Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn

Chương 354



Kỳ thật, từ ngày quen biết hai vợ chồng Từ Sơn Tùng, Du Phồn đã cảm thấy trên người hai vợ chồng Từ Sơn Tùng có một tầng hào quang gì đó mà những người khác không có.

Từ Sơn Tùng và Kiều Hoa trừ bỏ đầu óc tốt vận khí so với người khác cũng tốt hơn nhiều. Chỉ cần quen biết với hai người họ, việc kiếm tiền sẽ không khó khăn.

Này không phải là ảo giác của cô ấy, mà là cảm nhận thật sự.

Ngẫm lại thời điểm hai vợ chồng Kiều Hoa mới tới phố Bạch Vân, bọn họ phải bán trong một cửa hàng ở cuối phố, vậy mà nhờ có thủ đoạn marketing cửa hàng của hai người trở thành cửa hàng có tiếng nhất ở phố Bạch Vân. Cái này không phải chỉ nhờ thông minh thôi đâu mà vận khí cũng cực kỳ quan trọng! Không có may mắn thì làm sao mà có thời được!

Du Phồn càng nghĩ càng cảm thấy hợp lý, cô ấy nhất định sẽ ôm chặt hai cái đùi vàng này a!

Mấy hôm trước Du Phồn còn định tích cóp tiền đến thăm bạn trai, một khi đã như vậy…..Thôi thôi, kiếm tiền càng quan trọng hơn! Há có thể vì tình mà không màn tất cả.

“Trong tay tôi có một ít, nếu không đủ tôi sẽ mượn thêm của bạn. Ngày mai tôi sẽ đi tìm xưởng làm hộp thử, trước tiên đem đến cho hai người xem. Nếu cái này được tôi sẽ nhập thêm về bán!”

“Được, ăn trước đi, ăn xong rồi từ từ nói chuyện.”

Sau khi ăn xong, bốn người bạn chuyện đến khí thế ngất trời, Trâu Hoa Anh ngồi một bên nghe không hiểu lời của bốn người họ, chỉ có thể cùng mấy bạn nhỏ xem hoạt hình.

Trong nhà Trâu Hoa Anh tuy rằng điều kiện không tồi, nhưng không thể mua nổi tivi. Mặc dù Chuột Mickey là phim hoạt hình nhưng cốt phim vẫn có ý nghĩa, Trâu Hoa Anh xem đến ngon lành, bất tri bất giác bị cuốn vào mạch phim, Lý Hồng Quân kêu cô ta mấy lần cũng không nghe.

“Hoa Anh, đừng xem nữa, về nhà!”

‘A? Nga?” Sửa lại vạt áo nhanh chóng đứng dậy, trước khi đi còn không quên nhìn tivi, cô ta còn chưa xem xong đâu.

Xoay người lại hỏi, “Mọi người đã bàn chuyện xong rồi?”

“Đúng vậy, trời tối rồi, nếu còn không về ba mẹ sẽ lo lắng.” Trâu Hoa Anh ngượng ngùng cười, đem tóc ở bên trán vén ra sau tai, tiến lên ôm cánh tay của Lý Hồng Quân, “Sẽ không, em nói với ba mẹ rằng em tới nhà Tuệ Tuệ chơi, Tuệ Tuệ chính là bạn thân của em.”

“Nga, kia, đi thôi, đưa em về.”

Mang theo Trâu Hoa Anh hướng ra cửa, Kiều Hoa dặn Từ Sơn Tùng rửa chén, rồi vội vàng đuổi theo, “Hồng Quân, anh đừng có lo mỗi bạn gái thôi nhà. Nhiệm vụ đưa hai nữ đồng chí về hôm nay liền giao cho anh, ai cũng phải bình an tới nhà đó nhà!”

Kỳ thật Kiều Hoa không nói, Lý Hồng Quân cũng có ý định này.

Bây giờ đã là bảy giờ rưỡi, trời đã tối hoàn toàn, để đồng chí nữ đi về một mình không an toàn. Chỉ là Lý Hồng Quân đang rối rắm không biết nên mở lời thế nào.

Du Phồn tự đạp xe của mình, Lý Hồng Quân trước tiên trở Trâu Hoa Anh về nhà cô ta trước, sau khi tạm biệt liền xoay người đưa Du Phồn về nhà.

Hai người đi song song với nhau, trên đường cả hai đều im lặng, gió thổi vù vù qua lỗ tai, làm cho lòng người thêm hỗn loạn, lạnh tới mức lông tơ cũng dựng thẳng lên.

Ngẫu nhiên nghe được tiếng chó sủa truyền tới, không khí lạnh ngắt như tờ, yên lặng đến sợ.

“Sao hôm nay anh lại nói ít như vậy?” Du Phồn nhịn không được mà hỏi Lý Hồng Quân.

Tốc độ lái xe của Lý Hồng Quân không tự giác được mà nhanh hơn, anh ta tỏ vẻ không chút để ý nào mà nói, “Như thế nào, cô không thích tôi im lặng sao?”

Du Phồn vội vàng đạp đuổi theo, “Cũng không phải, chính là cảm thấy….Anh không nói lời nào….Ở cùng một chỗ có chút mất tự nhiên.”

Khóe miệng chậm rãi giương lên một vòng cung, Lý Hồng Quân nhìn Du Phồn, thực mau đã thu hồi ánh mắt, “Nguyên lai là cô thích nghe tôi lảm nhảm.”

Hai tay Du Phồn vịn chắc tay lái, một chân rút ra khỏi bàn đạp, nhịn không được đá chân anh ta, “Đi chỗ khác! Tôi mới không thích anh.”

Đều đã có bạn trai bạn gái hết rồi, cái gì mà thích với không thích, nếu người khác nghe thấy được sẽ hiểu lầm mất.

Lý Hồng Quân khẽ cười một tiếng, nuốt xuống thứ gì đó nghẹn ở cổ họng mình, không nói tiếng nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.