Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn

Chương 365



“Đúng là đầu óc đàn bà!” Triệu Tuyền tuy không bằng cấp cao như Lý Tú Tú nhưng anh ta cũng đã tốt nghiệp tiểu học, cũng biết dùng vài câu để miêu tả.

Tâm tình của Lý Tú Tú vốn đã không tốt lắm, hiện tại lại bị Triệu Tuyền mắng cho nên không khỏi sinh khí.

Bức bối trong người, cô ta oanh oanh nói: “Dù gì thì em cũng không có mặt mũi để nói, anh muốn thì tự mình nói.”

Triệu Tuyền nhíu chặt mày, “Em không có chắc anh có? Nhà là nhà của em, anh đi nói kiểu gì?”

“Ai nói anh không được nói? Anh là chủ nhà, là chồng của Lý Tú Tú em, là con rể nhà nhà Lý gia, sao anh lại không nói được? Anh không phải là người ngoài thì sao mà không nói?” Lý Tú Tú ấn ấn ngực, tức giận nói tiếp, “Hơn nữa, nếu lúc đó không phải vì anh luyến tiếc tiền mua vé xe, tiếc tiền gửi thư thì bây giờ đâu đến nổi? Em đã toàn tâm toàn ý với anh, còn anh thì trách ngược lại em sao, anh có ý gì?”

Vợ chồng nghèo thì có trăm việc để nói, lời này hoàn toàn chính xác với hôn nhân của Lý Tú Tú.

Lúc trước bên nhau là tình yêu, bị đối phương thu hút mà từ bỏ tất cả, cuối cùng thì khi tỉnh lại chỉ còn lại cảm giác đè nặng bởi hiện thực trên vai.

Lý Tú Tú là kiểu người thứ gì cô ta đã nhận định rồi thì cho dù tám trâu, ba bò cũng không thể kéo lại được.

Lúc trước xuống nông thôn cũng vậy, kết hôn cũng thế, rồi từ nông thôn lên thành phố vẫn như vậy. Cô ta đều làm một cách dứt khoát.

Chính vì lẽ đó nên Lý Tú Tú là người dễ xúc động làm việc không suy nghĩ, sau khi làm xong thì sẽ ngồi hối hận.

Nhìn thấy hai đứa con gái run bần bật, lại nhìn đứa con trai ngủ say trong tã lót….

Lý Tú Tú nhắm mắt lại, cô ta cảm thấy hình ảnh mười năm sống dưới nông thôn hiện rõ mồn một trước mắt.

Rất rõ ràng.

Như thế nào, mọi chuyện sao lại biến thành cục diện như bây giờ?

Hai đứa bé nghe cha mẹ cãi nhau đến thở mạnh cũng không dám. Bởi vì rất lạnh, nên bọn chúng cố ôm cái tay nải để sưởi ấm.

Bọn chúng chỉ hy vọng, có thể ở trong một căn nhà ấm áp, cho dù không được ăn cũng không phải là vấn đề quá lớn.

Một đường từ nông thôn tới Lê An, đi đi dừng dừng, bọn chúng thật sự rất lạnh.

Cãi nhau một hồi không có kết quả, Triệu Tuyền tức giận hừ hừ một tiếng, lấy áo khoác ôm con trai nằm xuống.

“Không nói nữa, ngủ trước đi, qua buổi tối hôm nay rồi nghĩ cách đối phó tiếp. Kia, nhà đó rốt cuộc ba em cũng cho tên đó, nếu tên đó thức thời thì liền đưa nhà cho chúng ta.” “Còn nếu không thì sao?” Lý Tú Tú tuyết vọng mở miệng.

“Nếu không? Nếu không thì cũng phải chia một phòng cho chúng ta ở, bằng không….”

Triệu Tuyền là người có chủ nghĩa đàn ông cực nặng, nói đúng hơn là gia trưởng. Nếu như khi nãy anh ta bỏ xỉ diện xuống thì đã trực tiếp kêu Từ Sơn Tùng trả nhà.

Nhưng do đứng trước mặt mọi người, anh ta nào dám mở miệng.

Lý Tú Tú trào phúng nhìn anh ta, ‘Anh liền như thế nào? Anh cho rằng chỗ này là nông thôn, cái thôn quê mùa của anh sao? Thấy ai ngứa mắt thì đánh sao?”

Triệu Tuyền bị vợ nói đến á khẩu, cạn lời bĩu môi, “Dù sao thì cũng không để cho tên đó sống tốt. Căn nhà đó vốn dĩ là của em mà.”

============

Hàng xóm ở đại tạp viện đều cho rằng, Lý Tú Tú dìu dắt một nhà lên đây là muốn đòi lại nhà.

Kết quả đã qua nửa tháng, nhưng chuyện gì cũng không phát sinh.

Bên này, bạn nhỏ Kiều Minh đang cực kỳ hưng phấn, cậu nhóc nhảy dựng lên ôm lấy Kiều Hoa: “Mẹ, nồi cơm điện này thần kỳ ghê! Sau này con sẽ tự nấu cơm!”

Kiều Hoa vỗ vỗ đầu con trai, ‘Sau này ba mẹ không có ở nhà, cũng không làm con đói được đúng không?”

Kiều Minh gật đầu, kiên định nói: “ n! Bởi vì con sẽ tự nấu cơm!”

“Nhưng con không biết xào rau nha, con ăn cơm với gì?” Kiều Hoa buồn cười cào cào cằm con trai.

“Con ăn cơm là được rồi nha. Chỉ cần ăn cơm thôi là lắp được đầy bụng rồi.”

Kiều Minh: Con chính là không làm đồ ăn đó!

Phụt ~

Con trai cô bây giờ đúng là được nuôi rất tốt, tùy ý có thể ăn được đồ ăn do ba mẹ nấu, cũng không đến mức gầy trơ xương.

Nhớ lại hai đứa con gái của Lý Tú Tú, Kiều Hoa không khỏi thời dài.

Nếu Kiều Hoa không xuyên qua đây, chỉ sợ kết cục của Kiều Minh cũng giống như hai đứa bé kia, bất quá Kiều Minh còn tốt hơn một chút, ít nhất, thằng bé là con trai, trong nhà vẫn có ông bà ngoại đau lòng….

Thổn thức thật sự


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.