Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 117: Hung Thủ Gϊếŧ Người





Lúc này Đào Vận cười nham hiểm đáp: “Đường chủ đại nhân, ta lại có một cách, chỗ ba vị trưởng lão chết ở rất gần Tô Tử Mạch, chúng ta dứt khoát trực tiếp đổ tội này lên người Tô Tử Mạch, nói Tô Tử Mạch đã gϊếŧ ba vị trưởng lão, sau đó chúng ta có thể danh chính ngôn thuận gϊếŧ Tô Tử Mạch trả thù cho ba vị trưởng lão rồi.


Đường chủ Thần Nông Đường nghe xong gật đầu đáp: “Ý kiến này rất hay, lúc ba vị trưởng lão chết quả thật ở gần Tô Tử Mạch nhất, đệ tử Thần Nông Đường chúng ta chắc chắn không thể gϊếŧ ba vị trưởng lão được, đương nhiên Tô Tử Mạch có hiềm nghi lớn nhất.


Sau khi bàn bạc xong, đường chủ Thần Nông Đường dẫn theo một đám người khí thế bừng bừng đến tìm Tô Tử Mạch chuẩn bị hỏi tội.

Dược Chân Nhân thấy vẻ mặt đường chủ Thần Nông Đường không có ý tốt, ông không nhịn được hỏi: “Đường chủ Thần Nông Đường, ông đang làm gì vậy? Cái chết của ba vị trưởng lão đã điều tra rõ ràng chưa?”
“Hừ, Dược Chân Nhân, chuyện này phải hỏi đệ tử Tô Tử Mạch của ông chứ?”
“Ồ, đường chủ Thần Nông Đường, ông nói vậy là có ý gì, lẽ nào ông nghi ngờ Tô Tử Mạch gϊếŧ ba vị trưởng lão sao?”
Sắc mặt Dược Chân Nhân lúc này cũng trở nên khó coi, Tô Tử Mạch càng không nhịn được lộ ra vẻ cười trừ.


Đường chủ Thần Nông Đường này cũng nham hiểm quá rồi, sai ba vị trưởng lão ám sát mình không được, bây giờ lại còn muốn vu oan mình là hung thủ gϊếŧ ba vị trưởng lão, xem ra đã quyết tâm dồn mình vào chỗ chết rồi.

Đường chủ Thần Nông Đường lúc này nói rất rõ ràng: “Vừa nãy bọn ta đã kiểm tra thi thể của ba vị trưởng lão, bọn họ bị thương do độc dược bí truyền của điện Thần Dược các người gây ra, hơn nữa lúc đó Tô Tử Mạch ở gần ba vị trưởng lão nhất, ông còn dám nói Tô Tử Mạch không gϊếŧ người sao?”
Thấy dáng vẻ đường chủ Thần Nông Đường nói không chút sơ hở giống như rất có lý như vậy, ngay cả Dược Chân Nhân cũng không nhịn được bắt đầu cảm thấy hơi nghi ngờ.

Nhưng Dược Chân Nhân đã nhanh chóng mở lời đáp: “Đường chủ Thần Nông Đường, ba vị trưởng lão của quý phái đều là người có tu vi cao cường, Tô Tử Mạch chẳng qua chỉ là một linh tôn cỏn con mà thôi, sao con bé có thể gϊếŧ ba vị trưởng lão trong thời gian ngắn như vậy chứ? Chắc chắn ông đã nhầm rồi.


Đường chủ Thần Nông Đường dường như đã đoán được Dược Chân Nhân sẽ nói gì từ lâu, thẳng thừng nói: “Hừ, Dược Chân Nhân, bổn đường chủ khi nãy đã nói rồi, bọn ta phát hiện độc dược bí truyền thất tuyệt tán của điện Thần Dược các người trong cơ thể của ba vị trưởng lão, phương pháp bào chế thất tuyệt tán này chỉ có điện Thần Dược các ngươi mới có, nếu ông không tin bây giờ có thể theo bổn đường chủ đi kiểm tra thi thể của ba vị trưởng lão.


Nghe thấy lời này vẻ mặt Dược Chân Nhân chợt thay đổi, nhìn về phía Tô Tử Mạch theo bản năng, ánh mắt lộ vẻ thăm dò.

Những lời đường chủ Thần Nông Đường nói đều là thật, loại độc dược thất tuyệt tán này chính là độc dược chỉ điện Thần Dược mới có, Tô Tử Mạch là đệ tử của điện Thần Dược đương nhiên cũng sẽ có thất tuyệt tán.

Thấy hiện tại mọi chứng cứ đều chứng tỏ Tô Tử Mạch là hung thủ gϊếŧ người, Tô Tử Mạch vẫn tỏ ra vô cùng điềm tĩnh, nhưng trong lòng lại bắt đầu nhanh chóng tìm cách suy nghĩ.

Là người trong cuộc đương nhiên Tô Tử Mạch biết rõ ba vị trưởng lão đó không phải do nàng gϊếŧ, nhưng Thần Nông Đường muốn cho thêm chút thất tuyệt tán cũng không phải là chuyện khó.

Điều này đã thể hiện rõ âm mưu muốn nhằm vào Tô Tử Mạch, còn về những chứng cứ này chắc chắn đường chủ Thần Nông Đường cũng đã chuẩn bị xong từ lâu, hoàn toàn không thể bắt tay rửa sạch hiềm nghi từ việc này.

Thấy Tô Tử Mạch im lặng không nói, đường chủ Thần Nông Đường càng thêm đắc ý: “Tô Tử Mạch sao ngươi không nói gì vậy, có phải chuyện mình làm bị vạch trần nên chột dạ không dám nói không?”
Thấy Tô Tử Mạch không nói gì, đường chủ Thần Nông Đường càng thừa thế hỏi tới, muốn biến tội danh gϊếŧ người của Tô Tử Mạch trở thành sự thật.


Tô Tử Mạch lúc này bỗng nhiên lóe lên suy nghĩ, đáp: “Đường chủ Thần Nông Đường, vừa rồi ông nói phát hiện thất tuyệt tán trong cơ thể của ba vị trưởng lão, không biết có thể dẫn ta đi xem thi thể của ba vị trưởng lão được không?”
“Hừ, đương nhiên là được, bổn đường chủ sẽ khiến ngươi phục sát đất.


Thấy Tô Tử Mạch muốn đi kiểm tra thi thể, đường chủ Thần Nông Đường tỏ ra rất thản nhiên, cả đám người đi theo đến căn phòng đặt thi thể của ba vị trưởng lão.

Dược Chân Nhân và Tô Tử Mạch cùng bước đến bên cạnh thi thể của ba vị trưởng lão để kiểm tra, chưa được bao lâu Dược Chân Nhân đã thở dài một hơi đáp: “Đúng vậy, quả thật trong cơ thể của ba người họ có thành phần của thất tuyệt tán.


Cho dù Dược Chân Nhân không muốn tin Tô Tử Mạch là hung thủ gϊếŧ người, nhưng bây giờ chứng cứ vô cùng xác thực như vậy, ngay cả Dược Chân Nhân cũng không thể thanh minh cho Tô Tử Mạch điều gì.

Tô Tử Mạch đã đoán được kết quả như vậy từ lâu, chỉ thấy lúc này Tô Tử Mạch bỗng nhiên lại rót linh lực vào trong Thương Hải Châu, sau đó trong không trung chợt hiện ra một tia sáng, một bóng người bỗng chốc xuất hiện trước mặt mọi người.

Mọi người đều bị bóng người thình lình xuất hiện này dọa giật mình, ai nấy đều bày ra vẻ vô cùng nghiêm trọng.

Bóng người này thấp thoáng trong không trung, người mặc thánh y giáp vàng tay cầm một thanh kiếm, trông có vẻ rất oai phong bá đạo.

“Ngươi là ai, sao lại tự tiện xông vào Thần Nông Đường của ta.


Đường chủ Thần Nông Đường lúc này lại bắt đầu nổi giận với bóng người đó, bóng người đó chậm rãi nói: “Hừ, ta chính là thiên tướng của thiên giới, người phàm tục như ngươi cũng dám rêu rao trước mặt bổn tướng sao?”
Người này vừa mở miệng lại càng tỏ ra vô cùng ngang ngược, đường chủ Thần Nông Đường nghe xong cũng lập tức giảm khí thế đi một nửa.

Chì có Tô Tử Mạch không nhịn được bật cười, không ngờ mình thăng cấp tu vi đến linh tôn, Thương Hải Châu cũng theo đó mà có thể triệu hồi ra cả thiên tướng.


Thực lực của thiên tướng này thật ra cũng không được coi là cao cường, nhưng dù sao cũng đến từ thiên giới, tự nhiên trên người cũng có khí thế uy hiếp, có tác dụng áp chế bẩm sinh trước mặt những người tu luyện bình thường.

Quả nhiên đường chủ Thần Nông Đường lúc này giọng điệu cũng nhẹ nhàng hơn: “Cho dù ngươi là thiên tướng, đến Thần Nông Đường của ta thì có làm sao?”
Thiên tướng đó lúc này lại nghiêm nghị nói: “Bổn tướng cảm nhận được có chuyện oan khuất xảy ra, cho nên cố ý đến chỉ điểm sai lầm cho các ngươi, ba người này bị cao thủ tấn công dẫn đến chết chứ không phải bị trúng độc chết, còn về thất tuyệt tán trong cơ thể bọn họ cũng bị người ta cưỡng ép trút vào sau khi chết.


“Ngươi nói bậy, ngươi dựa vào đâu mà nói ngươi biết rõ như vậy, lẽ nào là ngươi gϊếŧ bọn họ sao?”
Thiên tướng vừa dứt lời đường chủ Thần Nông Đường đã lập tức cuống cuồng lên, dù sao thì trong lòng ông ta biết rõ những lời thiên tướng nói đều là sự thật, quả thật thất tuyệt tán đó được cưỡng ép trút vào sau khi ba vị trưởng lão đã chết.

“Bổn tướng chưa từng nói bừa, nếu các ngươi không tin thì có thể mổ ba thi thể này ra, tuy những người tu luyện các ngươi có thể dùng linh lực để cảm nhận sự tồn tại của thất tuyệt tán trong cơ thể bọn họ, nhưng không hề rõ vị trí của thất tuyệt tán, chỉ cần mổ thi thể ra tự nhiên sẽ có thể nhìn thấy vị trí cụ thể của thất tuyệt tán, độc dược chỉ có thể ở cổ họng, chắc chắn không thể xuất hiện ở trong bụng được.


Dược Chân Nhân nghe thấy lời này không khỏi vui mừng đáp: “Hay lắm, vị thiên tướng này nói rất có lý, đường chủ Thần Nông Đường, để làm rõ chân tướng việc này, chi bằng mổ thi thể của ba vị trưởng lão ra xem thử đi.


Đường chủ Thần Nông Đường nghe xong vội đáp: “Không được, ba vị trưởng lão đã không may chết thảm, làm sao có thể để bọn họ sau khi chết cũng không được yên như thế, bổn đường chủ tạm thời tin lời thiên tướng này nói, xem ra hung thủ có lẽ không phải Tô Tử Mạch, bổn đường chủ sẽ tiếp tục điều tra.

”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.