Xuyên Không May Mắn Ta Chỉ Là Vai Phụ

Chương 19: 19: Ta Đúng Mạng Lớn




Mộng Cơ hoàn thành xong lần lịch luyện này, hắn định rời khỏi nơi này thì Hồ Ly nói.

“Đa tạ ngươi nhân loại, ta sẽ nhớ ơn ngươi lần này, ngày khác gặp lại ta sẽ trả ân tình này.


Mộng Cơ gật đầu rồi bước khỏi Khu vực của Hồ Tộc, đang nhảy lên từng cành cây rời đi thì.

Hắn cảm nhận được uy áp, muốn tấn công hắn, Mộng Cơ kịp thời nhảy lên, cầm trên tay Xích Long dùng công pháp “Hỏa Kim Kiếm Tiên.

” Là Công pháp Hỏa Kim Tiễn dạng dùng kiếm.

Hắn chém ngang bầu trời, một con Phượng Hoàng bay đến, xung quanh mây xanh đều biến mất, vẩy cánh tạo ra rửa, hai công kích pha chạm vào nhau.

Mộng Cơ hắn cũng muốn rời khỏi đây nhanh, không cần lịch luyện nữa cần cấp tốc rời khỏi, nên đánh nhanh thắng nhanh.

Nên hắn dùng công pháp “Phi Thiên.

” Bay lên cao xuất hiện ngay sau con Phượng Hoàng, hắn liền dùng Công Pháp: “Thất Vọng Kiếm Kỹ.

” kiếm của hắn liền được phủ một lớp màu đen.

Hắn chém xuống, làm Phượng Hoàng chảy máu, cánh đằng sau bị thương.

Nàng không hề cảm thấy đau.

Phượng hoàng sinh ra đã không yếu thế, nàng bay xuống rồi bay lên cao, vẩy cánh tạo nên một trời mưa rơi, nhưng là không có nước mà là hỏa rơi a.

Hồ Ly vừa nói lời đa tạ với tên nhân loại, thấy vậy sợ ngây người, yêu hoàng rốt cuộc sao lại đến nơi đây.

Nàng mới dùng Yêu Khí phục hồi lại nơi này a.

Lần này lại bị phá hủy n lần nữa, nàng lập tức dùng yêu khí còn lại bao trùm lấy khu vực hồ tộc.


Tránh gây hỏa hoạn, Mộng Cơ trên cao thấy nhiều mũi tên bay đến, hắn liền nói.

“Đây không phải mũi tên, mà là mũi tên làm bằng lửa a.


Từng đợt, mũi tên bay đến, như mưa rơi, Mộng Cơ dùng công pháp gia truyền của hắn.

Nên không gây thương tổn, còn tăng thêm sát thương mà hắn gây ra.

Hắn bình tĩnh, xem xét con Phượng Hoàng này có sơ hở nào không liền ra tay.

Sau khi né tránh những mũi tên lửa, mũi tên đâm trúng từng cây xanh đều không bị thiêu rụi.

(Lý do không bị thiêu rụi đọc ở trên)
Phượng hoàng trên cao dang cánh, thấy ngạc nhiên, hắn có thể không bị thương sau kỹ năng đó của nàng?
Phượng hoàng trần trừ, rồi lao đến, Mộng Cơ thấy có cơ hội, liền biến mất, Phượng Hoàng ngơ ngác.

‘Người đâu!” nàng ngó đi ngó lại, không thấy tên nhân loại kia đâu, Mộng Cơ vẫn đang trong tình trạng hóa linh khí.

Phượng hoàng chỉ cảm nhận được linh khí chứ không thể biết được Mộng Cơ, xung quanh linh khí luôn đều giống nhau.

Mộng Cơ rốt cuộc đang ở đâu.

Mộng Cơ lúc này, hắn đang ở bên cạnh nàng, tích tụ linh khí, phát động công pháp, “Thiên Đạo Kiếm.


Công pháp này cần tích tụ linh khí nên cần thời gian lâu, mới có thể phát động công kích.

Vừa dứt lời, Phượng Hoàng cũng cảm nhận được bên cạnh nàng, có linh khí hội tụ đầy đủ.

Đang công kích về phía nàng.

Nàng nhìn rồi, lắc đầu nàng không muốn chơi nữa, liền biến mất, không còn xuất hiện trước mắt Mộng Cơ, hắn ngơ ngác.

Công pháp cũng bị hủy bỏ, hắn không hiểu tại sao⊙﹏⊙.

Rốt cuộc tại sao, Phượng Hoàng thế mà không bị giữ chân lại??, xem xét kỹ lưỡng hắn mới biết, Phượng Hoàng là Yêu hoàng cảnh, Hắn đang suy nghĩ thì từ sau một đôi chân đánh trúng hắn.

Làm hắn bị thương, bị đánh bay xuyên qua hơn mười mấy cái cây, bị thương mà ngục xuống.

Xung quanh những con yêu tộc khác đang núp trên cành cây, đều nhào ra chạy trốn.

Vì trước mắt tiểu lâu la là một con Phượng Hoàng, cảnh giới yêu hoàng cảnh bát giai.

Mấy tiểu lâu la không hề biết được cảnh giới, chỉ cảm nhận được sự uy hiếp, và biết rằng đến gần là mất mạng, liền liều mạng chạy đi.

Nên đều trốn chạy, càng nhanh càng tốt.

Xung quanh từ từ im ắng lại, Phượng Hoàng trên cao nghĩ: “Liệu ta có đánh hắn mạnh quá không, hắn sẽ không chết a?”
Nàng liền bay xuống, hóa hình thành một tiểu la lỵ, mặc bộ đồ màu đỏ thấm, bên cạnh là một chiếc túi.

Không đi dép, bước tiến đến những cây đang bị xuyên thủng, xem tình hình Mộng Cơ thế nào rồi?
Mộng Cơ đang nằm thì vật vã đứng dậy, quần áo rách rưỡi, vừa nãy hắn mới thay a, lại rách.

Hắn cảm thấy, thiên đạo như trêu đùa hắn, vừa giải quyết được yêu vương, làm cho yêu vương chạy thụt mạng.

Đang định rời đi, tự nhiên đâu ra một yêu hoàng, làm hắn mệt mỏi.


Còn là huyết mạch nghiền ép thánh thể của hắn, nên hắn không thể khiêu chiến vượt cấp.

Không suy nghĩ nhiều, hắn lấy ra từ trong túi trữ vật, một viên đan dược là đan dược Hồi Linh Đan chuyên phục hồi linh khí đã mất.

Hắn nuốt xuống, rồi cấp tốc điều động linh khí cho ổn thỏa không gây phản hệ, rồi biến mất.

Phượng Hoàng vừa tiến đến, thấy không gặp được tên nhân loại kia nữa.

Nàng nhìn rưng rưng nước mắt: “Ta đánh tên kia chạy rồi, hắn là cái nam đồng tộc a, ta lỡ đánh hắn chạy rồi.


“Làm sau bây giờ mụ mụ sẽ không đánh ta a, ta phải xem xem, tên nhân loại kia rốt cuộc chạy đi đâu rồi.


“Hắn có huyết mạch của đồng tộc, mụ mụ nói đồng tộc kiếm rất khó!”
Nàng dùng hỏa yêu khí, bao trùm lấy khu vực xung quanh, làm những yêu thú xung quanh đang chạy ra ngoài, thì bị đâm đầu vào một thứ gì đó.

Ngước nhìn lên, thì thấy một mái vòm màu đỏ rực đang bao trùm lấy, Xung quanh có thể nhìn thấy một khu vực bị bao trùm, bên cạnh là những rừng cây xanh, và một vài sông nước.

Đây là lĩnh vực của yêu hoàng mới có thể có.

Hồ Ly lúc này nàng đã kiệt sức nằm xuống, vì tiêu hao yêu lực còn sót lại, đã bao trùm lấy khu vực này để không cho phép gây hỏa hoạn lần nữa.

Nàng kiệt sức mà nằm xuống, bởi vì trận chiến cũng làm cho Hồ Ly chạy lại gần nàng, bao quanh nàng tránh ai nhân cơ hội giết nàng.

Cho dù xung quanh yêu khí tản ra, có thể giết chết những Hồ tộc còn lại.

Thêm Phượng Hoàng sử dụng hỏa yêu khí, bao trùm lấy khu vực này khiến Lục Hồ Ly bị tiêu hao yêu khí, mà ngất đi.

Xung quanh Hồ Ly đều lo sợ, quỳ gối.

Một Hồ Ly tứ đuôi lên tiếng: “ Các ngươi nghe lệch ta, cùng nhau truyền yêu khí cho nữ vương ngài ấy đang vì mất hết yêu khí mà ngất đi.


“Vì Cứu nữ vương ta có thể hy sinh!”
Một con nhị hồ ly đuôi lên tiếng, hắn liền truyền yêu khí cho Lục Hồ Ly.

Xung quanh những con Hồ Ly cũng đồng thời truyền yêu khí.

Mộng Cơ lúc này, hắn đã chạy ra khỏi khu vực Hồ Ly mà tiến ra khỏi nơi này Thanh Long Sơn quá đáng sợ.


Hắn vừa nhảy trên những cành cây, vừa thở phào nhẹ nhõm nói: “May thay ta chạy nhanh, không là chết dưới tay con Phượng Hoàng kia rồi.


“Ta đọc trong sách từng có viết, Phượng Hoàng nhất tộc, đã chết cách đây gần trăm năm trước rồi.


“Tại sao lại xuất hiện, một con ở đây a!"
Hắn không biết rằng, bởi vì Phượng Hoàng cảm nhận được khí tức của đồng tộc nên mới bám lấy hắn.

Nếu không cảm nhận được khí tức từ công pháp mà hắn sử dụng, nàng sẽ không xuất hiện.

Bây giờ hắn không còn sử dụng công pháp hay linh khí, Phượng Hoàng đã không còn cảm nhận được sự hiện diện của hắn.

Hắn nhảy lên từng càng cây, chạy đi là nhờ thân thể của hắn.

Mộng Cơ chạy nhanh ra khỏi Thanh Long Sơn, hắn nhếch miệng lên.

Nói: “Ha ha, mạng ta đúng mạng lớn, thế mà có thể chạy khỏi Thanh Long Sơn từ tay con yêu hoàng kia.


“Đúng là mạng lớn, phước lớn trong truyền thuyết đây mà.


Hắn đang định bước đi, thì một quả gì đó rời trúng đầu mà ngất đi.

Bởi vì hắn ra khỏi Thanh Long Sơn, chạy đến một gốc cây đứng đấy cười nói.

Trên cao cũng là một cái cây, đang có quả to bằng hòn đá, rơi trúng đầu hắn, khiến hắn ngất đi.

Ps: Truyện mới, cần lưu trữ.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.