Tiêu Hàn Tranh trả lời: “Nói là dẫn con đến kinh thành, chính là do nữ nhân kia đề nghị.”
“Một là thể hiện cho nhà cũ và người trong thôn, mình rất rộng lượng.”
“Về mặt khác, chẳng lẽ nương cảm thấy nàng ta thật sự tốt bụng như vậy?”
“Chỉ cần con đi kinh thành, phủ tướng quân chính là địa bàn của nàng ta, muốn xoa tròn bóp dẹp như thế nào, còn không phải do nàng ta quyết định sao.”
“Nếu như con c.h.ế.t ở kinh thành, nàng ta cũng có thể tùy tiện tìm một cái cớ lừa gạt mọi người là được.”
Thật ra kiếp trước hắn không suy nghĩ theo hướng này, rốt cuộc hắn lớn lên trong thôn cũng chưa từng thấy qua nhiều thủ đoạn đấu tranh xấu xa trong hậu trạch như vậy.
Hắn từ chối đi theo đến kinh thành, cũng không phải bởi vì nữ nhân kia, mà là ghê tởm phụ thân cặn bã kia, không nghĩ phụ thân của mình lại trở thành người như vậy, càng không nỡ rời nương và đệ đệ muội muội.
Vẫn là sau này điều tra được mấy chuyện nữ nhân kia đã làm, hắn mới liên tưởng đến chỗ này.
Từ trước đến nay chuyện mà Tiêu mẫu trải qua bết bát nhất, chính là bị bà bà chèn ép chị em dâu khi dễ.
Thật đúng là không nghĩ tới sẽ có nữ nhân ác độc tàn nhẫn như vậy cùng với nam nhân bạc tình bạc nghĩa như thế.
Năm đó chính là Tiêu lão nhị thích bà, sau đó tới nhà bà cầu thn.
Trước khi thành thân, người nọ vẫn luôn đối tốt với bà, làm bà thích ông ta, đồng ý gả cho ông ta, còn là do bà đi cầu xin phụ mẫu.
Nếu không phụ mẫu của bà cũng không thích người của nhà cũ, không muốn gả bà cho Tiêu gia.
Lúc mới thành thân xong, bà và cặn bã kia cũng từng trải qua đoạn thời gian ngọt ngào.
Trước khi ông ta còn chưa đi quân dịch, ông ta đối với bà cũng không kém lắm, đối với đại nhi tử cũng rất tốt.
Tiêu Hàn Tranh liếc mắt một cái đã nhìn ra suy nghĩ của Tiêu mẫu.