Lương Hữu Tiêu cũng tự hỏi, hắn ta cảm thấy chuyện này chơi vui như vậy, càng kéo dài còn có ý nghĩa gì?
Hơn nữa hắn ta cũng đã nhìn ra, Thời Khanh Lạc thực không phải là một nữ nhân đơn giản.
Mặc kệ là mở xưởng, hay làm ra các đồ vật này nọ, đầu óc còn thông minh lại độc ác.
Hắn ta muốn thoát ly sự ràng buộc của gia tộc, đi làm những chuyện mình thích, cũng muốn làm ra một phen thành tựu, vậy có thể hợp tác cùng Thời Khanh Lạc, cường cường liên hợp.
Tuy rằng ở chung không được bao lâu, nhưng hắn ta vẫn nhìn ra được, Tiêu Hàn Tranh cũng chẳng phải là người đơn giản.
Chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai Tiêu Hàn Tranh có khả năng tiền đồ vô hạn.
Cho nên có lẽ hắn ta có thể dùng chuyện này, coi như là thành ý muốn hợp tác với Thời Khanh Lạc và Tiêu Hàn Tranh.
Suy nghĩ một lát, mắt hắn ta sáng lên, "Đúng rồi, ta có biện pháp."
Khanh Lạc nhìn về phía hắn ta, tò mò hỏi: "Biện pháp gì?"
Lương Hữu Tiêu nói: "Ta có thể sai người tiết lộ chủ ý của ngươi cho Hề Duệ biết."
Khanh Lạc hỏi: "Hề Duệ là ai?"
Trọng điểm là, chuyện này cùng Hề Duệ có quan hệ gì?
Trái lại Tiêu Hàn Tranh biết Hề Duệ là ai, nhưng hắn nghĩ, đời trước phụ thân cặn bã và Hề Duệ hình như chưa bao giờ cùng nhau xuất hiện, cũng không có cừu hận gì.
Chẳng lẽ đã xảy ra một ít chuyện mà hắn không biết?
Lương Hữu Tiêu trả lời: "Hề Duệ, tiểu thiếu gia được sủng ái nhất của phủ Trấn Quốc Công, quần áo lụa là đứng đầu kinh thành, thái hậu là cô nãi nãi của hắn, rất sủng ái hắn."
"Lúc trước người ở quê của Tiêu gia thượng kinh đã đối đầu với Hề Duệ, người của Tiêu gia còn đánh lên mặt Hề Duệ."
"Tuy rằng sau đó Tiêu Nguyên Thạch có phái người đến phủ Trấn Quốc Công tặng lễ giải thích, nhưng Hề Duệ vẫn ghi hận Tiêu gia."
"Trước kia người ở quê kia chạy tới Kinh Đô Phủ Doãn báo án, vốn dĩ Kinh Đô Phủ Doãn không tiếp."
"Nhưng sau khi Hề Duệ biết được, tên đó chạy đến lấy lòng lão Quốc Công một phen, lão tử của tên đó lập tức ra tay."
Khanh Lạc không nghĩ tới còn có việc này, lại nói tuy rằng hiện tại đám cực phẩm nhà cũ Tiêu gia không được việc nữa, nhưng lúc mới đến kinh thành, thật đúng hữu dụng nha.
"Ý của ngươi là, để cho Hề Duệ đi làm chuyện này?"
"Liệu như vậy có thể làm cho Hề Duệ bị Tiêu Đại tướng quân hận hoặc là trả thù không?"
Loại chuyện này một khi điều tra ra là ai làm, phụ thân cực phẩm tuyệt đối sẽ hận người đó đến chết, với tính tình tự đại lại rất sĩ diện của ông ta, nói không chừng chính là không c.h.ế.t không ngừng.
Tuy rằng rất muốn xem phụ thân cặn bã xấu mặt, nhưng vẫn không thể kéo người khác xuống nước như vậy.
Nghe nói như thế, Lương Hữu Tiêu càng cảm thấy Thời Khanh Lạc này có thể thâm giao cùng hợp tác, nữ nhân xấu xa này vẫn có điểm giới hạn.
Đương nhiên, xấu xa của nàng cũng là nhằm vào người xấu.
Những việc mà nàng làm trong thôn, nâng cao đời sống của thôn dân, đều là việc tốt.
Giống như lúc nãy, hắn ta muốn bao hết kẹo hạnh nhân và kẹo sữa, nàng lại không đồng ý.
Chỉ muốn để cho tất cả mọi người đều có thể ăn loại kẹo này.
Tuy rằng hắn ta không quá hiểu suy nghĩ của nàng, nhưng không thể không sinh ra một loại thưởng thức.
Hắn ta cười nói: "Hề Duệ và Hề gia đều không sợ. "