lưu Ly vừa nghĩ như vậy, Cẩm Nương mắt đã đỏ hoe nói: “Là Hạnh Huệ, Hạnh Huệ muội ấy bị sai nha bắt đi.”

Lưu Ly nghe thấy vậy, trong đầu chỉ xuất hiện vẻ mặt thẹn thùng, xấu hổ của Hạnh Huệ.

Nàng ta, bị sai nha bắt đi?

Phản ứng đầu tiên của Lưu Ly là không tin, nhưng Cẩm Nương cũng không nói dối.

“Tại sao bị bắt?” Lưu Ly hỏi.

Lúc này, trong lòng Lưu Ly có chút lo lắng, cô rất thích Hạnh Huệ, nàng ta bị sai nha bắt đi, trong lòng sẽ sợ hãi đến mức nào?

Đặc biệt, ở thời đại này đối xử với phụ nữ rất hà khắc, Hạnh Huệ đi chuyến này, cho dù không có chuyện gì, chỉ sợ là danh tiếng cũng bị hủy.

Giây phút này, Lưu Ly không biết nên nói chuyện này với cả nhà thím Trần như thế nào.

“Vì một cây trâm.” Cẩm Nương nói: “Sai nha nói, cây trâm kia của Hạnh Huệ là tang vật liên quan đến vụ án mạng.”

Lưu Ly: “…Là một cây trâm khảm ngọc?”

Cẩm Nương gật đầu, mặt Lưu Ly lại tái mét.

Quả nhiên là cây trâm kia!

Cô lấy từ nhà họ Điệp, nhưng lại hại Hạnh Huệ.

Sau khi Lưu Ly hiểu được ngọn ngành sự việc, cũng không ở lại cửa hàng của Cẩm Nương quá lâu, dắt hai đứa bé đi ra khỏi cửa tiệm, chen qua đám đông.

“Dì Hạnh Huệ sẽ không xảy ra chuyện.” Thấy sắc mặt của mẹ mình không được tốt, Bình Bình lên tiếng an ủi.

Lưu Ly nhìn Bình Bình, gật đầu: “Ừ, muội ấy sẽ không có chuyện gì.”

Cây trâm không phải là của Hạnh Huệ, vậy thì đương nhiên Hạnh Huệ sẽ không có chuyện gì.

Nhưng cuối cùng lần này vẫn sẽ tổn hại đến danh tiếng của Hạnh Huệ, những thứ này lại liên quan đến bản thân cô. Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Dù sao, lúc đó nếu như cô không giúp nhà họ Trương lấy thứ kia, bây giờ Trương Hạnh Huệ cũng sẽ không xảy ra chuyện.

Lưu Ly cũng sẽ không ôm tất cả những sai lầm vào người mình, nhưng rốt cuộc vẫn do cô, đây là cảm giác giống như tôi không giết Bá Nhân nhưng Bá Nhân lại vì tôi mà chết.

Bình Bình lo lắng nhìn mẹ mình, không nói gì.

Ba mẹ con đi rất nhanh, không lâu sau đã gặp Trương Nhị Lang ở con phố khác.

“Hạnh Huệ đâu?” Trương Nhị Lang thấy phía sau Lưu Ly không có ai, không hỏi nghi hoặc.

Trương Hạnh Huệ lúc đầu sống ở nhà Trương Đại Tú ở trên trấn, sau này lại sống ở chỗ Cẩm Nương, bởi vì đã mấy ngày không trở về, nên lúc Lưu Ly đi đến cửa tiệm quần áo may sẵn, Trương Nhị Lang nhờ Lưu Ly dẫn Trương Hạnh Huệ ra, cùng nhau trở về.

Nhưng bây giờ chỉ có ba mẹ con Lưu Ly trở về, điều này khiến Trương Nhị Lang cảm thấy kỳ lạ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.