Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 95: Pháp Bảo Cao Cấp





Ngay tại thời điểm Tô Tử Mạch vội vàng cường hóa cái chủy thủ này, một số người xung quanh đã nhanh chóng đã hoàn thành luyện khí.
“Thanh trường kiếm này của ngươi thoạt nhìn cũng không tồi nhỉ.”
“Không dám không dám, tạo hình của chiếc nhẫn ngươi luyện chế ra này cũng rất đặc biệt mà.”
Những đệ tử này bắt đầu sôi nổi giao lưu lẫn nhau về pháp bảo bản thân vừa luyện chế ra, đối với bọn họ mà nói lần luyện khí đầu tiên chắc chắn không thể luyện chế ra nhiều pháp bảo lợi hại.

Cho nên cũng chỉ có thể thảo luận từ phương diện tạo hình pháp bảo mà thôi.
Lúc này, Mạnh trưởng lão cũng nhìn lại đống pháp bảo vừa mới được luyện chế xong trong tay mọi người, hầu hết những pháp bảo mà những đệ tử này luyện chế đều là vũ khí và phụ kiện trang sức thông thường.
Tuy nhiên, hầu hết những loại pháp bảo này cũng chỉ là những loại pháp bảo sơ cấp đơn giản nhất, trong đó chỉ ẩn chứa một lượng nhỏ linh lực, chỉ mạnh hơn đao kiếm thông thường một chút thôi.
Kết quả này đã nằm trong dự liệu của Mạnh trưởng lão, một đám luyện dược sư lần đầu tiên luyện khí thì có thể mong đợi bọn họ làm tốt đến như nào được chứ?

Vậy mà tại thời điểm khi ánh mắt Mạnh trưởng lão đảo qua chỗ Tô Tử Mạch, mới phát hiện Tô Tử Mạch vậy mà vẫn chưa hoàn thành luyện chế.
Điều này khiến cho Mạnh trưởng lão cau mày.

Trước đây Mạnh trưởng lão khá coi trọng Tô Tử Mạch và khả năng luyện dược của Tô Tử Mạch cũng đã được Mạnh trưởng lão thừa nhận.
Theo lý mà nói các đệ tử khác cũng đã hoàn thành luyện khí, Tô Tử Mạch không có lý do gì mà đến bây giờ vẫn chưa hoàn thành cả.
Nghĩ đến điều này, Mạnh trưởng lão không thể không đi đến chỗ Tô Tử Mạch, những người khác đều chú ý nhận thấy điều này, nhao nhao nhìn sang phía Tô Tử Mạch.
“Trước đây không phải Tô Tử Mạch luôn biểu hiện rất lợi hại sao, nghe nói Mạnh trưởng lão còn chuẩn bị nhận nàng làm quan môn đệ tử, sao bây giờ luyện khí lại chậm như vậy chứ?”
“Ai mà biết được, nói không chừng người ta chỉ có thiên phú ở phương diện luyện dược thôi, đụng tới luyện khí thì lại không ăn thua rồi.”
Đương nhiên Liễu Như Băng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, trực tiếp nói xấu Tô Tử Mạch trước mặt tất cả mọi người.
Tô Tử Mạch hoàn toàn không hề hay biết phản ứng của thế giới bên ngoài, nàng lúc này đã đặt toàn bộ tinh thần chìm đắm vào trong việc luyện khí.
Đã qua trọn vẹn nửa canh giờ, Tô Tử Mạch mới rốt cuộc lấy chủy thủ hợp kim ti-tan sau cường hóa ra ngoài.
“Tô Tử Mạch, đem pháp bảo ngươi luyện chế ra đưa cho lão phu xem.”
Mạnh trưởng lão vừa rồi vẫn đứng ở bên cạnh Tô Tử Mạch nhưng cũng không có mở miệng quấy rầy Tô Tử Mạch.
Sau khi nhìn thấy Tô Tử Mạch luyện khí thành công, Mạnh trưởng lão mới mở miệng, trong ánh mắt tràn đầy chờ mong.
Tô Tử Mạch nghe vậy thì nhanh chóng đưa chủy thủ hợp kim ti-tan trong tay cho Mạnh trưởng lão, Mạnh trưởng lão tiếp nhận chủy thủ trong tay Tô Tử Mạch rồi quan sát kĩ lưỡng.
Sau một lúc, Mạnh trưởng lão đột nhiên lộ vẻ kích động hưng phấn nói: “Thật xứng đáng là thiên tài mà lão phu nhìn trúng, không thể tưởng tượng được rằng ngoài luyện đan, ngươi còn là một thiên tài hiếm có ở phương diện luyện khí.”
Mạnh trưởng lão vừa mới mở miệng đã đánh giá Tô Tử Mạch cao như vậy, mọi người lập tức ngây ngẩn cả người.
Chủy thủ Tô Tử Mạch luyện chế ra này thoạt nhìn cũng không có chỗ nào đặc biệt, sao mà Mạnh trưởng lão lại tâng bốc khen Tô Tử Mạch lên tận trời luôn rồi.

Liễu Như Băng là người đầu tiên không phục nói: “Mạnh trưởng lão, chủy thủ Tô Tử Mạch luyện chế ra hình như cũng không có chỗ đặc biệt nào cả, hơn nữa nàng dùng thời gian lại lâu hơn chúng ta nhiều như vậy.”
“Hừ, thứ mà đồ vô tri ngu xuẩn các ngươi luyện chế ra đều là pháp bảo sơ cấp bậc thấp nhất, Tô Tử Mạch luyện chế lại là pháp bảo cao cấp, thời gian dài một tí là chuyện đương nhiên.”
“Cái gì? Chủy thủ này là pháp bảo cao cấp á?”
Lời Mạnh trưởng lão vừa nói ra khiến mọi người như thể đã nghe được chuyện gì đó kinh thiên động địa vậy, sôi nổi nhìn sang phía chủy thủ kia.
Phải biết tất cả mọi người đều là lần đầu tiên luyện khí.

Mặc dù có những điểm tương đồng giữa luyện khí và luyện dược, nhưng xét cho cùng chúng cũng là hai nghề khác nhau.
Cho dù Tô Tử Mạch thật sự có thiên phú dị bẩm, lần đầu tiên luyện khí mà luyện chế ra pháp bảo trung cấp thì mọi người còn có thể miễn cưỡng tiếp nhận.
Nhưng đằng này, Mạnh trưởng lão lại nói Tô Tử Mạch luyện chế ra pháp bảo cao cấp, phải biết tu vi bây giờ của Tô Tử Mạch cũng chỉ là Linh Sư.
Nói cách khác, lần đầu tiên Tô Tử Mạch luyện khí thì đã luyện chế ra pháp bảo phù hợp tu vi bản thân, đây hoàn toàn là tiêu chuẩn của một Luyện Khí Sư ưu tú rồi.
Lúc này Liễu Như Băng càng tức giận không thôi, vốn còn muốn dựa vào lần luyện khí này cứu vãn chút mặt mũi, ai biết được lại để cho Tô Tử Mạch chiếm hết danh tiếng.
Đối mặt với loại kết quả này, Liễu Như Băng thậm chí bắt đầu hoài nghi, Mạnh trưởng lão có phải đang cố ý thiên vị Tô Tử Mạch hay không.

Nói không chừng Mạnh trưởng lão và Tô Tử Mạch có mối quan hệ gì đó không thể cho ai biết được.
Nghĩ tới đây Liễu Như Băng vội la lên: “Mạnh trưởng lão, chúng ta không phục, chúng ta đều dùng nguyên liệu giống nhau, hơn nữa đều là lần đầu tiên luyện khí, làm sao Tô Tử Mạch có thể luyện chế ra pháp bảo cao cấp đây này, ngài chắc chắn đã nhìn lầm rồi.”
Nhìn thấy Liễu Như Băng nghi ngờ phán đoán của mình, Mạnh trưởng lão cười lạnh một tiếng nói: “Hừ… Các ngươi lấy pháp bảo mình vừa mới luyện chế ra đây.”
Nghe được lời nói của Mạnh trưởng lão, tất cả mọi người đều răm rắp nghe theo, đặt pháp bảo của mình ở trên mặt bàn.


Chỉ thấy Mạnh trưởng lão đi tới trước mặt Liễu Như Băng đầu tiên.
Liễu Như Băng luyện chế là một thanh kiếm ngắn tạo hình tinh xảo, từ bên ngoài nhìn vào thì thấy thanh kiếm này tương đối sắc bén, có thể nhìn ra Liễu Như Băng đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết trong quá trình luyện khí.
Chỉ là vẻ mặt Mạnh trưởng lão lại khinh thường, một bên lắc đầu một bên cầm lấy chủy thủ Tô Tử Mạch luyện chế, chém xuống thanh kiếm ngắn trước mặt Liễu Như Băng.
Khi chủy thủ tiếp xúc đến thanh kiếm, lập tức như là lưỡi đao sắc bén đụng phải đậu hũ, thanh kiếm kia trực tiếp bị cắt làm hai đoạn.
Vết cắt thậm chí còn rất mịn màng bóng loáng, điều này đủ để chứng minh chủy thủ Tô Tử Mạch luyện chế sắc bén đến cỡ nào.
Liễu Như Băng thấy vậy mặt mày xám như tro, pháp bảo mà bản thân vất vất vả vả luyện chế ra ở trước mặt chủy thủ của Tô Tử Mạch luyện chế ra thật không ngờ lại không chịu nổi một đòn.
Các đệ tử khác thấy thế cũng kinh ngạc không thôi, Mạnh trưởng lão không có dừng lại, tiếp tục đi đến trước mặt đệ tử khác.
Sau đó, pháp bảo những đệ tử này luyện chế ra cũng đã bị cắt thành hai đoạn, mà chủy thủ Tô Tử Mạch luyện chế vẫn sắc bén như trước không có một vết xước nào.
“Thế nào? Bây giờ các ngươi có lẽ sẽ không còn ai hoài nghi chủy thủ này là pháp bảo cao cấp rồi chứ?”
Mạnh trưởng lão vừa nói vừa cố ý nhìn thoáng qua Liễu Như Băng, Liễu Như Băng nhận ra được Mạnh trưởng lão nhìn về phía mình thì xấu hổ mà cúi đầu.
Lúc này các đệ tử khác cũng tập trung tới chỗ Tô Tử Mạch, trong ánh mắt tràn đầy vẻ sùng bái và ngưỡng mộ.
Lần đầu tiên luyện khí mà có thể luyện chế ra pháp bảo cao cấp, đây quả thực là chuyện chưa từng có trước đây.

Bất luận như thế nào, bọn họ đều xem như tâm phục khẩu phục đối với Tô Tử Mạch rồi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.