Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 61: Lò Luyện Dược Phát Nổ





Ngay khi Bạch Lạc nói ra điều này, tất cả mọi người đều tỏ vẻ nóng lòng muốn thử.

Có thể đứng ở chỗ này đều là công tử tiểu thư gia môn có truyền thống hiếu học từ nhỏ đã được học về luyện dược, đương nhiên việc luyện dược cũng đã thử qua từ sớm, cũng khá tự tin vào năng lực bản thân.

Chỉ có một mình Tô Tử Mạch là chưa được tiếp nhận hệ thống đào tạo luyện dược, bây giờ đi thực hành luyện dược, điều này rõ ràng là bất lợi cho nàng.

Bạch Lạc tuyên bố nội dung so tài, sau đó dẫn mọi người tới phòng luyện đan của điện Thần Dược.

Phòng luyện dược của điện Thần Dược ước chừng lớn bằng một cái sân vận động, bên trong được sắp xếp ngay ngắn đặt hàng trăm lò luyện dược, thoạt nhìn khá hoành tráng.

Tô Tử Mạch nhìn thấy cảnh tượng trước mắt không khỏi cảm thấy có chút kinh ngạc, nhất là khi tưởng tượng đến cảnh tượng hàng trăm luyện dược sư đang luyện chế đan dược cùng một lúc, Tô Tử Mạch nhịn không được cảm xúc dâng trào, tay chân ngứa ngáy.

“Bây giờ các ngươi có thể tùy ý lựa chọn một lò luyện dược, ta sẽ cho người mang dược liệu cần thiết cho lần luyện chế đan dược này tới trước mặt các ngươi, lần này các người cần luyện chế ra một viên nhất phẩm tụ linh đan sơ cấp cơ bản nhất.



Tô Tử Mạch nghe vậy theo bản năng gật gật đầu, đan dược này chia thành sáu cấp đó là sơ cấp, trung cấp, cao cấp, siêu cấp, thần cấp, thánh cấp, mà mỗi cấp được chia thành cửu phẩm từ thấp đến cao.

Viên nhất phẩm tụ linh đan sơ cấp này quả thực là loại cơ bản nhất trong những loại đan dược, nếu như đến cả loại đan dược này cũng không luyện chế ra được, vậy làm sao có thể xem là một luyện dược sư được chứ.

Sau khi biết được nội dung đề mục, Tô Tử Mạch lập tức tràn đầy tự tin.

Trước kia, nàng cũng đã từng thử luyện chế đan dược, nếu là đan dược có cấp cao hơn một chút, với tu vi hiệu tại của nàng rất khó để luyện chế ra được nhưng nhất phẩm tụ linh đan sơ cấp đơn giản như vậy thì không thành vấn đề gì cả.

Những tân đệ tử khác trông cũng thoải mái, đan dược này đơn giản căn bản không có một chút tính khiêu chiến nào.

Bạch Lạc nhìn thấy biểu hiện của mọi người như vậy, đột nhiên cười nói: “Khảo nghiệm lần này mặc dù đơn giản, ta biết với năng lực của các người đều có thể luyện chế ra viên nhất phẩm tụ linh đan sơ cấp này nhưng lần sát hạch này quyết định tới xếp hạng của tân đệ tử, cho nên tốc độ luyện chế rất quan trọng, ai luyện chế thành công đầu tiên thì người đó sẽ giành được hạng nhất!”
Nghe Bạch Lạc nói như vậy mọi người xắn tay áo lên nóng lòng muốn thử, nhất là mấy người nữ tân đệ tử, bọn họ gấp rút muốn thắng Tô Tử Mạch, đến lúc đó có thể hung hăng mà trào phúng nàng.

“Bây giờ các người có thể bắt đầu luyện dược rồi!”
Bạch Lạc vừa nói xong mọi người đều bắt đầu bận rộn.

Luyện dược quan trọng nhất đương nhiên chính là ngọn lửa, rất nhanh những tân đệ tử này đã châm lửa ở phía dưới lò luyện dược.

Tô Tử Mạch cũng không cam chịu yếu thế, cũng thi triển Hỏa Diễm Thuật.

Nhưng Hỏa Diễm thuật vừa mới ra Tô Tử Mạch đã phát hiện có gì đó khác thường, ngọn lửa nàng thi triển ra so với ngọn lửa của những người khác dường như ngắn gọn tập trung hơn một chút.

Những người khác vội vàng luyện dược dường cũng không phát hiện ra sự khác biệt bé nhỏ này, Tô Tử Mạch cũng không nghĩ nhiều, sau khi châm lửa liền cho những dược liệu kia theo thứ tự cho vào lò luyện.

Dược liệu vừa mới cho vào lò luyện rất nhanh đã tan thành nước thuốc, mà kế tiếp Tô Tử Mạch muốn làm là đem những nước thuốc này dựa theo tỷ lệ nhất định dung hợp vào nhau.

Sau khi luyện hóa bằng ngọn lửa, nước trong nước thuốc này sẽ từ từ bay hơi, cuối cùng ngưng tụ lại thành một viên đan dược thực sự.

Quá trình này thực ra không phức tạp, ngay cả việc luyện chế những viên đan dược cấp cao hơn cũng tuân theo nguyên lý như vậy.


Tuy nhiên khi cấp độ của đan dược tăng lên, dược liệu yêu cầu sẽ ngày càng phức tạp hơn, trong quá trình này cho dù là luyện hóa dược liệu hay là dung hợp nước thuốc, thì độ khó trong đó cũng từ từ mà tăng lên.

Cũng may là viên nhất phẩm tụ linh đan sơ cấp này không khiến cho Tô Tử Mạch chịu áp lực quá lớn, lúc Tô Tử Mạch vội vàng luyện dược, ánh mắt của Bạch Lạc vẫn luôn nhìn về phía nàng.

Trong số những tân đệ tử này, người Bạch Lạc xem trọng nhất chính là Tô Tử Mạch, thiên phú luyện dược của Tô Tử Mạch cũng làm cho đại đệ tử của điện Thần Dược là hắn ta cũng cảm thấy mặc cảm tự ti.

Vả lại Bạch Lạc cũng biết bây giờ Tô Tử Mạch đang mang thai, chuyện này hắn cũng không nói với người khác, lo lắng như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc học tập bình thường của Tô Tử Mạch ở điện Thần Dược.

Nhưng mà trong lòng Bạch Lạc cũng bởi vì nguyên nhân này mà đặc biệt chiếu cố nàng, dù sao thì tình huống hiện tại của Tô Tử Mạch cũng rất đặc biệt.

Chỉ là Bạch Lạc không biết, lúc hắn ta dùng ánh mắt quan tâm nhìn Tô Tử Mạch thì có một người cách đó không xa cũng đã nhìn hắn ta.

Không biết từ lúc nào Lâm Thi Vũ cũng xuất hiện trong phòng luyện đan, với tư cách là luyện dược sư thiên tài đứng thứ hai chỉ sau Bạch Lạc trong điện Thần Dược, nàng ta đối với Bạch Lạc vẫn luôn rất ngưỡng mộ.

Người trong điện Thần Dược đều xem hai người bọn họ như kim đồng ngọc nữ, nhưng bây giờ Bạch Lạc đối với Tô Tử Mạch ngày càng yêu mến, điều này khiến cho trong lòng của Lâm Thi Vũ vô cùng ghen ghét.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Lâm Thi Vũ không khỏi lạnh lùng, nhìn về vị trí Tô Tử Mạt nhẹ nhàng búng ngón tay.

Một tia sáng sắc bén không dễ thấy được bắn thẳng về phía lò luyện dược của Tô Tử Mạch mà nàng hoàn toàn không biết gì.

“Bùm!”
Chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, lò luyện dược trước mặt Tô Tử Mạch đột nhiên nổ tung.

Bụi bặm mù mịt khắp nơi, mùi dược liệu khuếch tán nồng đậm sảng khoái.

Cho dù những tân đệ tử khác ở xa không thể ngửi thấy mùi dược liệu nhưng cũng có thể nghe thấy tiếng vang, nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn về phía đó, bàn luận sôi nổi.

Bạch Lạc thấy vậy thì nhanh chóng đi đến trước mặt Tô Tử Mạch, vẻ mặt quan tâm.


“Thế nào rồi? Nàng không sao chứ?”
Bạch Lạc ngay lập tức tới hỏi thăm tình hình của Tô Tử Mạch, lò luyện dược phát nổ là chuyện nhỏ nhưng nếu như Tô Tử Mạch có tổn thương gì thì gay go rồi.

Lúc này Tô Tử Mạch vỗ vỗ cặn vụn dược liệu trên y phục của nàng, lắc lắc đầu nói: “Ta không sao, lò luyện dược không hiểu sao lại đột nhiên phát nổ.


Lò luyện dược đang yên đang lành đột nhiên phát nổ, Tô Tử Mạch cũng không hiểu rõ tình hình ra làm sao.

Bạch Lạc đang định nói nhưng những tân đệ tử bên cạnh đã bắt đầu trào phúng.

“Ha ha! Thật sự là buồn cười muốn chết, lần đầu tiên ta thấy có người luyện đan mà có thể làm nổ tung lò luyện được đấy, quả nhiên là nhân tài mà!”
“Ta nghĩ chuyện này xảy ra là do ngươi học tập không tốt, luyện dược qua quýt mới để xảy ra tình huống này, ngươi vi phạm nội quy cần phải trực tiếp hủy bỏ tư cách so tài!”
Những người này vốn dĩ là muốn xem trò cười của Tô Tử Mạch mà bây giờ việc lò luyện dược của nàng bị nổ tung đã cho họ cơ hội này.

Tô Tử Mạch đối mặt với những lời châm biếm của những người kia vẻ mặt bình tĩnh, trong lòng bực bội.

Những người này đúng thật là ếch ngồi đáy giếng.

Chẳng qua chỉ là một tân đệ tử trong điện Thần Dược mà thôi, tự cho mình là thiên chi kiêu tử sao, tùy ý ngông cuồng phán xét người khác.

Lúc này Bạch Lạc cũng nhíu mày nói: “Tử Mạch, mặc dù lò luyện dược nổ là chuyện ngoài ý muốn nhưng không thể bởi vì như vậy mà ảnh hưởng đến tính công bằng của cuộc so tài này, bây giờ nàng chọn một lò luyện dược khác bắt đầu làm lại đi!”
Tô Tử Mạch nghe xong gật gật đầu, chuyện đã như vậy rồi cũng không còn cách nào khác.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.