Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 81: Vô Ngân Quyết





Nghe Dạ Ly Thần nói xong Tô Tử Mạch lập tức động lòng, nàng hiểu rất rõ vấn đề lớn nhất của mình bây giờ là không đủ thực lực.

Chẳng qua chỉ dựa vào một mình bản thân nàng tu luyện, hiệu quả đạt được thực sự là rất thấp.

Nếu như có chí tôn của vạn thú Dạ Ly Thần này trợ giúp, vậy thì chắc chắn sẽ giúp tu vi bản thân tăng lên rất nhiều.

Nghĩ tới đây Tô Tử Mạch gật đầu nói: “Được, nếu ngài đã nói đến nước này rồi mà ta còn từ chối nữa thì rõ ràng là ra vẻ làm kiêu, ta cho ngài cơ hội vậy.


Nói xong, Tô Tử Mạch sải bước đi trước, Dạ Ly Thần thấy thế không khỏi cười nhạt.

Trên đời này không biết có bao nhiêu người muốn hắn hỗ trợ tăng tu vi, chẳng qua là những người đó dù cho có đứng trước mặt thì Dạ Ly Thần cũng khó mà để ý.

Còn bây giờ hắn chủ động nhắc chuyện trợ giúp Tô Tử Mạch tăng tu vi, Tô Tử Mạch chẳng những không cảm ơn mình, ngược lại còn biến chuyện đồng ý để bản thân chỉ dạy giống như đang ban ơn vô cùng lớn.


Sau đó Dạ Ly Thần dẫn Tô Tử Mạch vào phủ đệ của mình, Tô Tử Mạch vốn đang rất hào hứng, nhưng mà Dạ Ly Thần lại như biến thành một người khác vậy.

“Tô Tử Mạch nàng nghe cho kĩ tiếp theo đây bản tôn phải truyền thụ cho nàng một loại gọi là công pháp vô ngân quyết.

Vô ngân quyết này có sự khác biệt rất lớn so với những công pháp khác, công pháp bình thường càng tu luyện về sau lại càng khó khăn, còn vô ngân quyết thì hoàn toàn khác, lúc mới bắt đầu vô cùng khó khăn, nhưng là một khi nàng đã vào được sơ cấp, thì tu luyện sau này ngược lại sẽ là tu ít được nhiều.


Dạ Ly Thần nghiêm túc giới thiệu công pháp cho Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch lại có chút không vui nói: “Dạ Ly Thần, ngài cũng không phải không rõ hiện tại ta vội vàng tăng thực lực, ngài lại dạy cho ta loại công pháp giai đoạn trước tăng lên chậm chạp, vậy ta phải tu luyện bao lâu mới có thể thấy được thành quả đây nếu vài tháng một năm ta đây không đợi được, cho dù là mười ngày nửa tháng ta cũng ngại lâu.


Tô Tử Mạch cũng không phải loại theo cao đuổi xa, thật sự là tình huống bây giờ nguy cấp, nàng phải tranh thủ trong thời gian ngắn tăng tu vi mới được, dù cho chỉ tăng lên cấp linh sĩ cũng được.

Dạ Ly Thần đang nghe Tô Tử Mạch nói, nói đến đây tức giận đến suýt nữa buông lời trách mắng, vô ngân quyết này lại là một trong những công pháp đỉnh cao nhất hiện nay.

Không biết bao nhiêu người mơ tưởng cũng không với tới được thứ này, bây giờ chủ động đưa đến trước mặt Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch lại còn ghét bỏ, thật sự là quá không biết nhìn hàng.

Có điều Dạ Ly Thần vẫn nhẫn nại từ tốn giải thích nói: “Tô Tử Mạch, nếu là người tu luyện bình thường vô ngân quyết, muốn đạt tới cho dù là đột phá nhất giai ít nhất cũng phải một năm, nhưng mà dưới tình huống có bản tôn chắc chắn sẽ không giống vậy, bản tôn có thể cam đoan trong vòng ba ngày nàng có thể đột phá.


“Ba ngày ngài nói có thật không?”
Tô Tử Mạch vốn ghét bỏ vô ngân quyết giai đoạn trước tăng tu vi quá chậm, nhưng mà bây giờ Dạ Ly Thần lại nói trong vòng ba ngày đã có thể làm cho tu vi nàng tăng lên.

Nếu như đây là thật thì vấn đề lớn nhất của vô ngân quyết kia không còn là vấn đề nữa rồi, lúc này Dạ Ly Thần cũng gật đầu cười nói: “Lời nói của bản tôn tất nhiên là thật, có điều muốn đạt tới hiệu quả ba ngày đã tăng tu vi, cũng cần nàng tiến hành phối hợp, trong quá trình này có thể nàng sẽ phải chịu chút đau đớn, nếu như nàng không kiên trì được thì không thể trách bản tôn.


“Hừ, Dạ Ly Thần ngài bớt xem thường người khác đi, bổn tiểu thư cái khác không chịu được, nhưng chịu khổ lại chịu được, ngài có gì thì cứ dùng đi.


Tô Tử Mạch vừa nghĩ tới mình có thể tăng lên tu vi trong vòng ba ngày, cả người đều tràn đầy ý chí chiến đấu, mặc kệ kế tiếp phải đối mặt với huấn luyện gian khổ thế nào, nàng chúng sẽ không hề lùi bước.

Dạ Ly Thần thấy Tô Tử Mạch tràn đầy tin tưởng như thế không khỏi nở nụ cười, trong miệng càng nhẹ giọng lẩm bẩm: “Hy vọng nàng thật có thể chịu đựng tốt, cũng đừng làm cho bản tôn thất vọng.



Sau đó Dạ Ly Thần truyền thụ vô ngân quyết cho Tô Tử Mạch, trí nhớ Tô Tử Mạch vốn khiến người ta kinh ngạc, Dạ Ly Thần nói một lần nàng đã nhớ hết vô ngân quyết.

Cơ mà tuy rằng Tô Tử Mạch nhớ được hết vô ngân quyết, nhưng trong nội dung còn rất nhiều chỗ không hiểu cho lắm.

Dạ Ly Thần lúc này mở miệng nói: “Bản tôn biết rõ nàng còn có rất nhiều chỗ không hiểu, nhưng đừng lo, rất nhanh nàng sẽ hiểu được thôi.


Vừa nói xong lời này, thoáng cái Tô Tử Mạch đột nhiên cảm giác một áp lực cực lớn đánh úp vào đầu, Dạ Ly Thần lại đột nhiên phóng linh lực vào nàng.

Mặc dù linh lực mà Dạ Ly Thần phóng thích chỉ là một phần tu vi nhỏ nhất của bản thân hắn, thế nhưng một phần nhỏ nhoi này đối với Tô Tử Mạch mà nói lại không khác nào một ngọn núi lớn.

Dưới áp lực cực lớn này Tô Tử Mạch cảm giác xương cốt toàn thân mình hầu như đều muốn vỡ vụn cả ra, khuôn mặt càng trướng đến đỏ bừng.

Tô Tử Mạch hiện tại bị ép tới ngay cả lời nói cũng khó có thể nói ra được, bằng không nàng ắt hẳn sẽ chửi ầm lên là Dạ Ly Thần muốn gϊếŧ nàng.

“Giữ vững tâm trí, thầm niệm vô ngân quyết mà vừa rồi bản tôn truyền cho nàng.


Ngay khi Tô Tử Mạch cảm thấy mình sắp không thể nhịn được nữa, giọng nói của Dạ Ly Thần đột nhiên vang lên bên tai nàng.

Tô Tử Mạch cũng chẳng để ý lắm, lập tức dựa theo lời Dạ Ly Thần mà bắt đầu thầm niệm khẩu quyết của vô ngân quyết.

Chẳng bao lâu Tô Tử Mạch đã cảm thấy linh lực trong cơ thể đột nhiên xoay chuyển nhanh chóng, theo sự xoay chuyển của linh lực, áp lực mà Tô Tử Mạch phải chịu cũng giảm bớt đi nhiều.

Chỉ là Tô Tử Mạch còn chưa kịp thở phào, áp lực lại đột nhiên tăng lên vài phần.

Lúc này Tô Tử Mạch cũng hiểu được, Dạ Ly Thần cố ý giữ áp lực ở mức bản thân nàng có thể chịu đựng được.

Thông qua cách thức này ép tiềm năng của Tô Tử Mạch, làm cho linh lực trong cơ thể nàng xoay chuyển với tốc độ cực nhanh, chính là dựa vào cách thức như vậy mới có thể nâng cao hiệu quả tốc độ tu luyện.


Như vậy.

Xem ra Dạ Ly Thần thực sự nói đúng, hơn nữa phương pháp này nhất định phải khống chế linh lực vô cùng tinh tế, nếu không chỉ cần bất cẩn một chút thôi là Tô Tử Mạch sẽ bị áp lực trực tiếp đè chết.

Mặc dù Dạ Ly Thần khống chế được áp lực này vừa đủ, nhưng Tô Tử Mạch cũng vẫn phải chịu tra tấn hết lần này đến lần khác như trước.

Kiên trì vỏn vẹn hai canh giờ, lúc toàn thân Tô Tử Mạch ướt đẫm mồ hôi từ trên xuống dưới thì áp lực trên người kia mới biến mất.

Cả người Tô Tử Mạch ngã quỵ xuống đất ngay lập tức, ước gì được nằm như thế này cả đời.

Đúng lúc này, Dạ Ly Thần đột nhiên đi đến bên cạnh Tô Tử Mạch, thậm chí còn đưa tay chạm vào mặt Tô Tử Mạch.

Tuy rằng Tô Tử Mạch đã mệt đến mức không còn chút hơi sức nào, nhưng mà sau khi phát giác ra hành động của Dạ Ly Thần, lại dùng hết hơi sức toàn thân đứng lên.

“Ngài muốn làm gì?”
Ánh mắt Tô Tử Mạch nhìn về phía Dạ Ly Thần tràn đầy cảnh giác, bây giờ chính là lúc bản thân mình yếu nhất, không phải là Dạ Ly Thần muốn thừa dịp này mà làm ra chuyện gì đó chứ.

Dạ Ly Thần thấy thế hừ lạnh một tiếng nói: “Bản tôn nhìn nàng mồ hôi đầm đìa, có lòng tốt muốn lau mồ hôi thay nàng mà thôi, nếu nàng không muốn thì quên đi.


Vừa nói Dạ Ly Thần vừa ném khăn gấm trong tay về phía Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch muốn đưa tay nhận lấy khăn gấm, lại phát hiện bản thân thậm chí ngay cả sức đưa tay cũng không có.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.