Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 533



Chương 533

Cô đã quên, thời đại này, như Vương Bình Mai, một khi bước vào công đường, sợ là muốn tiếp tục sống yên căn bản là không thể.

Ban đầu dân chúng có lẽ sẽ đồng tình thương cảm nàng ta, nhưng mà sau đó sẽ vứt bỏ nàng ta.

Lòng người, xưa nay đều vậy.

Nhưng mà, Vương Bình Mai lại yếu ớt nở nụ cười.

“Ta, sớm nên chết đi… ta muốn gặp lại Chi Đinh ca…”

Lúc nói đến đây, ánh mắt của Vương Bình Mai đã rã ra rồi, nhưng lại giơ hai tay lên: “Chi Đinh ca… chàng đến đón, đón ta…”

Tay Vương Bình Mai rơi xuống, không còn hơi thở, nhưng mà khóe môi lại mang theo sự vui vẻ.

Lúc Lưu Ly đến cửa nhà họ Quách, cả người còn có chút hoảng hốt.

“Phu nhân, chỉ là chúng ta không cho nàng ta đi ra làm chứng, nàng ta cũng sẽ chết.”Bạch Nhạc không biết từ lúc nào xuất hiện ở sau lưng Lưu Ly.

Lưu Ly nhìn về phía Bạch Nhạc, trong ánh mắt có mấy phần mê mang, sắc mặt có chút tái nhợt.

Cũng không thể trách cô như vậy, đến thế giới này, lần đầu tiên cô tận mắt nhìn thấy người chết, hơn nữa còn liên quan đến cô.

“Lúc Ám Ngũ tìm được nàng ta, biết Tiết Chi Đinh chết thì nàng ta đã muốn tìm cái chết rồi, nếu không phải muốn báo thù cho Tiết Chi Đinh, sợ là nàng ta đã sớm không còn rồi.”

“Hơn nữa, theo nô tỳ biết, Vương Bình Mai này cho dù không biết tin Tiết Chi Đinh chết cũng đã muốn tìm cái chết rồi, nếu không phải còn nhớ trong lòng, cũng sẽ không đi đến ngày hôm nay.”

Lưu Ly nghe vậy, cúi đầu không nói.

Kỳ thật, cô cũng biết.

Cho dù cô không tìm Vương Bình Mai, Vương Bình Mai cũng sẽ tìm chết.

Nhưng, đến cùng vẫn là không giống.

Lưu Ly biết, bản thân mình có thể có chút để tâm vào chuyện vụn cặt, nhưng mà trong lòng vẫn vô cùng rầu rĩ.

Nhưng mà Lưu Ly vẫn ép tâm trạng xuống.

Đúng lúc này, cửa lớn nhà họ Quách được người từ bên trong mở ra.

Cửa nhà họ Quách được mở ra, Nhiêu Thanh Nhã mang theo nha hoàn bà vú đi ra, thấy Lưu Ly ở cửa, Nhiêu Thanh Nhã không khỏi vui vẻ nói: “Ta còn nghĩa Ly muội sao bây giờ còn không đến là quên người tỷ tỷ ta đây rồi, đang muốn đi qua tìm muội, không ngờ muội đã đến rồi.”

Lưu Ly nghe thấy giọng Nhiêu Thanh Nhã, thì đè lại chút không vui trong lòng, đáp: “Đã hứa với Thanh Nhã tỷ tỷ sẽ qua xem xem, sao có thể nuốt lời?”

Nhiêu Thanh Nhã vừa lôi kéo Lưu Ly đi vào bên trong, vừa oán trách: “Ý của muội là, chẳng lẽ là nếu không hứa với ta muội sẽ đi qua cửa nhà ta không vào sao? Cũng không thể thế được.”

Lưu Ly cười cười, chỉ nói không có chuyện đó.

Hai người vào Quách phủ, Lưu Ly vì chuyện hôm nay mà nói cảm ơn với Nhiêu Thanh Nhã, nếu không có Nhiêu Thanh Nhã hỗ trợ làm Quách Tế Chung phối hợp, chuyện cũng sẽ không thuận lợi như vậy.

Nhưng mà Nhiêu Thanh Nhã nghe cũng cười cười: “Cảm ơn cái gì? Ta chỉ là giúp muội một chuyện nhỏ, muội lại giúp phu quân nhà ta phá hai vụ án giết người, đây chính là thêm công lao cho phu quân nhà ta đấy.”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.