Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần

Chương 207



Hiển nhiên, hắn và tiểu tức phụ đều có suy nghĩ giống nhau.

Cái loại ăn ý và tâm linh tương thông này, sao có thể không làm hắn rơi vào lưới tình.

Thời Khanh Lạc bị tiểu tướng công hôn vào lỗ tai, cảm thấy hơi ngứa, trong lòng cũng ngứa theo.

Vành tai nàng đỏ hồng, mềm mại dựa vào hắn, "Huynh nói xem, phụ thân cặn bã kia sẽ làm sao?"

Tiêu Hàn Tranh nghĩ nghĩ, "Ném người ra khỏi kinh thành."

"Bởi vì sự việc lúc trước, tạm thời ông ta sẽ không đưa người về thôn, mà sẽ tìm cớ trên người Tiêu lão đại, Tiêu Lão Tam hoặc Tiêu đại lang đưa người tới chỗ nào đó làm một chức quan nhỏ."

"Sau đó lại thêm một mồi lửa, để đám cực phẩm đó tự mình tìm đường chết."

Lấy những ánh mắt thiển cận của đám người nhà họ Tiêu đó, cùng với việc phụ thân cặn bã ném mồi, chắc chắn sẽ mắc mưu.

Hiện tại bọn họ quá đắc ý, phỏng chừng cũng sẽ không nghe thêm lời khuyên gì, vậy thì phải làm đối phương chịu sự phản kích của phụ thân cặn bã, coi như một bài học đáng đời.

Chờ những người đó nếm trải đủ khổ sở, bọn họ lại giúp đỡ một phen, kéo trở về kinh thành.

Nhất định đám nhà cũ Tiêu gia sẽ biến thù hận thành động lực, ngoan ngoãn nghe tiểu tức phụ chỉ điểm, không còn tự mình chủ trương.

Kiếp trước hắn nhà tan cửa nát, nương, đệ đệ, muội muỗi c.h.ế.t hết, nhà cũ Tiêu gia cũng chiếm một nửa.

Còn cố ý hủy hoại tiền đồ của hắn, làm hại hắn phải đi rất nhiều đường vòng, vì không thể sống được lâu nên liều mạng chôn cùng kẻ thù, không có chút cảm giác thành công báo thù nào.

Cho nên hắn hận đến thấu xương phụ thân cặn bã và nữ nhân kia, đối với nhà cũ Tiêu gia cũng không muốn buông tha.

Thời Khanh Lạc phát hiện cảm xúc của tiểu tướng công hơi hơi thay đổi

Nàng nắm lấy tay hắn, "Ta cũng đoán vậy, trước tiên để cho đám cực phẩm kia chân chính ăn chút khổ, trải nghiệm cảm giác tuyệt vọng đi."

"Chúng ta xem phong thư thứ hai đi."

"Được!" Tiêu Hàn Tranh xé mở phong thư thứ hai.

Đây là người của hắn viết, là một bức thư gấp, xem ngày tháng nó được gửi sau phong thư của Tiêu gia.

Tiêu Hàn Tranh mở bức thư ra, hai người cùng nhau xem thư.

Xem xong thư, Thời Khanh Lạc lộ rõ vẻ mặt quả nhiên là như vậy.

“Phụ thân cặn bã của huynh thật là nham hiểm, cho nữ nhân đi câu dẫn Tiêu Đại Lang, tám chín phần gã đó đã bán đứng ta rồi.”

Trong thư viết, gần đây Tiêu Đại Lang có thích một nữ nhân, còn mang về để nạp thiếp.

Người của tiểu tướng công điều tra ra, nữ nhân ấy chính là do phụ thân cặn bã sắp xếp.



Mục đích đoán một cái cũng biết, phụ thân cặn bã chính là cảm thấy đám cực phẩm có gì đó không đúng, nhưng lại không điều tra được là ai đã ở sau lưng làm trò.

Cho nên vờ thuận theo ý cực phẩm, đợi đối phương đắc ý rồi, thả lỏng cảnh giác, thì dùng mỹ nhân kế, trực tiếp xuống tay với Tiêu Đại Lang.

Tiêu Hàn Tranh cười suy ngẫm, “Có lẽ đây là chủ ý của nữ nhân kia.”

Ngoại trừ muốn moi ra việc ai là người đứng sau, có lẽ nữ nhân kia cũng muốn trả thù vì đám người kia đã hủy hoại tiền đồ của đệ đệ mình.

Thời Khanh Lạc gật đầu, “Nữ nhân kia quả thật rất thông minh.”


Kế này đối với người chưa hưởng thụ, lại đột nhiên được tung hứng, một phát chuẩn một phát.

“Người của huynh nói, phụ thân cặn bã đang giúp Tiêu Đại Lang mưu đồ tiền đồ , nhìn dáng vẻ này, không lâu nữa sẽ đám cực phẩm kia sẽ bị vứt khỏi kinh thành rồi.”

Đừng có vứt lại về thôn là được.

Đoán chừng hai người phụ thân cặn bã cũng muốn, nhưng ngại việc hiếu đạo và danh tiếng, không có cách nào đuổi về thôn được.

Cũng may trước đây nàng xúi giục chỉ đạo, cực phẩm của Tiêu gia không những làm tốt, mà còn phát huy hơn bình thường.

Nếu không lễ vật nàng đóng gói đưa đi sẽ bị trả về cho nàng rồi..

Thời Khanh Lạc dựa vào Tiêu Hàn Tranh, ngẩng đầu hỏi hắn, “Dựa theo tính cẩn thận của phụ thân cặn bã với nữ nhân kia, sau khi bắt được chúng ta, sợ rằng không dễ bỏ qua.”

“Huynh nói xem bọn họ sẽ báo thù chúng ta như thế nào?” Nàng không những không cảm thấy sợ hãi và lo lắng, ngược lại mang dáng vẻ hưng phấn.

Tiêu Hàn Tranh thấy dáng vẻ này của nàng, bật cười: “Dựa vào tính của hai người họ, đúng là sẽ không bỏ qua.”

Hắn nói tiếp: “Chín mười phần trăm là muốn gậy ông đập lưng ông.”

Thời Khanh Lạc ngơ người một lúc, sau phản ứng lại, “Ý của huynh là bọn hắn sẽ lợi dụng đám cực phẩm Thời gia?”

Cực phẩm của Tiêu gia tạm thời không về được, nếu muốn dùng thủ đoạn tương tự để phục thù, thì chính là phải dùng đến cực phẩm bên nhà nàng rồi.

Tiêu Hàn Tranh cười nói: “Nương tử đúng là thông minh.”

“Ngoại trừ Thời gia, có lẽ còn lợi dụng cả Ngô gia.”

Đối với phụ thân cặn bã và nữ nhân kia, hắn sớm đã điều tra kĩ, hiểu rất rõ.

Thời Khanh Lạc gật đầu, “Có lý.”

Nàng có phần thâm ý nói: “Hôm nay đi về, chúng ta tìm người cha cặn bã của ta nói chuyện.”

Nàng khá là mong đợi sự trả thù kế tiếp của phụ thân cặn bã của Tiêu Hàn Tranh.

Có đi có lại như vậy mới vui.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.