Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn

Chương 321



Từ Sơn Tùng tuyên truyền cho cửa hàng mình nhưng những cửa hàng khác không dám mù quáng, rốt cuộc thì bọn họ không có bản vẽ cũng không có cái thương hiệu gì cả.

Dù gì thì bọn họ mới vào ngồi ở cục Công an cách đây mấy ngày, đồng chí công an cũng đã nói nếu còn giám tuyên truyền sai sự thật, không chỉ phạt tiền mà còn phải ngồi trong cục cảnh sát mấy hôm!

Thời buổi này, người dân không ai mà không sợ quyền uy của nhà nước, lời của đồng chí cảnh sát nói sao bọn họ dám không nghe. Cho dù có thèm khát thì cũng không còn biện pháp nào khác, ai bảo bọn họ không phải là nhà thiết kế cơ chứ.

Chỉ có thể uyển chuyển nói, “Đến xem đến xem! Nhà chúng tôi cũng có kiểu dáng tương tự như vậy, thích có thể đến xem!”

Nhưng điều này lại làm cho Lý Hồng Quân vô cùng mừng rỡ, nhân cơ hội này, anh ta dồn hết sức lực để tuyên truyền: “Hàng chính hãng đây! Chính hãng! Toàn Lê An chỉ có duy nhất một cửa hàng này bán, những cửa hàng khác đều là bản lậu! Hàng chính hãng đây! Có giấy chứng nhận đây!”

Này so với tuyên truyền bán mẫu quần áo Xuân Vãn còn nhiệt tình hơn. Hiện tại, cửa hàng bán quần áo hè do Kiều Hoa thiết kế là chủ yếu, ai dám nói bọn họ tuyên truyền sai xem, anh ta liền giận c.h.ế.t người đó!

Cửa hàng ở cuối con phố hai người cũng đã trang trí lại, trưng bày các sản phẩm giống hệt như cửa hàng ở đầu phố, vừa nhìn vào liền biết hai cửa hàng này cùng một chủ.

Đầu mùa hè, sau sự kiện bán quần áo rác một tuần, Từ Sơn Tùng thành công kiếm được bộn tiền.

Thậm chí anh còn phát hiện ra thêm một bí quyết trong chuyện buôn bán, đó chính là ~ danh khí!

Danh tiếng so với “chất lượng, kiểu dáng, giá cả” càng dễ làm cho khách hàng chịu bỏ tiền ra mua hơn, càng mau kiếm được nhiều tiền hơn.

Đương nhiên, những thứ kia cũng quan trọng không kém, nhưng nếu muốn kiếm được nhiều tiền, nhất định phải có danh tiếng, và danh tiếng được tuyên truyền đúng chỗ.

Lý Hồng Quân làm chuyện này rất tốt.

Mỗi ngày anh ta đều không ngừng tuyên truyền, bây giờ khách tới phố Bạch Vân đều biết: Váy ở cửa hàng Từ Sơn Tùng đa phần đều là do Kiều Hoa thiết kế, là bản thiết kế độc nhất vô nhị, chất lượng và kiểu dáng thì khỏi phải bàn.

Vì thế, chờ đến khí logo của thương hiệu được thuê trên váy xuất hiện, Từ Sơn Tùng và Lý Hồng Quân càng thêm đẩy mạnh việc quảng bá cho nhãn hiệu của hai người.

“Tử Tinh Đình! Hàng chuẩn đây, quần áo chính hãng đây!”

“Đồng chí, đến xem Tử Tinh Đình đi. Đây là nhãn hiệu duy nhất thiết kế quần áo ở Lê An, bảo đảm chất lượng.”

“Quần áo chính hãng, quần áo Tử Tinh Đình đây. Hàng độc nhất vô nhị, đảm bảo chất lượng, nếu trong vòng ba ngày sản phẩm có vấn đề có thể đổi trả!” Đây là những từ mà Kiều Hoa đã nói cho bọn họ, cô dặn hai người phải nhấn mạnh mấy chữ “độc nhất vô nhị, đảm bảo, chính hãng, chất lượng”, như vậy mới nắm chặt tâm lý người mua.

Sau khi thực hiện chiến lược marketing này, một phần lượng khách tới phố Bạch Vân đều đến chỗ cửa hàng của Từ Sơn Tùng.

Cửa hàng này nhỏ, không thể tiếp hàng lượng khách này, vì để đáp ứng nhu cầu khách hàng, cho nên hai người mở thêm cửa hàng cuối hẻm, hai nam nhân mỗi người trông coi một cửa hàng.

Kể từ đó, toàn thắng!

Trước đó định đặt tên là Ong Nhỏ nhưng bị Kiều Hoa đổi đi.

Tuy rằng tên Ong Nhỏ thì dễ nghe thật nhưng nếu sau này làm lớn thì tên này không thể đi đường dài.

Cho nên cô thay đổi cái tên khác, tên này cũng lấy côn trùng làm chủ đề, nhưng cái tên lại tao nhã hơn “Tử Tinh Đình”.

Tên Ong Nhỏ cũng không phải là bỏ đi, Kiều Hoa định sau này sẽ làm thêm quần áo cho trẻ em, lúc đó cô sẽ sử dụng cái tên này.

Kiều Hoa đem logo của Tử Tinh Đình và Ong Nhỏ vẽ ra giấy, bạn nhỏ Kiều Minh sau khi thấy thì kích động không thôi. Bạn nhỏ Kiều Minh lấy bút chì đồ vẽ lại hình dáng của logo, Kiều Minh dựa theo bản vẽ của mẹ mà vẽ theo, cuối cùng cũng vẽ giống được như mẹ.

“Con vẽ được rồi! Con phải chờ một thời gian nữa mới thấy Ong Nhỏ sinh ra sao mẹ? Mẹ ơi, mẹ mau làm quần áo trẻ em đi mà ~”

“Được rồi, đừng nóng vội.”

Cho nên bạn nhỏ Kiều Minh của chúng ta không khổ tâm chút nào, hiện tại nhóc có một mục tiêu, chính là chờ ngày cửa hàng thời trang trẻ em ra đời.

Từ Sơn Tùng và Lý Hồng Quân hai người gộp sức lại tuyên truyền, thương hiệu của hai người ngày càng nổi. Hơn nữa cửa hàng bọn họ còn có phòng thử đồ, vào ngày chủ nhất, quần áo ở hai cửa hàng đều không đủ bán! Quần áo trữ trong nhà cũng không đủ bán, hai người vì điều này mà sầu không ít…..

Bây giờ, ở phố Bạch Vân, không có cửa hàng nào có biện pháp cạnh tranh với bọn họ cả!

Trừ khi những cửa hàng này có được phòng thử đồ, hơn nữa còn phải sáng tạo ra một nhãn hiệu “cao quý” mà dễ nhớ, bằng không thì những cửa hàng này không thể cạnh tranh với bọn họ.

Trong thời gian này, kiếm thật sự quá nhiều!

Vốn dĩ Kiều Hoa cho rằng phải một hai tháng nữa mới có thể cùng Từ Sơn Tùng mua nhà ở Nam Hồ, kết quả là không đến nửa tháng, cô lại kiếm được hơn hai ngàn.

Nhà vệ sinh riêng, cô tới đây ~!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.