Sau hai ngày dừng chân tại Lam Dương trấn để nghỉ ngơi và chuẩn bị những đồ dùng cần thiết, đến sáng ngày thứ ba, sau khi sắp xếp lại mọi thứ Tuyết Như Hoa liền dẫn theo Lý Phi Vũ tiếp tục đi về hướng mảnh sâm lâm vô cùng rộng lớn phía Tây Nam đại lục.
Gần mười ngày liên tục lên đường, hai người không chỉ phải đề cao cảnh giác phòng ngừa bị yêu thú cùng tu giả tập kích mà còn phải vừa di chuyển vừa dừng lại để nghỉ ngơi khôi phục thể lực tiêu hao.
Đến khi không gian xung quanh tràn ngập hương vị của tự nhiên thì hai người cũng tới được rìa sâm lâm to lớn, nơi đây được mệnh danh là Yêu Thú Vực - lãnh địa của yêu thú.
Gọi là Yêu Thú Vực bởi vì nơi này vốn là một mảnh không gian do hàng trăm ngàn loại yêu thú làm chủ, chưa nói đến việc địa thế vô cùng hiểm trở thì chỉ riêng số lượng trăm ngàn đầu yêu thú tại đây cũng đủ để Yêu Thú Vực được coi là cấm địa của tu giả rồi.
Huống chi nhìn cảnh tượng trước mắt toàn là núi non cùng cây cối trùng trùng điệp điệp hiện lên càng khiến cho người ta cảm thấy có chút áp lực khó nói đè nặng lên lồng ngực.
Nghỉ ngơi tại một trấn lớn bên ngoài Yêu Thú Vực, hai người Lý Phi Vũ cùng Tuyết Như Hoa từ trong lời nói của đám ngươi đang ngồi uống rượu trong tửu lâu mà biết được một số tình hình tại đây.
Nơi đây gọi là Bách Yêu Trấn, cũng chính là địa phương tiếp giáp gần nhất với Yêu Thú Vực. Quân đội cùng tu tiên giả của đế quốc tập trung tương đối nhiều, Tuyết Như Hoa còn mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của tu giả Ngộ Đạo Cảnh, tuy nhiên lại vô cùng nhạt rất khó lòng xác nhận.
Có lẽ một phần cũng bởi vì Bách Yêu Trấn là nơi đầu sóng ngọn gió, nên việc ở đây có một hoặc thậm chí là vài vị tu giả cảnh giới Ngộ Đạo Cảnh âm thầm tọa trấn cũng là một điều dễ hiểu.
Ở trong một tòa khách điếm, ban đêm Lý Phi Vũ ngoài việc nhìn thấy từng đoàn điểm sáng đủ màu sắc trong trấn ra thì còn có thể nhìn thấy từng mảnh quang mang thưa thớt mỏng manh bên trong sâm lâm to lớn cách xa tường thành bằng đá cao đến cả chục trượng.
Đến khi tất thảy sự nhộn nhịp tại trong Bách Yêu Trấn dần yên tĩnh lại, Tuyết Như Hoa liền hướng Lý Phi Vũ nói:
- Phi Vũ.
Ngươi nghĩ chúng ta có nên nhân cơ hội này đi trước một bước tìm kiếm đầu yêu thú kia không?
Dù sao thì phần thưởng mà Thường gia kia đưa ra cũng là thứ mà chúng ta đang cần.
Nếu là trước đây, khi ta còn là...
Mấy món đồ kia còn cần phải dựa vào việc đi giúp người ta bắt yêu thú đến đổi lấy sao?
Bất quá, nếu chúng ta tìm đủ linh thảo mà không có dược đỉnh thì cũng không thể nào luyện chế được đan dược a.
Vốn phương pháp mà Tuyết Như Hoa dùng để giúp Lý Phi Vũ khôi phục lại hai tay chính là luyện chế ra một loại đan dược tên là Sinh Huyết Dung Cốt Đan.
Đây chân chính là một khỏa ngũ cấp đan thượng phẩm, giá trị không hề nhỏ, ngoài công hiệu là sinh huyết cùng bù đắp lại sinh mệnh lực bị sói mòn ra, đan dược này còn có một công dụng lớn hơn chính là tái sinh lại những phần thân thể bị mất.
Bởi vậy mà Sinh Huyết Dung Cốt Đan liền trở nên trân quý, thậm chí có tiền cũng chưa chắc có thể mua được một viên để phục dụng.
Điều này càng chứng tỏ loại ngũ cấp đan dược thượng phẩm như Sinh Huyết Dung Cốt Đan là một vật cực kỳ quan trọng với tu tiên giả, đối với phàm nhân lại càng tựa như linh đơn diệu dược của tiên nhân vậy.
Phương pháp mà Tuyết Như Hoa chuẩn bị cho Lý Phi Vũ trước tiên chính là cần tìm đủ các loại linh dược, sau đó đem những linh dược này luyện chế ra ngũ cấp thượng phẩm đan dược Sinh Huyết Dung Cốt Đan.
Tiếp đó là đi đến U Minh Đàm tại khu vực gần nội trung tâm của Yêu Thú Vực để tìm kiếm tung tích của một loại linh thảo cực kỳ quý hiếm có tên gọi Ngũ Sắc Liên Hoa.
Liên hoa này vốn là một loại linh thảo có chung nguồn gốc với Thượng Tích Tiên Liên của Tiên giới, không những có thể thúc đẩy tu vi tăng mạnh mà còn giúp cho tu giả bị trọng thương giảm bớt cảm giác thống khổ cùng nhanh chóng khôi phục thể trạng.
Chỉ có điều, do phải trải qua trăm vạn năm tháng dưới tuế nguyệt của tiểu thế giới tu tiên mà phẩm chất của liên hoa cũng bị linh khí thưa thớt tại đây khiến cho hạ xuống không ít.
Tuy là không thể so cùng Thượng Tích Tiên Liên mọc tại đại thế giới hay Tiên giới, bất quá thì linh khí cùng dược lực trong Ngũ Sắc Liên Hoa vẫn không phải là thứ mà đám thảo dược thấp kém của tiểu thế giới có thể so sánh cùng.
Chỉ cần tìm được Ngũ Sắc Liên Hoa thì việc tiếp theo mà hai người phải làm chính là trở về Thiên Tuyệt Sơn tại Phong Tuyết đế quốc để tìm bắt một đầu yêu thú cấp năm gọi là Tuyết U Tằm.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ những thứ cần thiết thì liền có thể đem Sinh Huyết Dung Cốt Đan cho đầu Tuyết U Tằm kia ăn vào, tiếp đó là để Lý Phi Vũ phục dụng qua Ngũ Sắc Liên Hoa để giúp cho linh khí trong nội thể của hắn sung túc tràn đầy, không những có tác dụng thúc đẩy tu vi tăng cao mà còn giảm bớt đau đớn trong quá trình khôi phục lại da thịt.
Công đoạn cuối cùng chính là đem đầu Tuyết U Tằm sau khi đã cho ăn Sinh Huyết Dung Cốt Đan đặt lên chỗ bàn tay bị hủy kia của Lý Phi Vũ, Sinh Huyết Dung Cốt Đan sau khi vào trong cơ thể Tuyết U Tằm sẽ khiến cho tàm ti của đầu yêu thú này xảy ra biến hóa cực lớn.
Ti tàm nhả ra lúc này không chỉ mang theo sinh khí nồng đậm mà còn có thể dệt nên hình dạng mà người điều kiển mong muốn, hơn nữa vì hấp thu dược lực từ Sinh Huyết Dung Cốt Đan nên linh ti của Tuyết U Tàm còn có công dụng thúc đẩy quá trình ngưng kết lại máu huyết tại địa phương có da thịt bị thương tổn.
Phương pháp này vốn là một trong những mật pháp còn lưu lại từ thời thượng cổ, ngoài những yêu cầu khắt khe trong việc phải chuẩn bị đầy đủ những loại linh dược cần thiết ra, thì việc có thể tìm được một đầu Tuyết U Tằm cùng người thi pháp có đủ linh lực để dẫn động đầu yêu thú kia nhả ra tàm ti giúp khôi phục thương thế cũng là một điều không hề đơn giản.
Chưa nói đến việc luyện chế Sinh Huyết Dung Cốt Đan cần không ít linh tài cùng dược vật quý hiếm, thêm nữa còn phải tìm được Ngũ Sắc Liên Hoa làm thuốc dẫn thì chuyện có thể tìm thấy và bắt được một đầu Tuyết U Tằm cũng là một điều rất khó rất khó để thực hiện.
Sở dĩ nói khó là bởi vì Tuyết U Tằm dù sao cũng chân chính là một đầu yêu thú cấp năm hàng thật giá thật, tuy linh trí không cao như các loại yêu thú cùng cấp bậc khác nhưng dù vậy thì Tuyết U Tằm cũng là một yêu thú ngũ cấp vô cùng cường đại, nguy hiểm khi truy bắt đầu yêu thú này quả thực là rất lớn.
Mặc dù lấy kinh nghiệm cùng thực lực của Tuyết Như Hoa thì việc luyện chế một viên ngũ cấp thượng phẩm đan dược cũng không được coi là quá mức khó khăn.
Chỉ có điều, đây như thế nào cũng là vấn đề luyện đan, mà đã luyện đan thì không thể không có một cái dược đỉnh tốt đủ sức để chịu đựng lượng linh khí khổng lồ sản sinh ra trong lúc luyện chế đan dược được.
Vậy nên mới nói, việc tìm kiếm một cái dược đỉnh có phẩm chất tốt đối với hai người Tuyết Như Hoa giờ đây chính là vấn đề vô cùng nan giải.
Sau khi trải qua thương nghị cùng Lý Phi Vũ, sáng ngày hôm sau, Tuyết Như Hoa liền đem theo nam hài tiến vào khu vực sâm lâm rộng lớn của Yêu Thú Vực tìm kiếm tung tích của một đầu yêu thú vốn đang được một đại gia tộc gọi là Thường gia treo thưởng tìm kiếm.
Dọc đường đi, Tuyết Như Hoa vì lo lắng bị người khác phát hiện rồi gây khó dễ nên hầu hết đều là lựa chọn đi xuyên qua các cánh rừng rậm nối tiếp nhau không thấy điểm dừng. Mỗi khi gặp phải yêu thú từ cấp bốn trở lên có tính uy hiếp, Tuyết Như Hoa đều là ra tay diệt sát rồi thu lấy nội đan cùng tinh hồn, đối với yêu thú mang độc tính thì chuyển qua cho Lý Phi Vũ thôn phệ.
Cho đến khoảng chừng ba ngày sau, lúc này hai người bọn họ mới tìm được một chút manh mối liên quan đến đầu yêu thú mà lần này Thường gia treo thưởng truy bắt.
Nói đến đầu yêu thú lần này Thường gia treo thưởng cũng thật là một đầu yêu thú quá mức khó kiếm, không những số lượng ít đến thảm thương mà thông tin về loại yêu thú này cũng không có nhiều.
Đầu yêu thú mà Thường gia treo thưởng có một cái tên tương đối uy phong gọi là Đồ Lục Xà Quy, ngoài việc bản thân đầu yêu thú này chân chính là yêu thú cấp năm trung kỳ có năng lực thiên về phòng ngự cực mạnh ra thì nơi mà nó sinh sống cũng rất khó để tu tiên giả có thể tìm thấy.
Nói về Đồ Lục Xà Quy thì yêu thú này thân thể cũng tựa như chính cái tên của nó.
Đồ Lục Xà Quy vốn là một loại yêu thú có huyết mạch pha tạp nửa xà nửa quy, kích thước tuy không quá mức cường tráng nhưng lực lượng của bản thân cùng tính phòng ngự lại vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa Đồ Lục Xà Quy lại am hiểu lẩn trốn cùng công kích bất ngờ nên trong đám yêu thú cùng cấp thì nó tuyệt đối là một trong những đầu yêu thú khó lòng diệt sát nhất.
Tương truyền rằng Đồ Lục Xà Quy có một tia huyết mạch của Thần thú Huyền Vũ trong truyền thuyết, tuy nhiên tia huyết mạch này lại quá mức yếu ớt cùng pha tạp.
Cũng bởi vì vậy mà Đồ Lục Xà Quy tuy là mang dáng dấp gần giống với Thần thú Huyền Vũ trong truyền thuyết, thế nhưng cơ hội để thức tỉnh huyết mạch thượng cổ trong người nó quả thực là vô cùng mỏng manh, có thể nói là gần như không có khả năng.
Bất quá thì không thể phủ nhận rằng lực lượng của Đồ Lục Xà Quy không hề yếu nhược một chút nào, cho dù là đối đầu cùng với một đầu lục cấp trung kỳ yêu thú cũng có thể đánh tay đôi mà không hề rơi vào thế hạ phong.
Tạm gác lại những chuyện có liên quan đến Đồ Lục Xà Quy, lúc này Tuyết Như Hoa cùng Lý Phi Vũ đã tiến sâu vào Yêu Thú Vực.
Nhờ vào lượng kiến thức uyên thâm của mình về các loại yêu thú, Tuyết Như Hoa rất nhanh liền có thể tìm được một nơi mà theo ghi chép tại trong điển tịch thì rất có khả năng là sào huyệt của Đồ Lục Xà Quy.
Đỡ lấy Lý Phi Vũ bên cạnh rồi cùng phi thân nhảy lên một cành cây cao đến hơn hai mươi trượng, trước mắt Lý Phi Vũ liền hiện ra một mảnh không gian có chút âm u kỳ dị.
Đem tầm mắt phóng về phía không gian trống trải xung quanh cẩn thận quan sát một chút, chỉ thấy bên dưới không xa là một cái đầm lớn chứa đầy một loại dị thủy màu hắc sắc kỳ lạ. Bao quanh hắc đàm là từng khối đá lớn tựa như những tòa núi nhỏ mọc lộn xộn, bên trên còn bị không ít rêu xanh cùng vô vàn loại thực vật thủy sinh bao phủ.
Vốn Lý Phi Vũ còn đang mải mê thả hồn nhẹ cảm khái từng mảng cảnh vật trước mắt một chút, bất chợt từ dưới hắc đàm kỳ dị cách đó không xa đột ngột phóng lên hơn mười cột thủy dịch màu đen sẫm nhằm thẳng hướng Lý Phi Vũ đang đứng trên cây mà lao tới.
Tuyết Như Hoa từ khi nhảy lên nhánh cây cao vốn vẫn luôn thả ra thần thức khóa chặt hắc đàm, bởi vậy mà ngay tại lúc hắc sắc thủy lao phóng tới nàng đã ngay lập tức đem theo Lý Phi Vũ nhảy sang một ngọn cây khác, sau đó liền vung tay lên nhanh chóng lập nên một đạo kết giới đem vị trí mà Lý Phi Vũ đang đứng hoàn toàn bao lại.
Đợi đến khi Tuyết Như Hoa làm xong mọi chuyện thì cành cây lớn ban nãy cũng đã bị hắc sắc thủy lao đánh nát thành vụn gỗ, thanh âm gãy đổ của cây cối cùng tiếng rít đầy phẫn nộ của yêu thú nhất thời vang lên tràn ngập trong sâm lâm.
Tránh đi một đòn công kích từ bên dưới hắc đàm, lúc này, sau khi đã bảo đảm an toàn cho Lý Phi Vũ thì Tuyết Như Hoa mới yên tâm thả mình nhẹ nhàng đáp xuống một tảng đá lớn đã bị rêu xanh cùng thực vật bao phủ gần hết nằm bên cạnh hắc đàm kỳ dị, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào làn nước đen sẫm âm u đang không ngừng nổi lên từng làn sóng lớn nhấp nhô kịch liệt.
Chưa đầy một khắc sau, từ trong làn nước đen sẫm nhất thời nổi lên một chiếc mai rùa lớn chừng một trượng, bên trên mai rùa còn hiện đầy những đường hoa văn kỳ lạ màu đen tím tựa như thạch tượng bị nứt vỡ mà tạo nên.
Tiếp đó là một cái đầu rắn to lớn chậm rãi trồi lên từ trong làn nước sâu u tối, ở giữa xà thủ còn có một chiếc sừng ngắn mọc ngược tựa như lân giác, phía sau mai rùa to lớn là xà vỹ màu xanh đen dài đến ba trượng có hơn không ngừng vùng vẫy trong nước tạo nên từng con sóng nhấp nhô xô mạnh vào bờ đá.
Nhìn đầu yêu thú kỳ dị vừa mới xuất hiện đang không ngừng phát ra từng đạo tiếng kêu phì phì tựa như rắn độc, Lý Phi Vũ tuy là đã xem qua không ít tranh vẽ về Thần thú Huyền Vũ tại thế giới trước kia cũng phải há hốc mồm kinh ngạc khi nhìn thấy chân thân của đầu yêu thú được gọi là Đồ Lục Xà Quy này.
Trong lòng nhịn không được mà có chút run rẩy, Lý Phi Vũ gian nan nuốt xuống một ngụm nước bọt khẽ cảm khái:
- Khó trách người của Thường gia lại treo thưởng một món pháp bảo trung phẩm có uy lực gần bằng với một món pháp bảo thượng phẩm phổ thông khác.
Đầu yêu thú này trông vừa xấu xí lại vừa lợi hại như vậy, khoan nói đến địa phương cư trú của Đồ Lục Xà Quy gây ra không ít bất lợi cho tu giả thì chỉ riêng lực phòng ngự từ chiếc mai rùa kia cũng đủ để đầu yêu thú này xưng vương xưng bá rồi.
Nếu là tu giả bình thường chắc hẳn rất khó tạo nên uy hiếp gì lớn đối với nó, nói gì đến việc đem nó diệt sát a.
Trong lúc Lý Phi Vũ còn đang ngồi trên ngọn cây cảm khái thì ở bên dưới Tuyết Như Hoa đã triệu ra Sát Lục Yêu Tiên cầm ở trong tay lạnh lùng nhìn về phía đầu yêu thú kỳ dị giữa hắc đàm.
Có lẽ là nhờ vào bản năng cảm ứng nguy hiểm của yêu thú, vậy nên đầu Đồ Lục Xà Quy kia ngay sau khi nhìn thấy tu tiên giả nhân loại trước mắt triệu hoán ra một kiện pháp bảo đang không ngừng tản mát ra tử vong khí tức uy hiếp trực tiếp đến tính mạng của nó, bởi vậy mà Đồ Lục Xà Quy liền lập tức phát động công kích trước nhằm đoạt lấy thế chủ động cho mình.
Nhìn cái đầu rắn to lớn nhất thời mở ra làm lộ từng chiếc răng nanh sắc nhọn bên trong cùng tiếng thét giận dữ vang vọng khắp sâm lâm khiến cho mặt nước cùng cây cối xung quanh cũng phải run lên bần bật.
Từ dưới mặt nước đang sôi trào không ngừng hiện ra vô số những cây thương được ngưng tụ nên từ hắc thủy, cả một mảnh không gian bên trên đầm nước cũng bởi vì vậy mà trở nên ẩm ướt nặng nề.
Cùng lúc đó, chiếc đuôi rắn vốn dài đến hơn ba trượng kia cũng thuận thế ẩn giấu sau những cây hắc sắc thủy thương chờ đợi thời cơ để đánh xuống một đòn công kích bất ngờ. Hắc sắc thủy thương mang theo khí thế tựa như có thể đánh đổ cả một ngọn núi ngay lập tức ầm ầm hướng Tuyết Như Hoa đánh tới.
Thế nhưng, ngay tại lúc tưởng chừng như những thanh hắc sắc thủy thương kia có thể trong nháy mắt xuyên qua thân ảnh vận bạch y mỏng manh đang đứng trên bờ đá thì bất ngờ bị một đạo tàn ảnh màu lục sắc nhất thời lóe lên.
Toàn bộ những thanh hắc sắc thủy thương vốn mang theo khí thế bổ sông phá núi chỉ trong một khắc liền bị chấn vỡ thành vô vàn giọt nước nhỏ bay tán loạn trong không khí, xà vỹ màu xanh đen trước đó còn ẩn giấu phía sau những thanh hắc sắc thủy thương chờ đợi cơ hội công kích bất ngờ cũng bị đánh cho nát da tróc vảy mà ngã lại vào trong làn nước đen sẫm.
Xà vỹ bị đánh nát, Đồ Lục Xà Quy đau đớn không ngừng kêu lên từng trận thanh âm căm phẫn, đuôi rắn mang theo lân phiến đã tróc ra đến gần phân nửa không ngừng tràn ra máu tươi màu đỏ lặng lẽ biến mất vào trong làn hắc thủy kỳ dị.
Tính mạng bị đe dọa, Đồ Lục Xà Quy ngẩng cao chiếc đầu rắn to lớn rít lên giận dữ, đuôi vỹ vừa bị đánh nát cũng được nó thu vào trong chiếc mai rùa to lớn để bảo vệ, thân thể to lớn theo từng trận gào thét của nó mà bành trướng lên vài phần.
Từng mảnh lân phiến màu xanh đen cũng vì thân thể lớn hơn mà nhất thời dày lên gấp đôi so với trước đó, xà khẩu mọc đầy răng nhọn mở lớn nhanh chóng đem linh lực trong nội thể ngưng tụ thành một thủy cầu màu hắc sắc có đường kính lên đến hơn một trượng hướng Tuyết Như Hoa đánh tới.
Lạnh lùng liếc nhìn đòn công kích cường hãn của Đồ Lục Xà Quy đang tới gần, Tuyết Như Hoa tựa như không thèm chú ý đến một cái mà chậm rãi vung lên hai tay kết thành một đạo thủ ấn phức tạp.
Đến khi khỏa hắc sắc thủy cầu từ trong miệng Đồ Lục Xà Quy phóng ra đã tới gần, lúc này từ trên người Tuyết Như Hoa liền tỏa ra một luồng linh lực màu u lam nồng đậm, hàn khí phô thiên cái địa nháy mắt phủ xuống lập tức đem mặt nước của hắc đàm ngưng kết thành một tầng băng mỏng.
Đưa bàn tay trái đã sớm biến thành một màu lam trắng đánh ra một chưởng về phía thủy cầu đang bay tới, Tuyết Như Hoa hai mắt vẫn mang theo sự lạnh lẽo nhìn thẳng vào Đồ Lục Xà Quy đang trầm mình trong hắc đàm dậy sóng.
Sau đó chỉ lấy lam quang lóe lên chói sáng cùng thanh âm răng rắc nứt vỡ của băng tuyết vang lên, đến khi quang mang dịu đi, trước mắt Lý Phi Vũ liền xuất hiện một cảnh tượng vô cùng kỳ dị.
Một quả cầu bằng băng lớn chừng một trượng không biết từ lúc nào đã treo lơ lửng tại khoảng cách ở giữa Tuyết Như Hoa cùng đầu yêu thú kia, luồng hàn khí cường đại còn khiến một chút hắc sắc thủy dịch trên người Đồ Lục Xà Quy đóng thành một lớp băng mỏng màu đen sậm.
Khóe môi câu lên thành một nụ cười lạnh, Tuyết Như Hoa chậm rãi nâng lên bàn tay trái đem ngón tay khẽ điểm nhẹ vào băng cầu đang còn lơ lửng trên không. Bị Tuyết Như Hoa truyền vào lực đạo, băng