Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 76: Lời Mời Của Nhị Hoàng Tử





Nghĩ đến đây Tô Tử Mạch mở miệng nói: “Thật xin lỗi Mạnh trưởng lão, ta không muốn làm đồ đệ của ngài!
“Ngươi nói cái gì? Ngươi không muốn làm đồ đệ của lão phu sao?”
Sau khi Mạnh trưởng lão hỏi, ông ấy đã vuốt râu mỉm cười chờ đợi Tô Tử Mạch dập đầu bái sư.

Thế nhưng điều khiến ông ấy không ngờ đến là Tô Tử Mạch lại từ chối mình, không chỉ Mạnh trưởng lão kinh ngạc, mà các đệ tử khác cũng không dám tin vào tai mình.

“Không phải Tô Tử Mạch này bị ngốc chứ? Mạnh trưởng lão đích thân mở miệng sẵn lòng nhận nàng ta làm đồ đệ, nhưng nàng ta lại từ chối sao?”
“Ơ kìa! Cơ hội tốt như vậy còn không biết nắm bắt, thật sự quá ngu xuẩn rồi!”
Lúc này Nhị Hoàng tử cũng rất kinh ngạc, nhưng sau đó trong lòng càng mừng thầm.

Sau khi Mạnh trưởng lão nói rằng Tô Tử Mạch đang luyện chế đan dược trung cấp, Nhị Hoàng tử mới biết rằng Tô Tử Mạch có nhiều tiềm lực hơn những gì trước đây hắn ta tưởng tượng.

Nếu như có thể mời nhân tài này đến làm thuộc hạ cho mình, chắc chắn sẽ giúp đỡ rất nhiều về cuộc tranh giành ngôi vị hoàng đế trong tương lai.


Thật đáng tiếc khi vừa rồi Mạnh trưởng lão đề nghị nhận Tô Tử Mạch làm đồ đệ, nếu như Tô Tử Mạch thật sự đồng ý thì Tô Tử Mạch sẽ trở thành đồ đệ nòng cốt của điện Thần Dược.

Trong tình hình này, độ khó của việc Nhị Hoàng tử muốn lôi kéo Tô Tử Mạch sẽ rất lớn, nhưng Tô Tử Mạch đã từ chối Mạnh trưởng lão rồi, điều này nhất thời khiến Nhị Hoàng tử lại có hy vọng.

Nhìn thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt kinh ngạc, Tô Tử Mạch mở miệng nói lần nữa: “Mạnh trưởng lão, cảm ơn ngài đã tán thưởng ta, nhưng tạm thời ta không muốn bái sư, hy vọng ngài có thể hiểu.


Đương nhiên Tô Tử Mạch không thể nói rõ là mình nhìn lão sư phụ như Mạnh trưởng lão còn thấy chướng mắt, Mạnh trưởng lão cũng chỉ có thể thở dài một tiếng: “Được rồi, nếu ngươi đã không muốn, vậy thì lão phu cũng không miễn cưỡng, thật đáng tiếc, thật đáng tiếc!”
Lúc này trong lòng Mạnh trưởng lão cảm thấy mất mát mà thôi, các đệ tử này muốn tìm một lão sư giỏi, nhưng làm đại sư luyện dược nhiều năm, tại sao họ lại không muốn tìm một đệ tử tốt để kế thừa y bát chứ?
Tô Tử Mạch rõ ràng là một hạt giống tốt như vậy, thật đáng tiếc khi bản thân Tô Tử Mạch không đồng ý, vậy thì ông ấy cũng không có cách nào khác.

Sau khi trải qua chuyện này, danh tiếng của Tô Tử Mạch ở trong điện Thần Dược nhất thời lại tăng lên một đẳng cấp.

Ngay cả Bạch Lạc đại sư huynh này cũng không nhịn được và nói với Tô Tử Mạch: “Tô sư muội, muội chính là nhân vật quan trọng của điện Thần Dược chúng ta, ngay cả Mạnh trưởng lão mà muội cũng có thể từ chối, sư huynh này cũng phải bái phục muội!”
“Bạch sư huynh quá khen rồi! Sau này muội còn phải học hỏi nhiều ở huynh mới phải.


“Tô sư muội, muội đừng nói như vậy, chuyện luyện dược vượt cấp nghịch thiên này, huynh làm không được, huynh nên học hỏi muội mới phải!”
Trước đây Bạch Lạc rất xem trọng Tô Tử Mạch, sau khi trải qua chuyện lần này, hắn ta đã chuyển từ tán thưởng sang kính nể nàng.

Sau khi cáo biệt Bạch Lạc, Tô Tử Mạch dự định sẽ trở về nơi ở của mình trước, đệ tử của điện Thần Dược đều có nơi ở riêng.

Sau khi Tô Tử Mạch gia nhập vào điện Thần Dược thì chưa đi qua nơi ở của mình, lần này đúng lúc có thể đi qua xem xem.

“Tô sư muội! Có rảnh nói chuyện không?”

Chỉ là Tô Tử Mạch chưa đi được hai bước thì đột nhiên bị người khác gọi lại, nàng quay đầu lại chỉ nhìn thấy một nam nhân trẻ tuổi có diện mạo khôi ngô tuấn tú, thân hình cao lớn, ăn mặc khá xa hoa.

Tô Tử Mạch nhìn chằm chằm vào nam nhân và quan sát, mơ hồ cảm thấy có chút quen mắt, hình như người này cũng là đệ tử của điện Thần Dược.

“Tô sư muội, ta tên là Thượng Quan Phong, cũng là đệ tử của điện Thần Dược, vừa rồi trong phòng luyện dược đã may mắn nhìn thấy Tô sư muội luyện dược vượt cấp, thật sự khiến ta vô cùng bái phục!”
Tô Tử Mạch nghe thấy Thượng Quan Phong khen ngợi mình thì có vẻ rất bình tĩnh, tên này vừa đến đã nói với mình nhiều lời hay như vậy, chắc chắn không chỉ đơn giản vì khen mình.

Quả nhiên Thượng Quan Phong đột nhiên chuyển lời: “Tô sư muội, thực ra ta còn có một thỉnh cầu, không biết Tô sư muội có thể đồng ý hay không?”
“Thượng Quan sư huynh cứ nói thẳng!”
Tô Tử Mạch có vẻ bình tĩnh, nàng đã sớm đoán được Thượng Quan Phong có ý đồ khác, nàng cũng rất tò mò xem rốt cuộc Thượng Quan Phong này muốn nói cái gì.

Lúc này chỉ thấy Thượng Quan Phong nói: “Tô sư muội, tài nghệ thiên phú luyện dược của nàng cao như vậy, theo ta thấy thậm chí muội còn tốt hơn cả Bạch Lạc đại sư huynh của điện Thần Dược chúng ta, có thể nói ta đối với Tô sư muội vô cùng hâm mộ, vì vậy ta muốn mời Tô sư muội cùng uống vài chén, không biết ta có thể hân hạnh được Tô sư muội nhận lời không?
Nhìn thấy Thượng Quan Phong vẫn đang quanh co, Tô Tử Mạch có chút không hài lòng, nàng ghét nhất loại người nói chuyện dài dòng không thẳng thắn.

“Không cần đâu! Lát nữa ta còn có chuyện phải làm, Thượng Quan sư huynh nên tìm người khác đi nhé!”
Thượng Quan Phong không ngờ Tô Tử Mạch lại không cho mình thể diện như vậy, hắn ta vội vàng ngăn cản nàng: “Tô sư muội, muội không biết thân phận của ta sao?”
“Hả? Không phải Thượng Quan sư huynh là đệ tử của điện Thần Dược sao? Còn có thể có thân phận gì chứ?”
Những người khác của điện Thần Dược này đều biết Thượng Quan Phong là Nhị Hoàng tử của hoàng thất, cho nên bình thường cũng có chút cung kính với Thượng Quan Phong.

Nhưng Tô Tử Mạch lại là người không quan tâm đến chuyện riêng, nàng không biết thân phận của Thượng Quan Phong là gì, cho dù Tô Tử Mạch thật sự biết thì cũng sẽ không vì vậy mà có sự đối đãi đặc biệt gì với Thượng Quan Phong.

Đừng nói là Nhị Hoàng tử, cho dù đương kim Hoàng đế của Thủy Vân Quốc xuất hiện ở trước mặt Tô Tử Mạch, nàng vẫn giữ thái độ không nịnh nọt không kiêu ngạo như vậy.

Tô Tử Mạch phản ứng như vậy, Nhị Hoàng tử không những không tức giận, ngược lại càng thêm tán thưởng Tô Tử Mạch.

“Tô sư muội, không ngại nói cho muội biết, ta chính là Nhị Hoàng tử của Thủy Vân Quốc, ta thành tâm muốn kết giao bằng hữu với Tô sư muội, còn muốn xin Tô sư muội nhận lời mời của ta.



Nhìn thấy Thượng Quan Phong đã tự giới thiệu gia môn, thái độ còn chân thành như vậy, Tô Tử Mạch nhất thời có chút động lòng.

Nếu Thượng Quan Phong là Nhị Hoàng tử thì chắc chắn không thiếu tiền, bây giờ mình đang ở giai đoạn bắt đầu tu luyện, chỗ cần tiêu tiền cũng khá nhiều, nếu như có thể kiếm được chút lợi ích trên người Thượng Quan Phong thì cũng không tệ.

Nghĩ đến đây, cuối cùng Tô Tử Mạch gật đầu: “Được thôi, nếu như Thượng Quan sư huynh đã nói như vậy, vậy thì ta phải giữ thể diện cho huynh, nhưng uống rượu thì không cần đâu, uống trà là được rồi!”
Tô Tử Mạch cũng không quên bây giờ mình đang mang thai, một chút rượu cũng không được phép uống.

“Đương nhiên không có vấn đề! Nếu như Tô sư muội thích uống trà, lát nữa ta sẽ dẫn muội đi uống nước trà ngon nhất Thủy Vân Quốc!”
Sau đó Thượng Quan Phong dẫn Tô Tử Mạch đến một quán trà nổi tiếng nhất trong thành, ông chủ quán trà nhìn thấy Thượng Quan Phong thì chào đón một cách niềm nở.

“Nhị Hoàng tử, ngài đến rồi! Mời vào trong!”
Đích thân chưởng quầy dẫn Thượng Quan Phong và Tô Tử Mạch vào phòng, xem ra dường như Thượng Quan Phong là khách quen ở đây.

“Tô sư muội, thực ra bình thường ta rất thích uống trà, quán trà này khá ngon, lát nữa muội sẽ biết.


Thượng Quan Phong vừa giới thiệu với Tô Tử Mạch, vừa gọi vài loại trà một cách thông thạo.

Trong quá trình đợi trà, đột nhiên Thượng Quan Phong mở miệng nói: “Tô sư muội, theo ta được biết hình như muội và hoàng huynh của ta đã từng có hôn ước, thật sự có chuyện này sao?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.