Xuyên Không Chiến Kỷ: Thiên Mệnh Chiến!

Chương 110: 110: Thiên Sứ





" Làm người ai không tự tư? Một vật để lại cho thế hệ sau dùng, còn một vật có thể trợ giúp mình ngay lập tức, nâng cao thực lực, nâng cao khả năng đột phá cảnh giới.

"
" Nếu là ngươi, ngươi sẽ chọn cái nào? "
Trần Minh Quân gật gật đầu, nếu là hắn thì hắn cũng sẽ chọn tinh huyết của long tộc.

Đột phá cảnh giới mới không những có thể tiếp tục sống mấy ngàn năm mà còn có thể mở khóa tầng sức mạnh tiếp theo.
Nhưng điều này cũng khiến hắn tò mò: " Vậy, tại sao ngươi muốn mua trứng của Ngọc Kỳ Lân? "
Từ nãy đến giờ nói chuyện, nếu như còn chưa đoán ra Lê Ngọc Anh muốn mua trứng Ngọc Kỳ Lân thì thực sự quá uổng phí IQ được nâng cấp của hắn.
Chính miệng nàng nói mua trứng Ngọc Kỳ Lân chỉ có thể để cho người đời sau dùng, hoặc không thì cũng phải đợi một thời gian rất dài mới đưa vào thực tế sử dụng.

Thế mà bây giờ vẫn muốn mua, có phải quá mâu thuẫn không?
Lê Ngọc Anh cười nói: " Tự ta có biện pháp giúp nó nhanh chóng trưởng thành.

"
Trần Minh Quân khẽ " À " một tiếng cũng không nói gì thêm nữa, mỗi người đều có bí mật của riêng mình, hắn cũng chẳng muốn hỏi quá nhiều.
Màn biểu diễn vũ đạo kết thúc, hội đấu giá chính thức khai cuộc.
Vật được đấu giá đầu tiên là một bộ công pháp thất phẩm thủy thuộc tính, người sở hữu thủy thuộc tính tu luyện không nhiều cho nên bị một vị nữ võ giả dùng giá thấp mua xuống.
Những vật đấu giá tiếp theo cũng đều là công pháp, phần lớn trong số đó là công phá của Trần Minh Quân mang đến đấu giá.

Trần Minh Quân thi thoảng hô giá giúp cho giá cả tăng lên một ít, hắn cũng không lỗ mãng tăng lên quá nhiều bởi vì ngồi ở nơi này người nào không phải lão hồ ly tinh sống mấy trăm, mấy ngàn năm.
Khác với phiên đấu giá của Thanh Vân Các, đấu giá hội ở chợ đen phân ra thành nhiều hạng mục: Công Pháp, Nô Lệ, Bảo Vật, Yêu Thú.

Cuối cùng mới đến vật áp trục.
Kết thúc danh mục công pháp, đến danh mục đấu giá nô lệ.

Có rất nhiều cô gái yêu tộc được đưa lên sàn đấu giá, trong số đó có nữ xà quyến rũ, cũng có nữ miêu ngây thơ, đặc biệt là những cô gái thỏ tộc.
Trần Minh Quân mấy lần nhịn không được, muốn hô giá đáng tiếc....một lưỡi đao sắc bén, lạnh lẽo kề ở cổ khiến hắn tỉnh táo lại.
Biết vậy không dẫn nàng theo!
Sâu bên trong Trần Minh Quân, nước mắt là biển rộng.
Vật phẩm đấu giá cuối cùng trong hạng mục này là một người thiếu nữ, thân hình có lồi có lõm theo tỉ lệ cân đối hoàn hảo, sau lưng có hai cái cánh chim.

Cô gái này sở hữu khuôn mặt xinh đẹp thuần khiết, mắt xanh, da trắng, một cái mũi cao thẳng tắp.

Tứ chi của nàng bị trói lại, do hai mươi tên hộ vệ áp giải lên sàn đấu giá.
Khi nhìn thấy người này, Trần Minh Quân kinh ngạc đứng bật dậy, thốt lên: " Thiên sứ có thật sao? "
Tại Địa Cầu, hai chữ Thiên Sứ này không xa lạ gì, đặc biệt trên phim ảnh xuất hiện rất nhiều.

Nhưng những thiên sứ đó chỉ do diễn viên hóa trang thành, hoặc sử dụng kỹ xảo điện ảnh.
Hoàn toàn không có tính chân thực như cô gái đang đứng trên sân khấu lúc này.
Thấy phản ứng của Trần Minh Quân, Lê Ngọc Anh không vui lẩm bẩm nói: " Cái gì thiên sứ? Chỉ là một đứa dị tộc thôi hừ hừ.

"
Trần Minh Quân lúc này lại chẳng hề để ý đến câu nói đó, vì sự tập trung của hắn đã hoàn toàn dồn về phía người thiếu nữ kia.
Người dẫn chương trình tươi cười hớn hở giới thiệu: " Các vị chắc không cần ta phải giới thiệu dài dòng.

Thiếu nữ của Quang Minh Tộc tư chất thượng đẳng, có thể mua về làm nô lệ cũng có thể.....!hắc hắc.

Đấu giá bắt đầu! Giá khởi điểm một trăm viên thượng đẳng linh thạch.

"
Lời này vừa nói xong lập tức có người giơ bảng hô: " Ba trăm viên! "
" Ba trăm năm mươi viên! "
" Bốn trăm.


"
.....
" Tư chất thượng đẳng? " Trần Minh Quân có chút không hiểu bốn chữ này, chẳng phải trên Côn Lôn giới thường dùng thiên phú sao?
Lê Ngọc Anh lạnh nhạt nói: " Dị tộc Quang Minh phương pháp tu hành không giống với Côn Lôn giới cho nên cách đánh giá một người có thể đi được bao xa trên con đường tu luyện được dùng tư chất để hình dung."
Mặc dù Trần Minh Quân cái hiểu cái không nhưng vẫn giơ biển hô: " Một ngàn thượng phẩm linh thạch.

"
Hành động này của hắn dẫn đến trong phòng tràn ngập mùi thuốc súng, sát khí trong đôi mắt của Lê Ngọc Anh không che lấp chút nào liếc nhìn.
Trần Minh Quân mồ hôi lạnh vã ra như tắm, giải thích: " Ta mua về bồi dưỡng thành thuộc hạ.

"
Lê Ngọc Anh lấy ra trường đao chống ở bên cạnh, Đạo Tàng cảnh tu vi không giữ lại chút nào, cười như không cười nhìn xem hắn: " Thật sao? "
Trần Minh Quân nuốt nước bọt ừng ực , giơ tay lên phát thệ: " Tuyệt đối không phải vì thân thể nàng.

"
Lê Ngọc Anh cười lạnh: " Ngay cả thân thể nàng đều đã nghĩ đến, còn nói mua về làm thuộc hạ.

"
Trần Minh Quân khóc không ra nước mắt, con gái đều có logic gì nha? Chính ta cũng đã nói không phải vì thân thể nàng, còn như gương mặt....xác thực xinh đẹp.
Người dẫn chương trình tuyên bố kết quả, không có gì bất ngờ xảy ra cô gái này thuộc về Trần Minh Quân.

Dù sao một ngàn viên thượng phẩm linh thạch cũng không phải là con số nhỏ, tốn lượng tiền lớn như thế chỉ để mua một nô lệ để thỏa mãn mình còn không bằng để tiền đấy chờ đợi đấu giá tinh huyết của long tộc tăng lên thực bản thân.
Nữ nô lệ dị tộc không phải hiếm có nhưng tinh huyết của long tộc chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Sau khi đấu giá nô lệ kết thúc, cô gái kia cũng không được đưa đến phòng của Trần Minh Quân ngay, nghe một người hầu bên ngoài nói còn cần đem nàng đi tắm rửa.

Trần Minh Quân thấy thế cũng không hỏi nữa, quay trở lại vị trí quan sát của mình bởi vì chuyên mục tiếp theo mới là thứ khiến hắn quan tâm hơn.
Đấu giá yêu thú!
Lần này đến tham gia đấu giá hội, ban đầu ý nghĩ của hắn là mua tinh huyết của long tộc nhưng sau khi suy nghĩ kĩ càng hắn lại thay đổi chủ ý.

Trước khi đến hắn đã làm ra một số bố trí, chỉ chờ sau khi đấu giá hội kết thúc sẽ triển khai.
Được đưa lên sàn đầu tiên là một con yêu thú cảnh giới sánh ngang với Đạo Tàng Cảnh, mình báo đầu hổ, toàn thân cơ bắp rắn chắc, thoạt nhìn hết sức nhanh nhẹn, hung tợn.
Trần Minh Quân lưỡng lự giây lát, cuối cùng vẫn quyết định không hô giá.

Điểm này khiến cho Lê Ngọc Anh hết sức khó hiểu,
Nàng hỏi: " Chẳng phải ngươi rủ ta đến đây để mua thú cưỡi sao? Con yêu thú này không tệ, có thể mua sao ngươi lại không hô giá? "
Trần Minh Quân thở dài nói: " Hồi nhỏ ta bị một con chó dữ cắn mông cho nên sinh ra ám ảnh tâm lý, nhìn mấy con hung dữ không có thiện cảm.

"
" Phốc ~" Câu trả lời này làm cho Lê Ngọc Anh ôm bụng cười lăn, hóa ra là như thế.
Mãi cho đến khi một con thỏ trắng, đáng yêu như cục bông nhỏ xuất hiện Trần Minh Quân mới đem nó mua xuống.
Lê Ngọc Anh thấy thế lại càng thêm buồn cười: " Ngươi xác định mua thú cưng hay mua thú cưỡi? "
Trần Minh Quân: "....!"
Không có cách a! Nhìn mấy con vật hung dữ cái mông lại truyền đến cảm giác nhói nhói..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.