Xuyên Không Sang Thế Giới Khác Cùng Em Gái

Chương 4: Bắt đầu luyện tập (I)



Tôi đang ngồi thở dài trong phòng riêng.

Hôm qua thật lộn xộn. Bọn nam sinh đang được thể trêu ngươi tôi và cái kết là bị Hiki và Houji chửi cho một trận vì tội gây thiếu "Đoàn kết". Chắc cũng phải qua cảm ơn...

Tôi đang thơ thẩn thì tiếng gõ cửa vang lên.

"Nii-sama, Meld-san đang gọi mọi người tập trung kìa"

"Đến ngay!"

Tôi vùng dậy khỏi chiếc giường, ra khỏi căn phòng. Seimon đang đứng chờ và đón tôi bằng một nụ cười tươi tắn, rồi cả hai cùng đi xuống khu tập trung.

"Hìhì, từ khi tới đây hai người càng quấn quýt lấy nhau, nhìn giống một đôi quá"

Hiki từ đâu nhảy ra phía sau chúng tôi, tay che miệng khi đang gán ghép tôi và Seimon

"Hi..Hiki, đừng nói vậy mà"

Seimon nghe vậy không dám nhìn vào mắt tôi đành ngoảnh mặt đi, tai con bé đỏ ửng lên. Hình như đầu con bé đang bốc khói...

Mà hôm qua tôi mới biết thêm một việc.. .Ngoài Hiki ra thì tất cả đoàn học sinh đến cả nhóm Houji không biết việc tôi là anh trai Seimon. Có vẻ Seimon chưa từng kể cho ai về anh trai của mình, ngoại trừ Hiki.

Con bé cũng nói rằng nó không muốn mọi người biết mình có anh trai. Không phải vì cái lí do tiêu cực gì đó, mà là vì Seimon muốn tôi chấp nhận tình cảm của con bé vượt trên cả tình thân thương của anh em trong một gia đình. Nói ra đúng là xấu hổ thật, tôi chẳng biết đáp lại thế nào ngoài xoa mái tóc mượt mà của con bé.

*

Một tuần sau.

Thời gian trôi qua cũng khá nhanh.
Tất cả mọi người đều được hướng dẫn, trang bị, luyện tập, rèn luyện khả năng chiến đấu trong một tuần qua.

Những người gây chú ý nhất tất nhiên là nhóm ba người của Houji và Seimon. Họ được đánh gia có khả năng chiến đấu cao nhất, vượt xa lũ học sinh này.

Tôi cũng học được khá nhiều sau một tuần đấy. Nhưng lạ là tôi cảm thấy những gì Hội hiệp sĩ hướng dẫn đang kìm chân tôi vậy. Nhưng động tác của họ đáng ra một người chưa tiếp xúc với tư thế chiến đấu bao giờ phải thấy nó trau chuốt, đẹp mắt không tưởng...đằng này tôi lại nhìn thấy nó chậm chạp và chẳng có uy lực gì.

Hôm nay bọn tôi được gọi dậy sớm bởi Meld-san và Homura-san. Tất cả đều có lệnh phải trang bị tất cả những gì mình có, rồi tập trung trước cổng ra phía đông, cách cung điện ElLast gần 2km. Có vẻ họ quyết định hôm nay là ngày để cả lũ này ra làm quen chiến trường thực sự.

"Nào nào các em, hôm nay anh có thông báo quan trọng đây..."

Sau đó đúng như tôi đoán. Họ sẽ dẫn chúng tôi đi giáp mặt với những quái vật thực thụ. Bọn "anh hùng cứu thế" ồ lên, chúng có vẻ phấn khích lắm, vài đứa vỗ tồm tộp vào bộ giáp đang mặc. Mà nói về giáp, trang bị vũ khí...
Tùy vào khả năng chiến đấu mà Hội Hiệp sĩ ban cho trang bị dựa vào khả năng đóng góp sức chiến đấu...
Tôi không nhận được cái gì ngoài giáp ngực mỏng và một con dao găm đen.
Còn Seimon hay Houji thì được trang bị những thứ tuyệt nhất của Vương quốc ElLast.

Seimon thì mặc trên mình bộ áo đen từ vải giữ ma lực giúp nó gia tăng kháng phép, một chiếc váy trắng đan từ sợi kim loại quí hiếm, đeo một cuốn sách bên hông. Con bé mang thêm một đôi vớ dài trắng trông rất hợp với trang phục đang mặc. Thật sự dễ thương đó, À mà lúc nào con bé chẳng dễ thương.

Về phần bọn Houji, Suzuhi và Roku. Bọn họ mặc trên mình những bộ giáp ánh bạc bóng loáng. Mang theo nhưng thanh kiếm, gậy phép chế tác từ kim loại quí, chạm khắc tinh tế, mỗi cái phải dài hơn tôi một cái đầu.

Không phải tôi ghen tị với bọn chúng mà vì cái Hội Hiệp sĩ này phân biệt trắng trợn luôn. Lại được thêm cái lũ 'hùa' kia nên cũng chẳng kêu ca được gì.

[Bộp bộp]
Ông chú Homura vỗ đôi bao tay sắt sau khi Meld-san kết thúc phần giải thích.

"Các em hiểu rồi chứ? Nào! Chúng ta khởi hành thôi!"

"Vânggggggg"

Bọn học sinh cùng hô lên rồi theo Homura-san hướng ra ngoài. Tôi không rõ làm thế nào nhưng mấy ông chú ông anh này đều gọi tôi là Haga thay vì Kaga. Lúc đầu tôi nghĩ hai ông chú này không biết đọc ngôn ngữ của chúng tôi nhưng hóa ra ngôn ngữ của họ cũng viết bằng chữ Latin, nên có lẽ vụ nhầm tên là do hiệu ứng Giả Chỉ Số. Nghe cũng hơi khó chịu nhưng tốt nhất đừng kêu ca gì. Không biết Seimon có bị làm phiền không nữa.

Dẹp mấy vấn đề đó qua một bên, cánh cổng thành dần mở ra, tôi và đoàn học sinh cùng hai đội trưởng Hội hiệp sĩ tiến vào vùng đất bên ngoài.

Cố ngước lên nhìn, tôi đoán bức tường thành bao quanh thành phố này chắc cao cũng 50 mét trở lên. Trông nó thật kiên cố, và nhờ những chi tiết chạm khắc phương tây mà nó cũng thật bắt mắt. Đệch, tý thì vấp chân ngã...khi đi nên nhìn lung tung mới phải.

Một giờ đồng hồ đi bộ trôi qua. Cuối cùng cũng đến nơi mà hai ông chú kia cho là thích hợp để chiến đấu. Chúng tôi nghỉ bên ngoài vùng được chọn đó.

Những tiếng thở dài vang lên, bọn học sinh kêu ca là mệt, thì cũng tại bọn nó vác trên mình cái bộ giáp nặng bỏ má kia con gì. Không có sức khỏe như bọn Houji hay áo váy nhẹ nhàng như Seimon thì mệt là bình thường.
Mà nói đến Houji thì cậu ta đang hất mái tóc đẫm mồ hôi của mình ra sau, lộ hẳn cả khuôn mặt điển trai.
(Ầy! Nó vừa liếc Seimon kìa, đứa nào có cây cung hay vũ khí tẫm xa không để ta test cách né đòn của Anh Hùng cái.)

Homura-san vẫy tay ra hiệu bắt đầu cho chúng tôi chia nhóm ra kiểu tổ đội ba, bốn người. Vài nhóm sẽ do Homura quản lí, những nhóm còn lại sẽ do Meld-san. Ba đứa Houji, Suzuhi, Roku tất nhiên vào một nhóm. Con nhỏ Suzu định kéo Seimon về nhóm nhưng muộn rồi, con bé đã về với đội của anh :D. Vậy là nhóm tôi giờ có: Tôi, Seimon và Hiki (vừa bị Seimon lôi theo).

Chia nhóm xong xuôi, tôi nhận ta hai ông chú kia bắt đầu cãi nhau về việc ai dẫn nhóm Houji đi, ai dẫn nhóm tôi đi (team tôi có Seimon mà).

Sau một hồi đấu khẩu cuối cùng nhóm Houji đi theo Homura-san còn nhóm tôi theo Meld-san. Những nhóm khác cũng xong xuôi hết rồi, chúng tôi bắt đầu tiến đến khu được chỉ định.

_________________________________________


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.