Xuyên Không Gặp Chuyện Tu Tiên

Chương 11: Thu được độc hỏa, thăng cấp Hóa Thần Cảnh hậu kỳ



Trong khi đám trưởng lão của U Minh Tông đang vì cảnh giới tu vi chân thật của Lý Phi Vũ mà kinh ngạc thì lúc này Lý Phi Vũ hắn lại đang đắm chìm trong sự thư sướng cùng cảm giác linh lực sung mãn tràn trề từ sâu trong nội thể.


Cảm nhận rõ viên độc đan nguyên bản một màu đen u tối bây giờ đã vỡ ra hóa thành hàng ngàn vạn giọt hắc huyết thủy dịch kỳ lạ, sau đó dưới sự thôn phệ không ngừng hỏa độc từ U Minh Độc Hỏa mà cấp tốc ngưng tụ thành một đóa hắc huyết độc liên trôi nổi bên trên đan điền, Lý Phi Vũ bây giờ mới chân chính tiến vào tầng thứ sáu của Thiên Thù Vạn Độc Thần Quyết - Vạn Độc Hóa Liên.


Nếu chiếu theo công pháp của hắn tu luyện thì chỉ cần có thể đem độc đan luyện hóa thành hắc huyết độc liên thì cho dù là có đối mặt với tu giả Luân Hồi đệ nhất cảnh thì Lý Phi Vũ cũng có thể tùy tâm sở dục mà hạ sát thủ, thậm chí có là tu giả Luân Hồi đệ nhị cảnh cũng không thoát khỏi cảnh bị kịch độc vây khốn rồi hủ thực tới tận xương tủy, nếu như không cẩn thận thì mạng tẫn thân vong cũng là điều hiển nhiên.


Ngay tại khi Lý Phi Vũ luyện thành hắc huyết độc liên thì từ sâu bên trong nội thể của hắn liền tản mát ra một luồng khổng lồ lực thôn phệ, lực lượng này nếu đem so với thôn phệ lực của độc đan thì không biết cường đại hơn gấp bao nhiêu lần. Lại nói linh khí cùng với độc hỏa gặp phải lực thôn phệ của hắc huyết độc liên liền giống như bị một cái khe rách không gian vô cùng cuồng bạo cuốn lấy đem cắn nuốt toàn bộ vào không gian vô cùng vô tận.


Chỉ có điều không một ai biết rằng, toàn bộ những tia hỏa độc của U Minh Độc Hỏa bị thôn phệ lực của độc liên hút vào kia liền lập tức biến thành linh lực thuần túy nhất cất chứa vào trong đan điền của Lý Phi Vũ, không gian vốn trước đó còn khá yên tĩnh liền bất ngờ nổi lên từng tia phong duệ, thôn phệ lực của đóa độc liên sau khi thành hình tản mát ra càng khiến cho năm vị lão giả đang ở một bên trợ giúp Triệu Chính Thiên trấn áp Thiên hỏa cũng không chịu được mà phải tạo nên ba tầng kết giới mới có thể ngăn trở thôn phệ lực đả thương tới căn cơ cùng nội thể.


Lúc này, tại bên trong kinh mạch của Triệu Chính Thiên cũng bởi vì cỗ thôn phệ lực quá mức khủng bố khiến cho sự kháng cự của U Minh Độc Hỏa ngày một yếu dần, hỏa độc trước đó vẫn còn cường ngạnh bám vào nội thể cũng bị cắn nuốt nhanh hơn.


Cảm nhận rõ sự kháng cự yếu ớt của hỏa độc, biết rằng uy lực của độc liên sau khi thành hình tuyệt nhiên không thua kém một kiện pháp bảo có uy lực cực mạnh càng khiến cho Lý Phi Vũ trong lòng âm thầm kích động. Nói gì thì nói, lần này Lý Phi Vũ hắn chỉ cần có thể hoàn toàn thôn phệ bản độc của U Minh Độc Hỏa thì coi như chuyến đi này của hắn không hề uổng phí, hơn nữa nếu là có thể cứu được một mạng của một vị tu giả Luân Hồi Cảnh vậy thì việc lần này xem ra cũng không phải là lợi ích nho nhỏ bình thường.


Nhận thấy U Minh Độc Hỏa bất ngờ run rẩy như gặp phải thứ gì đó rất đáng sợ mà ngừng hướng những tia hỏa độc kia tạo nên kích động, sau đó lại thấy những luồng hỏa độc tích lũy trong nội thể suốt nhiều năm qua đã không còn bao nhiêu. Triệu Chính Thiên lúc này tuy rằng vô cùng kinh sợ thủ pháp của Lý Phi Vũ, bất quá hắn vẫn cố gắng mở ra hai mắt hướng thanh bào cùng bạch bào lão giả đang ngồi tại bên ngoài ý bảo bọn họ dừng lại việc truyền linh lực.


Tuy rằng vẫn còn rất cảnh giác với Lý Phi Vũ, nhưng nhận thấy một tia thần thứ trấn an từ Triệu Chính Thiên hai lão giả cùng ba vị trưởng lão khác cũng không lên tiếng phản đối mà đều đồng loạt thu lại linh lực yên tĩnh đứng lùi sang một bên âm thầm chờ đợi.


Sau khi an bài cho đám trưởng lão của tông môn xong, lúc này Triệu Chính Thiên cũng hết sức phối hợp mà đem linh lực của bản thân chậm rãi vận chuyển hướng từng tia hỏa độc còn lưu lại trong nội thể đẩy về phía thôn phệ lực của Lý Phi Vũ ý đồ tăng nhanh quá trình khu trừ kịch độc đã kéo dài suốt nhiều ngày qua, chỉ có điều, ngay tại lúc Triệu Chính Thiên vận dụng linh lực thì bất ngờ xảy ra biến động khiến cho vị lão tông chủ này vốn là cường giả chân chính cũng phải cảm thấy kinh hãi.


Ngay tại lúc linh lực trên người của lão tông chủ U Minh Tông bạo phát, không có một ai, cho dù là Lý Phi Vũ vốn đang trực tiếp tiến hành việc thôn phệ hỏa độc từ trên người lão cũng không hề nhận ra sự thay đổi trong nội thể của vị cường giả này.


Chỉ có duy nhất một mình Triệu Chính Thiên là biết rằng bản thân lão đang ở vào một tình thế vô cùng hung hiểm, trong nội thể của Triệu Chính Thiên lúc này ngoài việc có một ngọn hỏa diễm màu tử sắc đang ngự trị ra thì chỉ thấy linh lực như sông lớn đang cuồn cuộn bạo tăng, đối với một người được coi như là cường giả tại tu tiên giới như lão thì cũng không khó để nhìn ra đây chính là báo hiệu cho tình huống tấn cấp sắp sửa xảy đến, điều này không khỏi khiến cho Triệu Chính Thiên vừa mới thả lỏng tâm trí một chút liền rơi vào cảm giác kinh nghi cùng hoảng loạn.


Huống chi độ luân hồi kiếp vốn không phải là đơn giản vượt qua bình cảnh như tại những cảnh giới khác, không những phải tích lũy đủ lực lượng mà khả ngộ chân đạo trong lúc đó cũng là điều khiến cho tu giả lo sợ. Chỉ cần là một chút thiếu sót hay ngộ đạo không đủ, thậm chí là bản tâm không vững cũng có thể khiến cho công sức tu luyện bấy lâu của tu giả đổ sông đổ biển.


Kết quả nhẹ thì độ luân hồi kiếp thất bại mà trọng thương khiến cho tu vi đại giảm, nặng thì lập tức vong thân, thần hồn vỡ nát, ngay cả đến cơ hội tiến vào luân hồi chuyển thế cũng không có, chân chính hôi phi yên diệt biến mất khỏi thế giới này.


Nhưng dù sao thì Triệu Chính Thiên cũng là một tu giả đã trải qua vô số sự tình trên đời, thêm nữa lại là độ qua nhất kiếp luân hồi của Luân Hồi Cảnh, cảm ngộ trong lúc tấn cấp trước đó cũng không phải là vật để trang trí. Vậy nên Triệu Chính Thiên sau đó liền rất nhanh ổn định lại tâm trí đang dao động, hay tay lập tức kết thủ ấn phức tạp bắt đầu chuẩn bị đón nhận lần độ luân hồi kiếp thứ hai của mình.


Đối với tu giả đã độ qua một lần luân hồi kiếp như Triệu Chính Thiên mà nói thì độ kiếp luân hồi cũng không phải là quá khó, nhưng hung hiểm trong lúc độ kiếp thì quả thực là vạn phần ngưng thật, chỉ cần ngộ tính của lão không cao hoặc một chút sơ xẩy liền có thể độ kiếp thất bại.


Hơn nữa Triệu Chính Thiên cũng hiểu rất rõ ý nghĩa của luân hồi, đây chính là chân chính đi dạo một vòng từ sinh lộ tới tử lộ, sau đó tự mình cảm ngộ ra tầng tầng những áo nghĩa từ trong vòng xoay vô tận của luân hồi, khi đã lĩnh hội được chữ "Đạo" tại trong luân hồi kiếp của mình liền có thể nắm lấy đại đạo đem linh hồn từ nơi cõi chết trở về hoàn thành một vòng luân hồi, lúc này mới coi như là độ kiếp thành công, thiên đạo cũng vì ban thưởng cho tu giả mà giáng xuống thiên ý cùng Tiên khí chi lực giúp cho tu giả tăng lên lực lượng bản thân.


Lại nói mỗi một tu giả muốn tu luyện thành Tiên đều phải độ qua cửu kiếp luân hồi, tuy nhiên tùy vào nhân quả của mỗi người không giống nhau mà thiên đạo sẽ tự có sự an bài luân hồi kiếp khác nhau, điều này cũng tương tự như từng cái kiếp nạn mà con người phải gánh chịu trong suốt một đời tại trần thế, chỉ có khi nào tu giả độ qua kiếp luân hồi thành công thì mới có thể lĩnh hội được áo nghĩa của thiên đạo, từ đó mà tiến gần hơn đến với con đường thành Tiên của mình.


Bây giờ lão tông chủ của U Minh Tông Triệu Chính Thiên chính là đang bước vào cánh cổng của luân hồi đệ nhị kiếp, nhưng dù sao cũng là có kinh nghiệm của lần độ kiếp thứ nhất thành công nên vị lão tông chủ này cũng không phải là không có sự cảm ngộ về thiên đạo ý chí.


Khác với Triệu Chính Thiên, lúc này Lý Phi Vũ rốt cuộc cũng hoàn thành việc đem luồng hỏa độc cuối cùng dẫn vào vòng xoáy cắn nuốt của thôn phệ lực, linh khi sau đó cũng lập tức được đưa vào bên trong đóa hắc huyết độc liên vốn đang ngự tại bên trên đan điền của hắn.


Ngay sau khi hắc huyết độc liên cắn nuốt toàn bộ hỏa độc thì thân thể của Lý Phi Vũ cũng nhất thời được một đóa hắc huyết độc liên to lớn hiện ra bao lại, linh khí nồng đậm từ trong thiên địa không ngừng hóa thành từng đạo linh ti màu trắng sữa hướng đan điền của hắn rót vào, dị động xuất hiện tạo nên một cảnh tượng kỳ dị khiến cho đám trưởng lão của U Minh Tông trông thấy cũng phải mở trừng hai mắt khiếp sợ không nói nên lời.


Nhìn luồng linh khí thiên địa trong mật thất không ngừng hướng hắc y thiếu niên tại giữa đóa hắc huyết độc liên rót vào, mấy vị trưởng lão của U Minh Tông không khỏi cảm thấy tiếc rẻ cho một cái linh mạch nhị giai quý giá bị kẻ khác cuồng bạo hấp thu.


Cũng không thể trách bọ họ được, dù sao thì linh mạch nhị giai cũng là vật khả dĩ bất khả cầu, lại cần có trên trăm ngàn năm do thiên địa nguyên lực thai nghé mà ra, đối với mỗi một cái tông môn cũng được coi là trấn tông chi bảo rồi, cho dù là nội môn đệ tử cũng hiếm khi được tiến hành tu luyện trên linh mạch nhị giai như vậy, chưa nói tới linh mạch nhị giai tản mát ra linh khí vô cùng nồng đậm thì tác dụng của nó cũng cực kỳ trọng yếu nên không thể dễ dàng lãng phí được.


Chỉ là lúc này đám trưởng lão của U Minh Tông cũng không dám tiến lên ngăn cản, đơn giản bởi vì lão tông chủ còn đang cần thiếu niên này ra tay giúp trừ độc, tông chủ chưa lên tiếng thì sao bọn hắn dám có ý kiến chứ.


Thêm nữa, khi nhìn thấy hắc y thiếu niên bắt đầu xuất hiện tình trạng điên cuồng thu nạp linh khí này cũng khiến cho đám người bạch bào lão giả chân chính hiểu ra một điều, có lẽ hắc y thiếu niên này chính là đang mượn cơ hội hoàn thành đột phá cảnh giới, tuy là đã có cảnh tượng đan vỡ tụ liên che giấu bớt động tĩnh chuyện tấn cấp, nhưng dù sao xuất hiện tình trạng tấn cấp kỳ lạ như vậy cũng đủ để khiến cho những tu giả có mặt ở đây nhanh chóng nhận ra.


Đã không còn phải truyền linh lực sang giúp Triệu Chính Thiên trấn áp Thiên hỏa phản phệ, lại nhận thấy lão tông chủ bây giờ đang vận linh lực chậm rãi tu luyện ổn định lại kinh mạch toàn thân, lúc này bạch bào lão giả liền đứng tại một bên âm thầm đánh giá Lý Phi Vũ:


- Thật không nghĩ tới tiểu tử này lại có thể che giấu tu vi chân chính kín đáo đến mức này, ngay cả là tu giả Luân Hồi Cảnh như ta cũng không thể nào nhìn ra được chút sơ hở.
Không biết sư phụ của hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lại có thể dạy dỗ được một đệ tử tốt như vậy nữa...


Nghe thấy bạch bào lão giả như vậy mà lại lên tiếng tán thưởng, ba tên trưởng lão khác cũng là có chút kinh ngạc mà tiến đến chắp tay thấp giọng hỏi:


- Thái thượng nhị trưởng lão, người là đang nói tên tiểu tử này trước đó còn hướng chúng ta che giấu chân chính tu vi sao?
Hắn... Hắn còn trẻ như vậy mà thực sự đã là tu giả Hóa Thần Cảnh hậu kỳ, chuyện này làm sao có thể a?


Thanh bào lão giả cũng từ một bên đi tới mỉm cười nói:


- Theo ta thấy thì cũng không hẳn là như vậy...
Tiểu tử kia rất có thể là mới vừa rồi tại trong lúc giúp lão tông chủ khu trừ độc hỏa mà tấn cấp Hóa Thần Cảnh hậu kỳ, các ngươi nhìn xem, hắn khi nãy chẳng phải là điên cuồng hấp thu linh khí vào nội thể sao, chẳng qua bên ngoài còn có một đóa độc liên to lớn che lại nên chúng ta mới không nhìn ra mà thôi.
Bất quá khí tức của tu giả Hóa Thần Cảnh hậu kỳ mà hắn tản mát ra cường đại như vậy muốn người khác không biết cũng là rất khó.
Hắn bây giờ có lẽ là đang đem tu vi của mình hoàn hảo củng cố lại a...


Một tên trưởng lão cũng nhịn không được mà khẽ thở dài lẩm bẩm:


- Aizzz...
Cho dù là mới tấn cấp song khí tức mà gã tu giả này tản mát ra thậm chí còn cường đại hơn cả ta nữa, nếu đem so sánh với tu giả Hóa Thần Cảnh hậu kỳ bình thường thì quả thực là mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Cái này... Căn cơ của hắn phải dày dặn đến mức nào đây a...


Vốn không nghe thấy những gì mà đám người U Minh Tông đang bàn tán, bên này Lý Phi Vũ sau khi thôn phệ một lượng lớn hỏa độc từ trên người của Triệu Chính Thiên thì liền tiến vào trạng thái tu luyện đem hỏa độc hoàn toàn dung hợp vào trong đóa độc liên vừa thành hình. Chỉ là hắn không biết đến, chính sự tình lần này lại khiến cho hắn chân chính bại lộ tu vi ở trước mặt năm vị trưởng lão của U Minh Tông, hơn nữa hắn còn là tại nơi này hoàn thành việc tấn cấp trở thành tu giả Hóa Thần Cảnh hậu kỳ.


Bởi vì không lường trước được bản thân vậy mà sẽ tấn cấp, vậy nên Lý Phi Vũ trong vô thức cũng chỉ còn biết đem Thiên Thù Vạn Độc Thần Quyết điên cuồng vận chuyển trong kinh mạch, cảm nhận rõ luồng linh lực cường đại đang không ngừng khuếch trương lên trong cơ thể mới khiến cho Lý Phi Vũ chân chính nhận ra tu vi của bản thân đã đạt tới Hóa Thần Cảnh hậu kỳ.


Khóe môi khẽ câu lên, Lý Phi Vũ âm thầm sung sướng mà hét lên trong lòng, sau đó hắn chợt nghĩ:


- Quả là một môn công pháp thần kỳ.
Chỉ là thôn phệ một lượng nhỏ bản độc từ ngọn hỏa diễm bài danh đệ ngũ trên Thiên Hỏa Bảng liền có thể nhất tiễn song điêu cùng lúc bước vào tầng thứ sáu của Thiên Thù Vạn Độc Thần Quyết, lại còn đem tu vi tấn cấp Hóa Thần Cảnh hậu kỳ.
Công pháp nghịch thiên bậc này quả thật là khiến cho người ta cảm thấy chấn kinh a, cũng không biết bên kia lão tông chủ của U Minh Tông như thế nào rồi, dù sao thì độc hỏa đã được khu trừ hết, chắc hẳn vị tông chủ này cũng không còn gì đáng ngại nữa.


Ôm suy nghĩ ấy mà từ từ mở ra hai mắt, nhất thời Lý Phi Vũ liền nhìn thấy bản thân đang đứng giữa đài tâm của một đóa hắc huyết độc liên to lớn trôi nổi trên không trung, đem độc liên thu vào trong nội thể, sau lại thấy năm vị trưởng lão của U Minh Tông đang dùng ánh mắt kinh ngạc cùng cảnh giác nhìn hắn, Lý Phi Vũ không khỏi gian nan nuốt xuống một ngụm nước bọt cố nặn ra một nụ cười mỉm nhàn nhạt.


Trong không gian tràn ngập hương hoa sen thơm ngát, Lý Phi Vũ vận một thân hắc y có thêu những đường viền màu đỏ càng làm nổi bật lên làn da trắng nõn mịn cùng nhan sắc xinh đẹp tựa tinh linh hạ phàm, chậm rãi bước từng bước đến gần đám người thanh bào lão giả, trong lòng Lý Phi Vũ cũng là có chút khẩn trương thầm nghĩ:


- Chết rồi.
Không phải là ta ở đây tấn cấp khiến cho bọn họ nhìn ra điều gì rồi chứ?
Tuy nói bí pháp ẩn giấu tu vi mà sư phụ truyền cho có thể che giấu được nhãn quang củavtu giả dưới Luân Hồi đệ nhị cảnh, bất quá nhìn tình hình này thì...
Thôi cứ mặc kệ vậy, dù sao thì ta cũng đã cứu vị lão tông chủ của bọn họ một mạng, chắc hẳn bọn họ cũng không trở thành kẻ vong ơn phụ nghĩa, đem oán báo ân đi.


Ngay khi Lý Phi Vũ bước đến gần, thanh bào lão giả liền có chút mỉm cười đầy thâm ý hướng hắn thăm dò nói:


- Đạo hữu quả là thâm tàng bất lộ.
Vốn tưởng rằng ngươi chỉ là một hậu bối tu vi Ngộ Đạo Cảnh trung kỳ, thật không dám nghĩ tới đạo hữu cư nhiên lại là một tu giả Hóa Thần Cảnh trung kỳ, hơn nữa bây giờ chắc hẳn phải nên gọi là tu giả Hóa Thần Cảnh hậu kỳ mới đúng a.


Nhận thấy ánh mắt dò xét của năm vị trưởng lão U Minh Tông trước mặt, Lý Phi Vũ tuy là có chút kinh ngạc nhưng trong lòng lại vô cùng trấn định, dù sao thì với thực lực hiện tại của hắn, cho dù là năm vị lão giả này có cùng lúc ra tay hạ sát thủ thì hắn vẫn có đủ tự tin để chạy thoát, hơn nữa còn rất có thể hướng U Minh Tông của bọn họ tạo thành tổn thương nhất định.


Khẽ chắp tay hướng năm vị trưởng lão của U Minh Tông thi lễ, Lý Phi Vũ lúc này cũng chỉ là mỉm cười lãnh đạm đáp:


- Các vị tiền bối chê cười rồi.
Vãn bối quả thực niên kỷ còn non trẻ, chẳng qua cơ duyên có thể nói là nhiều hơn các vị ở đây một chút mà thôi.
Lại nói, sư tôn vốn đối với vãn bối hết mực yêu thương, không chỉ truyền dạy công pháp tu luyện cho vãn bối mà còn giúp vãn bối che giấu thực lực thật sự, điều này cũng chỉ là để tránh cho việc đi lại tại tu tiên giới gặp phải bất trắc, còn mong các vị tiền bối bỏ qua cho.


Dừng một chút, Lý Phi Vũ khẽ đảo mắt qua vị trí của lão tông chủ U Minh Tông một cái rồi nói tiếp:


- Các vị tiền bối hẳn là cũng biết, nếu vãn bối sớm để lộ rõ tu vi thì sẽ mang đến bao nhiêu là phiền phức không đáng có.
Lấy niên kỷ của vãn bối, quả thực là không tiện để lộ thực lực thật sự a...


Nghe thấy những gì mà hắc y thiếu niên đáp, tuy rằng mỗi một câu mà hắn nói đều rất có lý, bất quá bạch y lão giả lại như cũ có chút đề phòng liền triệu hoán ra một thanh phi kiếm màu bạc trắng vốn là một kiện thượng phẩm pháp bảo chĩa thẳng về hướng Lý Phi Vũ lạnh giọng nói:


- Ngươi rốt cuộc là ai?
Vì sao lại che giấu thân phận cùng tu vi đến U Minh Tông, ngươi là có mục đích gì?


Trông thấy bạch bào lão giả triệu ra bản mạng pháp bảo của mình, thanh bào lão giả cũng triệu ra một thanh đại đao màu lục sắc hướng về phía Lý Phi Vũ, ba lão giả kia cũng là nhất tề tế luyện ra bản mạng pháp bảo của mình đem Lý Phi Vũ bao lại, khí thế tựa như chỉ cần hắn dám vọng động sẽ lập tức bị năm tu giả tại đây vây đánh, cảm nhận rõ sát khí từ năm vị lão giả của U Minh Tông ập tới, Lý Phi Vũ trong lòng đã nổi lên chút nộ ý chau mày đáp:


- Các vị tiền bối đây là có ý gì a?
Vãn bối cứu lấy tiểu công tử của quý tông một mạng, sau lại hướng U Minh Tông lão tông chủ của các ngươi hết sức giúp đỡ khu trừ hỏa độc.
Vãn bối làm nhiều việc cho quý tông như vậy là để nhận lấy sự đối xử này từ các ngươi sao?


Nghe thấy hắc y thiếu niên không những không hoảng sợ mà còn bình tĩnh hướng bọn họ chất vấn, lại nghĩ đến lão tông chủ còn đang tu luyện tại một bên mãi chưa chịu tỉnh, như nghĩ tới tình huống xấu nào đó, bạch bào lão giả thanh âm càng thêm lạnh lùng nói:


- Ngươi nói là nửa đường cứu tiểu công tử, chúng ta tạm tin.
Nhưng ngươi che giấu thân phận, ngụy tạo tu vi trà trộn vào U Minh Tông, lại lấy lý do là bởi vì muốn trợ giúp tông chủ của chúng ta khu trừ hỏa độc phản phệ mà tới.
Bất quá sau khi người


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.