Xuyên Không May Mắn Ta Chỉ Là Vai Phụ

Chương 94: 94: Chưởng Lão Ngạo Tông Vậy Mà Kiên Định Như Vậy




Thiên Uyên đang ngồi tu luyện, nhìn về phía hắn, làm hắn giật mình.

Nữ nhân này vậy mà nhìn hắn? Hắn có cái gì? Đương nhiên là phạm nhân rồi a, Thiên Uyên liền đứng dậy bước đến bên cạnh hắn.

Nói: "Vị thúc thúc này, ngươi có biết mấy vị chưởng lão cùng ngươi đến đây có ở quanh đây không?"
Chưởng lão cảnh giới Nguyên Khí thất giai sơ kỳ liền nói: "Không bao giờ, ta sẽ nói cho ngươi biết các vị huynh đệ của ta ở đâu.

"
Thiên Uyên liền nghiêng đầu hỏi: "Thúc thúc vậy mà không nghe lời, ta chỉ có thể tra tấn ngươi.

" nàng nở nụ cười, còn đưa tay lên cạnh môi.

Làm Chưởng lão thấy vậy sợ hãi, hắn bây giờ vậy mà sợ hãi một tiểu nha đầu mười mấy tuổi ah, điều này trước nay chưa hề có.

Nhưng mà thời gian không cho phép hắn suy nghĩ, bởi vì Thiên Uyên đã giải trừ linh khí ràng buộc nên hắn có thể nói, lúc Thiên Uyên nhìn hắn cũng là giải trừ.


Hắn đang suy nghĩ thì, một cánh tay trái liền bị đứt ra, hắn không cảm thấy đau, mà máu liên tục tuôn ra, hắn nhìn cánh tay trái không còn nữa trong lòng đầy sợ hãi, cũng không thể kêu lên được.

Bởi vì hắn không có cảm giác đau đớn, đây là rốt cuộc bậc cường giả nào mới có thể làm như vậy, hắn liền nói: "Ma nữ, rốt cuộc ngươi làm cái gì ta, ta không cảm giác được đau đớn.

"
Thiên Uyên nắm tay trái hắn trên tay, ném lên trời rồi cầm lấy, cứ như vậy lặp đi lặp lại mà nói: "Thúc thúc ngươi có thể nói cho ta biết chưa?"
Chưởng lão liền khinh bỉ nói: "Cho dù ngươi giết ta, ta cũng không bán đứng huynh đệ ta, haha ngươi thế mà cho ta nói chuyện, ta sẽ kêu gọi huynh đệ ta tới a.

"
Thiên Uyên liền cười nói: "Ta cho thúc thúc hét to cỡ nào cũng được, ngươi không có linh khí, đã bị đã phông bế kinh mạch, nên cho dù ngươi có dùng linh khí kêu gọi cũng vô dụng.

"
Chưởng lão, liền minh bạch, hắn không ngốc, ma nữ này đã thiết lập cấm chế, không thể có âm thanh phát ra.

Cũng không thể truyền tin đi, điều này làm hắn bây giờ là cá trong thớt, không cách nào chạy trốn, cảnh giới quá thấp cũng là một cái tội.

Nhiều cao nhân cảnh giới cao thâm ẩn núp, như trước mắt nữ nhân chắc mới mười năm mười sáu đi, cảnh giới đã mạnh như vậy.

Có thể một chiêu đánh ngất hắn, vậy cũng có khả năng một kiếm giế t chết nàng, đa số tu sĩ thường dùng kiếm nên hắn luôn gọi là kiếm.
 
Hắn đang suy nghĩ thì trước mắt, Thiên Uyên cầm lấy tay của hắn, một màu đỏ linh khí bay vào trong thể nội nàng, mắt thường có thể nhìn thấy, tay hắn đang bị khô héo.

Da đang từ vàng liền biến thành màu nâu đen, xương cũng bị nhỏ bé đi, như một mảnh giấy vụn, dễ dàng bóp nát.

Hắn nhìn thấy cảnh vậy, sợ hãi tăng thêm a, đây quá bá đạo đi có thể uống máu người nâng cao cảnh giới cái này cái này, hắn lại chọc tức một vị ma nữ thì sao?
Nàng ta có ăn tươi nuốt sống hắn không? Hắn không biết rõ, chỉ cầu mong nàng ta tha mạng, nhưng hắn biết điều đó là không thể nào.

Hắn có thế cảm nhận được linh khí trên người nàng, đột nhiên tăng mạnh đây rõ ràng là đột phá.

Thiên Uyên nàng từ Nguyên Khí cảnh lục giai trung kỳ tăng đến hậu kỳ, cánh tay của hắn vậy mà nắm giữ một loại, pháp tắc nào đó.

Nàng cảm nhận được, đây không phải pháp tắc, mà là bắt đầu hình thành kiếm khí, hắn vậy mà dùng tay trái cầm kiếm.

Kiếm khí cũng dần dần hình thành, mà liền bị nàng hấp thu, nàng minh bạch rồi, đây quá là mạnh mẽ đi.

Nàng liền ném cay tay đi ra xa, cúi người xuống nói: "Đại thúc ta hỏi lại ngươi, ngươi nói cho ta biết mấy tên kia đang ở đâu?"
Chưởng lão liền lắc đầu nói: "Ta đã nói cho dù chết cũng không bán đức đồng môn sư huynh.

"
Mấy vị chưởng lão khác có đồng môn của hắn, khi từng là một vị đệ tử, Thiên Uyên thấy chưởng lão Ngạo Tông cố chấp như vậy liền lắc đầu.

Người này vậy mà vì tông môn vì huynh đệ mà không bán đứng, nàng chỉ còn một cách tra tấn, cùng giải trừ linh khí trên người, để hắn cảm giác đau đớn.

Nàng liền phất tay, một thanh kiếm ngắn dài, liền xuất hiện.

Thấy vậy chưởng lão Ngạo Tông liền sợ hãi nói: "Ngươi muốn làm gì?"
Thiên Uyên không trả lời hắn, mà một kiếm đâm xuống chân hắn, máu cũng dần xuất hiện trên trên chân hắn, trên mũi kiếm đâm xuống xuất hiện nhiều máu.

Chưởng lão muốn kêu lên, nhưng hắn không cảm giác đau liền khinh bỉ nói: "Ta không cảm nhận được cơn đau nhức ngươi muốn làm gì ta? Haha ma nữ ta cho dù chết cũng muốn đợi ngươi dưới hoàng tuyền.


"
Thiên Uyên liền cười nói: "Ngươi đợi ta giữ hoàng tuyền làm gì? Ta cũng không thích ngươi.

"
Chưởng môn ngạo tông liền cười nói: "Ta đợi ngươi là muốn giết ngươi, một loại ma nữ như ngươi, đều là quái vật, không hề có lương tâm.

"
"Coi mạng người như cỏ rác.

" hắn định nhổ nước bọt khinh bỉ thì, Thiên Uyên đã giải trừ linh khí, hắn cảm nhận được cơn đau liền kêu lên.

"A A A A A A.

".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.