Hai ngày sau, số mới của báo Lê An ra lò, Từ Sơn Tùng vẫn giống như bình thường, đạp xe đạp qua tiệm báo lớn của phố mua một tờ để tới văn phòng xem tin tức.
Kết quả lật ra, bìa lớn của tờ báo chính là mặt tiền cửa hàng Tử Tinh Đình của bọn họ.
Cho dù là báo trắng đen thì cũng không thể ngăn được vẻ lộng lẫy của cửa hàng thông qua bức ảnh.
“Cố thật này? Ha, cũng thật khí phách.” Rõ ràng là báo nói về tình hình ăn tết nhưng người không biết còn tưởng là bài báo viết riêng cho Tử Tinh Đình.
Chính giữa tờ báo là tiêu đề, được in hoa và viết lớn ~ “Tết thứ tám trong công cuộc cải cách mở cửa, Tử Tinh Đình ra đời trong giai đoạn chuyển mình của thời đại!”
Bla bla bla về nhiều vấn đề, nội dung của bài báo gồm sáu đoạn, kết lại còn không quên, “cảm ơn chính phủ đã cổ vũ, tạo điều kiện cho người dân có cuộc sống ngày càng tốt hơn.”
Được lắm, lần này là nổi thật rồi.
Chỉ là không ngờ tới, chuyện tốt hơn còn chờ ở phía sau…..
Giữa trưa tầm mười hai giờ, lượng khách hàng ở bốn phương tám hướng đổ dồn về xưởng quần áo An Tiếu.
Trên tờ báo có để vị trí của xưởng An Tiếu, đó là do Lý Hồng Quân cực lực nhờ hai vị phóng viên thêm vào, hai người kia nghĩ thêm vài từ cũng không sao cho nên đã đồng ý.
Kết quả chính là, xưởng An Tiếu một ngày nhận thêm 30 đơn!
Trên tờ báo cũng không để số điện thoại, nhưng không biết bọn họ ở đâu tìm ra được số, cho nên điện thoại không ngừng gọi tới,.......Tất cả đều là yêu cầu hợp tác hoặc là muốn tham quan xưởng,......
Từ Sơn Tùng đều đồng ý hết, sắp xếp thời gian thoải đán, lại phân phó cho trợ lý dán thông báo tuyển dụng thêm nhân công, không giới hạn số lượng nhưng chỉ chọn người ưu tú.
Bất luận đơn hàng có thành hay không thì Từ Sơn Tùng và An Tiếu đều nổi tiếng ở khắp Lê An!
Tử Tinh Đình còn phải xếp thứ hai!
Kỳ thật nếu không phải do Lý Hồng Quân buôn chuyện với phóng viên thì phỏng chừng cũng không có trận oanh tạc này đâu, nhiều lắm là quần chúng càng chú ý thêm về Tử Tinh Đình mà thôi. Ai mà không tò mò về một người đa mưu túc trí sẽ trông như thế nào!
Cứu mười mấy gia đình a! Này còn có thể không tài giỏi sao?
Kỳ thật trước đó phóng viên của báo xã hội đã muốn phỏng vấn Từ Sơn Tùng, nhưng khi đó còn bận tìm Kiều Minh cho nên hai vợ chồng đều từ chối lời mời phỏng vấn.
Hiện tại nghĩ đến, cảm thấy thời điểm đó cự tuyệt là chính xác, giữ đến lúc này để tuyên truyền cho Tử Tinh Đình và An Tiếu không phải là rất thích hợp sao?
Vừa lúc nhà xưởng mới mở thiếu đơn đặt hàng, bây giờ lại nổi tiếng, lượng đơn đặt hàng cũng từ đó mà chạy tới. Đúng là sự kiện dệt hoa trên gấm!
Rèn sắt ngay khi còn nóng, xưởng An Tiếu tuyển bổ sung thêm dây chuyền mới, tuyển thêm mười hai nhân công, tăng ca ngày đêm để làm đơn đặt hàng,
Qua ba ngày, độ nổi tiếng của tờ báo Lê An vẫn chưa hạ nhiệt, nó nổi đến độ chủ tịch thành phố cũng tự mình đến xưởng tuần tra một vòng.
Từ Sơn Tùng thụ sủng nhược kinh, nghe nhóm lãnh đạo nói gì đó, cái gì mà: Đáng giá để học tập, hưởng ứng chính sách, người tiên phong đi đầu….
Nghe xong, Từ Sơn Tùng giới thiệu về xưởng mình, cũng thuận tiện nói về châm ngôn khi mở xưởng của bọn họ:
Chất lượng là trên hết, lấy ý chí để lập nghiệp, đặt đạo đức lên hàng đầu, An Tiếu chỉ làm ra những sản phẩm chất lượng cao!
Quả nhiên, được nhóm lãnh đạo khen thưởng nhiệt tình.
Hai vị phóng viên đi theo nhóm lãnh đạo lập tức lấy giấy bút ra tốc ký. Xem ra, tờ báo tuần sau không cần phải lo nữa rồi…….
Hôm nay là tết nguyên tiêu, Từ Sơn Tùng lần thứ hai xuất hiện trên tờ báo Lê An, nhưng khác với lần trước là lần này anh có lộ mặt ~ Cái này không phải do anh yêu cầu mà do lãnh đạo thành phố yêu cầu!
Bọn họ nói anh hình tượng tốt, lần này viết báo không chỉ đăng ở Lê An mà còn tuyên truyền ra các thành phố báo, cho bọn họ biết thế nào là “mẫu mực”.....
Tuy rằng Từ Sơn Tùng không nghĩ rằng mình sẽ nổi tiếng như ngôi sao, nhưng vì tương lai của An Tiếu mà anh chỉ có thể làm theo.
Không lộ mặt còn đỡ, vừa lộ mặt thì ở trước xưởng quần áo An Tiếu liền “ngẫu nhiên” gặp được mấy đồng chí nữ trẻ tuổi thậm chí là mấy nữ sinh học cấp hai, cấp ba.
Tới làm gì ư? Đương nhiên là không phải tới để bàn chuyện làm ăn….Mà là muốn nhìn xưởng trưởng bằng xương bằng thịt thật, xem xem xưởng trưởng có anh tú như trên báo không?