Sói Vương linh khí trong miệng hắn dần dần biến mất, công kích của Lam Thiên vẫn còn đó hai con rồng tiến đến nơi Sói Vương đang đứng.
Sói Vương cảm nhận được uy áp của Long Tộc hắn cũng không run rẩy mà hưng phấn, bởi vì hắn đã cảm nhận được Phượng Hoàng nhất tộc, Long tộc cũng không khác là bao.
Hắn tích tụ yêu khí bao quanh lấy thân thể, rồi tạo nên một lớp khiêng từ trong miệng bắn ra.
Song Long bay đến liên tục xoay người công kích trúng lớp khiêng phòng hộ, không được hồi lâu khiêng đã bị rạn nứt.
Cuối cùng tan vỡ ra từng mảng khiêng rơi xuống đất, Song Long tiến đến há miệng to ra cắn trúng Sói Vương.
Hắn gầm lên.
"Ngao ô, Ngao ô."
Còn một đầu Long tộc cũng cắn hắn, còn chưa dứt song Long liền dùng đầu của mình đánh bay Sói Vương ra xa.
Rồi tan biết mất, Sói Vương bị đánh bay liên tục không biết bao xa hắn bị đánh tới một tảng đá, tảng đá không chịu được sức lực từ Sói Vương nên khi chạm đến tảng đá đã vỡ ra từng mảnh nhỏ.
Sói Vương thụ thương, xung quanh thân thể hắn đều bị cắn chảy máu, trên đầu Sói Vương còn chảy máu không ngừng.
Hắn điều động yêu khí chữa thương, nhưng chỉ giảm lượng máu chảy ra.
Hắn vẫn còn đau nhức, thân thể sói to lớn run rẩy đứng dậy.
Nhìn trước mắt nhân loại trên cao, với người thường nhìn thấy đây là quá xa vời, nhưng đối với Sói Vương mà nói.
Chỉ là ngắn ngủi với tốc độ của nhân loại đó, sẽ lao đến cực kỳ nhanh.
Lam Thiên đứng trên cao, nhìn Sói Vương vậy mà không bị thương hắn cầm trên tay cây kiếm.
Cây kiếm này được hắn đặt tên cho Long Kiếm, Địa giai đỉnh cấp vũ khí.
Lam Thiên nắm chặt Long Kiếm đôi cánh cục mọc ra lần nữa, lao thẳng đến Sói Vương.
Sói Vương cũng không cho phép Lam Thiên hỗn láo không kiêng nể gì hắn.
Tích tụ yêu khí xung quanh bản thân hắn cả trong miệng hắn, tạo nên một cảnh tượng hãi hùng.
Lam Thiên có thể thấy được xung quanh Sói Vương lúc này vậy mà có nhiều yêu khí tích tụ nên, còn có trong miệng hắn.
Hắn suy nghĩ rốt cuộc Sói Vương đang nghĩ gì, vừa lao đến Sói Vương đã công kích.
Từng mảnh sấp chớp đánh đến, Lam Thiên uốn lượn tránh né, nhưng không thể né được toàn bộ.
Hắn phải dùng Long Kiếm đánh trả toàn bộ công kích mà hắn không thể né.
Hắn dùng kiếm chém đứt yêu khí ra yêu khí bị đánh thành hai mảnh rơi xuống dưới rồi bị sấm chớp đánh xuống.
Lam Thiên quay lại nhìn đều kinh ngạc, hắn né tránh cùng phản kích lại là đúng không nên bị dính a.
Lam Thiên tăng tốc liên tục né cùng tránh yêu khí công kích từ Sói Vương, chém yêu khí ra từng mảnh rơi xuống dưới tiếng sấm chớp vang dội bên tai hắn.
Bên dưới đều bị sét đánh thành một lỗ to, may thay rằng bên dưới đã thành cảnh hoang tàn nếu có người sẽ phải chết, hoặc tan thành mây khói.
Lam Thiên tiến gần đến Sói Vương, Sói Vương ngừng công kích hắn dùng móng vuốt nhảy lên đánh trả Lam Thiên.
Lam Thiên dùng công pháp, tăng tốc liên tục đánh từ nhiều phía.
Sói Vương không thể đánh trả được Lam Thiên hắn đánh từ mọi phía, Sói Vương nhìn đi nhìn lại.
Lam Thiên xuất hiện mọi nơi, hắn đang định đánh Lam Thiên trước mắt thì Lam Thiên đã công kích bên trái hắn.
Hắn mệt mỏi thờ phào nặng nhọc, nói: "Nhân loại, ngươi dùng công pháp yêu ma quỷ quái."
Lam Thiên cũng không trả lời hắn liên tục dùng Long Kiếm chém xuống thân thể Sói Vương, tốc độ hắn mắt vẫn có thể nhìn thấy.
Sói Vương bị thương dùng yêu khí chữa thương nhưng mà không thể chữa toàn bộ, hắn phải cắn răng chịu đựng dùng yêu khí phòng hộ bản thân.
Lam Thiên vẫn chưa dừng lại, Long Kiếm chém xuống càng ngày càng tạo nên vết thương cho Sói Vương.
Lam Thiên hắn liên tục tấn công cuối cùng cũng dừng lại, Sói Vương lúc này thương thế đầy mình.
Sói Vương gầm lên: "Nhân loại, ngươi mạnh hơn tên kia nhiều, ta mới học được công pháp mới.
Ngươi là người đầu tiên mà chứng kiến cảnh này."
Dứt lời hắn gầm lên.
"Ngao ô Ngao ô."
Yêu khí xung quanh ba động cực mạnh thân hình sói cũng biến đổi không ngừng từ màu xám thành màu vàng lộ ra bản chất hung dữ tàn ác.
Lam Thiên thấy cảnh này hắn cũng hỏi sư tôn: "Sư tôn đây là công pháp gì?"
Từ trong nhẫn hắn phát ra tiếng nói: "Lam Nhi rời xa khỏi con sói đó, chạy càng nhanh càng tốt.
Cảnh giới bây giờ của con chưa thể đánh lại Sói Vương."
Lam Thiên gật đầu, hắn đang bay trên cao thì biến mất xuất hiện ngay bên cạnh Tiếu An.
Tiếu An giật mình nàng ngơ ngác đứng đấy bị Lam Thiên bế đi.
Nàng mặt đỏ ửng nói: "Lam Thiên ca ca, chúng ta đi đâu a."
Lam Thiên vừa bay đi vừa nói: "Rời khỏi bí cảnh, tránh để Sói Vương biết chúng ta."
Tiếu An gật đầu lúc nãy nàng cũng nhìn thấy Lam Thiên ca ca liên tục công kích Sói Vương từ khắp nơi công kích thân thể Sói Vương.
Tiếu An nhìn thấy cảng vậy mặt hớn hở vui mừng thầm: "Lam Thiên ca ca sắp chiến thắng."
Nhưng nàng không ngờ rằng sau khi Lam Thiên ca ca công kích Sói Vương, Sói Vương vậy mà cuồng nộ dùng công pháp Thiên giai.
Ngay cả Lam Thiên ca ca cũng không thể ứng phó.
Nàng cũng dần có tình cảm với Lam Thiên.
Sói Vương lúc này, hắn vết thương trên người đều được chữa lành gần nửa.
Hắn nhìn bóng Lam Thiên xa xa, cúi thân sói xuống.
Tăng tốc đuổi theo Lam Thiên, vừa bước được một bước Sói Vương lại biến mất liên tục như vậy cuối cùng cũng sắp đuổi kịp Lam Thiên.
Lam Thiên cảm nhận được sự hiện diện của Sói Vương lòng không khỏi cảm thán.
Từ yêu khí trên người Sói Vương hắn cảm nhận được, những vết thương do hắn tạo nên đều hồi phục hơn nửa.
Sói Vương bắt kịp Lam Thiên, hắn nhảy lên dùng móng vuốt màu vàng óng ả chém xuống.
Lam Thiên biết được liền né sang bên trái, công kích của Sói Vương vẫn không ngừng.
Vừa thấy bản thân chém trượt.
Sói Vương liền quay người tiến về phía Lam Thiên.
Lam Thiên bay xuống dưới, thả Tiếu An ra khỏi vòng tay.
Hắn xoa xoa đầu nàng nói: "Tiếu An muội muội, đợi ta."
Tiếu An ngoan ngoãn gật đầu: "Hảo."
Lam Thiên quay người rút Long Kiếm ra bay lên giao thủ với Sói Vương.
Một người một yêu luôn công kích cùng đáp trả lẫn nhau trên trời cao.
Xung quanh cũng dần bị thiêu rụi, Lam Thiên hắn cần phải rút khỏi bí cảnh.
Lam Thiên hắn không có biết, Bí cảnh này thông đạo với Thiên Long Sơn là cuối rìa của Thiên Long Sơn.
Lam Thiên dùng kiếm chém ra từng đợi linh khí, Sói Vương chỉ cần một cào móng vuốt là phá tan toàn bộ.
Lam Thiên cắn răng hắn dùng công pháp "Công Thanh Long Kiếm." một kiếm đánh xuống, Sói Vương dùng móng vuốt đỡ lấy nhưng không thể Lam Thiên đánh xuyên qua móng vuốt của hắn.
Hắn tích tụ yêu khí trong miệng bắn ra, nhưng không ngờ tới Lam Thiên vậy mà nhảy lên chém xuống mắt của hắn.
Sói Vương gầm lên mạnh bạo: "Nhân loại ta sẽ nhớ ngày hôm nay."
Lam Thiên không quan tâm hắn, mà biến mất xuất hiện ngay sau Tiếu An ôm nàng bay rời khỏi.
Sói Vương lúc này, mắt trái hắn luôn tục chảy máu.
Sói Vương đau nhức mà nằm xuống.
Hắn dùng yêu khí chữa thương mắt trái, nhưng không thể, hắn đau nhức liên tục rên rỉ.
Đang rên rỉ, Sói Vương bỗng nhiên cảm nhận được uy áp đáng sợ.
Một thiếu nữ bước ra từ hư không nàng dơ tay mắt của Sói Vương được chưa lành.
Sói Vương cảm nhận được mắt trái có thể mở được liền cúi thấp bản thân quỳ xuống nói: "Chủ nhân, ta xin lỗi không hoàn thành nhiệm vụ."
Thiếu nữ kia không trả lời mà vào thẳng vấn đề mà nói: "Ngươi tiếp tục tìm kiếm quan tài kia cho ta."