Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 105: Tấn Cấp Linh Tôn





Điều này làm Dạ Ly Thần không khỏi cảm thấy vô cùng kinh ngạc, theo lý mà nói thì sau khi dùng quả thần, linh lực của quả thần sẽ lập tức lan tràn đến kinh mạch toàn thân của Tô Tử Mạch mới đúng, chắc chắn sẽ không bình yên như vậy.

Nhìn thấy biểu cảm của Dạ Ly Thần đột nhiên trở nên nghiêm túc, Tô Tử Mạch không nhịn được hỏi: “Sao rồi? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Không lẽ quả thần là giả sao?”
Dạ Ly Thần suy tư trong chốc lát rồi mở miệng nói: “Có thể là do lúc trước ta truyền thụ vô ngân quyết cho nàng, sau khi luyện vô ngân quyết thì tu vi của nàng sẽ tăng lên rất nhanh, điều này làm linh lực trong cơ thể nàng chưa thể vững chắc.

Quả thần là linh vật, cảm nhận được tình trạng của cơ thể nàng nên tạm thời không thả linh lực ra ngoài.


Nghe Dạ Ly Thần giải thích, Tô Tử Mạch nhịn không được hỏi: “Vậy không lẽ ta lãng phí quả thần sao? Lỡ như linh lực của quả thần trôi mất thì làm sao bây giờ?”
Tô Tử Mạch không nói thì Dạ Ly Thần cũng biết sẽ có chuyện như vậy, Dạ Ly Thần đáp lại trong chốc lát: “Thật ra muốn giải quyết vấn đề này thì cũng không khó, chỉ cần nàng nhanh chóng làm linh lực trong cơ thể trở nên vững chắc thì quả thần sẽ thả linh lực ra ngoài.


“Ta phải làm sao mới có thể làm linh lực trở nên vững chắc đây?”
Hiện tại Tô Tử Mạch rất muốn hấp thu linh lực trong quả thần thật nhanh, dù sao thì nàng tốn rất nhiều công sức mới có được quả thần.


Nếu như cuối cùng tu vi không tăng, vậy thì có thể nói thời gian và công sức nàng bỏ ra mấy ngày qua đều bị uổng phí.

Dạ Ly Thần cũng nhìn ra Tô Tử Mạch đang lo lắng nên vội vã trấn an: “Nàng đừng nôn nóng, có ta đây, nàng muốn làm linh lực trở nên vững chắc thì cũng không khó, nàng chỉ cần làm theo lời ta là được.


Tô Tử Mạch không hề hoài nghi lời của Dạ Ly Thần, dù sao tình hình này, ngoài tin tưởng Dạ Ly Thần ra thì nàng cũng không thể làm gì khác.

Sau đó Dạ Ly Thần dùng vẻ mặt nghiêm túc nói với Tô Tử Mạch: “Lúc đầu muốn làm linh lực vững chắc thì cần đợi một thời gian dài, nhưng mà hiện tại đang gấp, nàng cần phải ra tay với ta, dùng hết tất cả khí lực của nàng để công kích ta.


Điều làm Tô Tử Mạch không ngờ tới chính là biện pháp của Dạ Ly Thần là để nàng ra tay toàn lực với Dạ Ly Thần.

Tuy Tô Tử Mạch cảm thấy biện pháp này của Dạ Ly Thần có chút kỳ quái, thế nhưng căn cứ theo sự tín nhiệm với Dạ Ly Thần, Tô Tử Mạch vẫn quyết định làm theo.

Chỉ thấy Tô Tử Mạch hít sâu một hơi, sau đó giơ nắm tay đánh về phía Dạ Ly Thần.

Tâm trạng của Tô Tử Mạch đang không tốt, hiện tại xem Dạ Ly Thần như chỗ trút giận, cho nên nàng đã dùng toàn lực lên một quyền này.

Sở dĩ Tô Tử Mạch làm như vậy là vì nàng biết thực lực của Dạ Ly Thần cường hãn, cho dù thương thế của Dạ Ly Thần vẫn chưa hồi phục thì cũng nhất định có thể ứng phó linh sư nho nhỏ như nàng.

Quả nhiên dù Tô Tử Mạch đã dùng hết sức lực thì Dạ Ly Thần vẫn có thể dễ dàng cản lại, thậm chí không thể tạo thành một chút dao động nào.

“Tiếp tục duy trì lực độ như vậy, đừng dừng lại!”
Dạ Ly Thần vừa cầm lấy nắm đấm của Tổ Tử Mạch vừa quát.

Bị Dạ Ly Thần quát như vậy thì Tô Tử Mạch cũng rất tức giận, nàng nắm chặt nắm tay công kích về phía Dạ Ly Thần một lần nữa.


Thời gian ngắn ngủn nửa nén nhang, Tô Tử Mạch cũng không nhớ rõ mình đã đánh Dạ Ly Thần bao nhiêu quyền.

Đầu của Tô Tử Mạch đã chảy đầy mồ hôi nhưng vẫn không làm Dạ Ly Thần sứt mẻ chút nào, thoạt nhìn Dạ Ly Thần vẫn còn dáng vẻ nhàn nhã tự tại như trước.

Khi Tô Tử Mạch cảm thấy mệt mỏi thì cùng lúc đó, linh lực trong cơ thể cũng bất chợt sôi trào không ngừng.

Việc tấn công nhiều lần vào Dạ Ly Thần như vừa rồi đã tiêu hao gần hết linh lực của Tô Tử Mạch.

Lúc này Tô Tử Mạch bỗng dưng cảm thấy đan điền ấm áp, một nguồn linh lực khổng lồ chợt trào ra khỏi đan điền, chảy đến tứ chi.

Sự phát hiện này làm Tô Tử Mạch không khỏi kinh hỉ, hóa ra Dạ Ly Thần không lừa nàng, việc công kích vào Dạ Ly Thần có hiệu quả thật.

Lúc này Dạ Ly Thần cũng cảm nhận được linh lực trong cơ thể Tô Tử Mạch đang sôi trào mãnh liệt, lập tức mở miệng nói: “Nàng còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau ngồi xuống chuẩn bị thu nạp những linh lực này!”
Vừa nãy Tô Tử Mạch chỉ mãi vui mừng, nhờ có Dạ Ly Thần nhắc nhở mới vội vàng khoanh chân ngồi xuống.

Khi linh lực trong cơ thể không ngừng tăng lên, Tô Tử Mạch có thể cảm nhận được tu vi của mình cũng đang không ngừng tăng trưởng.

Không lâu sau tu vi của Tô Tử Mạch tăng đến linh sư cửu giai, nhưng lại không có chiều hướng ngừng lại.

Dựa theo tình huống bình thường thì có một khoảng cách khi muốn tấn cấp từ linh sư đến linh tôn, như vậy người tu luyện sẽ mắc kẹt trong quá trình này một khoảng thời gian.

Nhưng mà Tô Tử Mạch lại không cảm nhận được bất kỳ hạn chế nào, khi tu vi không ngừng tăng lên thì Tô Tử Mạch chỉ cảm thấy một vách ngăn nào đó trong cơ thể bị phá tan một cách nhẹ nhàng, mà tu vi của nàng cũng đột phá từ cấp linh sư đến linh tôn.

Sau khi tu vi của Tô Tử Mạch tăng đến cấp linh tôn thì vẫn không dừng lại, mà tiếp tục tăng đến linh tôn lục giai mới chậm rãi ngừng.

Khi Tô Tử Mạch mở mắt ra lần nữa, hai tròng mắt của nàng sáng lấp lánh, còn khí sắc cả người thì tốt hơn nhiều.

“Tô Tử Mạch, chúc mừng nàng tấn cấp linh tôn thành công!”

Tô Tử Mạch vừa mở hai mắt thì nhìn thấy khuôn mặt của Dạ Ly Thần.

Trong lúc Tô Tử Mạch đang tăng cao tu vi thì Dạ Ly Thần một mực ở bên cạnh giúp Tô Tử Mạch hộ pháp.

Tu vi tăng lên làm tâm trạng của Tô Tử Mạch khá hơn, lúc này cũng không nhịn được cười nói với Dạ Ly Thần: “Ta có thể thuận lợi tấn cấp thì cũng nhờ ngài, ta sẽ nhớ kỹ nhân tình này.


Tô Tử Mạch cũng ghi tạc trong lòng những lần Dạ Ly Thần giúp đỡ mình, nàng không phải là loại người nhớ ơn không nhớ báo.

Dạ Ly Thần cũng không khách sáo, gật đầu nói: “Coi như nàng còn có chút lương tâm, vừa rồi nếu không có ta chỉ dẫn thì thật đúng là nàng không thể tấn cấp thành công, hiện tại nàng hài lòng chưa?”
Nhìn thấy Tô Tử Mạch vì tấn cấp thành công mà vui vẻ, không hiểu sao Dạ Ly Thần cũng thấy vui lây.

Nhưng đột nhiên Tô Tử Mạch lại nhướng mày nói: “Có thể tấn cấp linh tôn là chuyện tốt, nhưng vẫn cứ bị nhốt ở chỗ này thì ta lại thấy không vui nổi, nếu có thể trốn thoát thành công thì tốt rồi.


Tô Tử Mạch vẫn còn nhớ đến chuyện thoát khỏi bí cảnh, vất vả nâng cao tu vi là vì để đối phó những người muốn hại mình.

Tuy hiện tại tu vi tăng lên nhưng vẫn bị nhốt ở trong bí cảnh này, điều này giống với việc bán lời được một số tiền lớn nhưng lại không thể tiêu, tóm lại thì chẳng có tác dụng gì hết.

Lúc này Dạ Ly Thần dùng vẻ mặt nghiêm túc nói với Tô Tử Mạch: “Nàng đừng lo lắng, hiện tại ta có cảm giác thân thể khôi phục không ít, trong vòng ba ngày ta sẽ gϊếŧ đại xà, đến lúc đó ta và nàng có thể trốn thoát thành công.

”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.