Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần

Chương 223



Ngày hôm sau, Tiêu Hàn Tranh nói với Mạc Thanh Lăng, tức phụ của mình muốn dạy miễn phí cách làm miến cho mọi người.

Mạc Thanh Lăng rất vui mừng, còn chủ động nói để cho Thời Khanh Lạc đến huyện nha dạy, hắn ta sẽ sắp xếp chỗ và người trợ giúp.

Cùng ngày, Thời Khanh Lạc rửa ngâm đậu xanh.

Ngày tiếp theo, mang đi huyện thành.

Mạc Thanh Lăng để cho người dán thông báo, còn đi trong huyện thành tuyên truyền một phen.

Vì vậy người đến học làm miến cũng rất nhiều.

Đặc biết là người học được cách làm băng kiếm được tiền, vừa nghe nương tử Tiêu tú tài muốn dạy mọi người một đồ ăn hiếm lạ, rối rít chạy đến.

Thời Khanh Lạc cầm đậu xanh đã được ngâm xong, vừa giảng cho mọi người nghe vừa làm thử.

Sau khi làm xong miến, còn viết mấy cách nấu ăn với miến ra.

Ví dụ như thịt heo cải trắng hầm miến, tương đặc chưng miếng, thịt dê khô xào miến, miến nấu nồi đất,...

Bên này Bạch Hủ cũng để cho đầu bếp Bạch gia đến học cách làm miến, cũng ghi xuống công thức nấu ăn với miến, chuẩn bị sẽ làm thử ở tửu lầu.

Bình thường mọi người dùng đầu xanh nấu cháo, cũng rất ít xem đậu xanh thành lương thực chính, cũng vì vậy không ngờ đậu xanh còn có thể làm được miến.

Học cũng không khó.

Vì vậy người học được, trở về thử một chút, lại dùng công thức nấu ăn Thời Khanh Lạc dạy, phải nói mùi vị rất là ngon.

Trước kia nhiều người gọi Thời Khanh Lạc là nương tú của Tiêu tú tài, bây giờ có không ít người gọi nàng là Thời nương tử.

Đây cũng là một cách thừa nhận và tôn trọng đối với nàng.

Ở huyện thành dạy ba ngày cách làm miến, Thời Khanh Lạc sau đó nàng không đi nữa.

Để cho người muốn học trực tiếp đến thôn Hạ Khê tìm nàng.

Chỉ cần có người muốn học, nàng sẽ dạy.

Sau đó bắt đầu dạy người trong thôn.

Cũng vì vậy, rất nhanh trong thôn có mười mấy thôn dân đặc biệt bán miến.

Cũng không ít người ngoài nghe được, từ nơi khác đến đây học.

Tất nhiên phần lớn những người này đều là thương nhân.

Tên tuổi của Thời Khanh Lạc cũng bắt đầu dần dần lan truyền ra.

Đặc biệt khi mọi người biết, phương pháp làm ra băng và xi măng đều là do nàng dạy, thì nàng càng nổi tiếng hơn.

Sau khi miến ở huyện Nam Khê truyền ra, tất nhiên có người làm bán đến những nơi khác, trong đó có cả kinh thành.

Tửu lầu Bạch gia, đầu tiên đẩy ra một loạt đồ ăn có miến, còn thuận tiện nhắc đến Thời Khanh Lạc.



Chuyện về cách làm xi măng chính là do Thời Khanh Lạc lấy ra, để cho tướng công mình dâng lên cho hoàng thượng, chuyện này cũng được truyền ra.

Người kinh thành cũng được lợi từ xi măng, cho nên tên tuổi của Thời Khanh Lạc cũng được rất nhiều người biết đến.

Dĩ nhiên, đây là chuyện sau này.

Dạy xong cách làm miến cho mọi người, Thời Khanh Lạc gọi cha con Tiêu Mộc cùng làm ván trượt.

Ngày này, Tiêu Hàn Tranh và bạn cùng trường đi huyện thành, thạm gia tiệc ngắm hoa của vị cử nhân kia.

Trên thiệp mời viết, nếu như có gia quyến, có thể mang theo, nương tử của Cử nhân sẽ chiêu đãi.


Mấy người Tiêu Hàn Tranh mới vừa vào cửa, lập tức được con trai của vị cử nhân kia nhiệt tình mời vào đỉnh nghỉ chân trong vườn hoa.

Hắn và bạn cùng trường ngồi xuống, đối phương bưng một ly trà cho hắn.

Sau đó bị người gọi đi, tiếp đón những người khác.

Tiêu Hàn Tranh cầm ly trà nhấp một ngụm trà, trong nháy mắt phát hiện vấn đề.

Hắn cúi đầu nhìn ly trà, trong mắt lộ ra mấy phần nghiền ngẫm.

Xem ra Ngô gia chuẩn bị ra tay, hắn cứ nghĩ, sao đột nhiên cử nhân này lại muốn mời tú tài và đồng sinh cả huyện đến ngắm hoa, thì ra là chờ ở chỗ này.

Hoặc có thể nói Thời lão tứ, đã bị Ngô gia vứt bỏ.

Nếu như chuyện này thành, sau khi bị hắn phát hiển, chắc chắn sẽ đổ cho Thời lão tứ, Ngô gia rất biết vô oan cho người khác.

Hắn lại phát hiện nhi tử của cử nhân kia, dù đứng ở đằng xa, cũng thỉnh thoảng nhìn về phía này mấy lần.

Tiêu Hàn Tranh làm bộ không phát hiện, lại uống hai ngụm trà, lúc này đối phương mới hài lòng không nhìn nữa.

Trước khi đến đây, Tiêu Hàn Tranh sợ có những chuyện khác xảy ra, vì vậy có làm cho mình một viên giải độc rồi ăn vào.

Chỉ cần không phải là độc dược mạnh, thì hắn sẽ không sao.

Ngồi trong chốc lát, nhi tử của cử nhân dẫn Thời lão tứ đến.

Nhi tử cử nhân cười nhìn Tiêu Hàn Tranh mở miệng: 'Tiêu công tử, nghe nói Thời đồng sinh là thúc của tức phụ người, cho nên dẫn đến đây, không ngại để cho Thời đồng sinh ngồi bên cạnh ngươi chứ."

Ngay trước mặt nhiều người gã nói lời như vây, dù cho Tiêu Hàn Tranh không vui, cũng không tiện từ chối.

Tiêu Hàn Tranh gật đầu cười nhẹ: "Tất nhiên không ngại."

Còn ngẩng đầu chào hỏi với Thời lão tứ: "Tứ thúc!"

Trong lòng Thời lão tứ có chút sợ Tiêu Hàn Tranh, luôn cảm thấy người này không dịu dàng ưu nhã như bề ngoài, chắc chắn chính là một người có lòng da độc ác ra tay tan nhẫn như nha đầu c.h.ế.t tiết kia.

Gã miễn cưỡng nở nụ cười: "Đã lâu không gặp!"

Sau đó ngồi xuống, trò chuyện vài câu với Tiêu Hàn Tranh.

Lúc Thời lão tam giựt dây Thời lão tứ tự mình lên, cũng không có nói, Tiêu Hàn Tranh biết chuyện này.

Cho nên Thời lão tứ dần dần thả lỏng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.