Nàng ta cười mở miệng: “Vị này chính là Thời nương tử đi.”
Thời Khanh Lạc cười nói, “Đúng vậy.”
Hoa trắc phi duỗi tay thân mật nắm tay Thời Khanh Lạc, “Nghe nói Thời nương tử dâng giống tốt, lại biết cách làm ra các loại đồ mới lạ, còn có một sư phụ lão thần tiên, ta đã nghĩ khẳng định rất giống một tiên nữ.”
“Hôm nay vừa thấy quả nhiên như thế, ta vừa thấy ngươi đã cảm thấy thân thiết.”
Thời Khanh Lạc phát hiện chẳng những Hoa trắc phi giao tiếp lợi hại, còn có thủ đoạn làm thân mượn sức.
Nhưng lại không làm cho người ta phản cảm, rốt cuộc ai không thích nghe lời dễ nghe chứ.
Tất nhiên, Thời Khanh Lạc cũng không thả lỏng cảnh giác.
Nàng cười nói: “Hoa trắc phi quá khen.”
Hoa trắc phi khẽ cười nói: “Ngươi đảm đương nổi.”
Thời Khanh Lạc nghĩ thầm, không hổ là nữ nhân Cẩm Vương, ngày đó Cẩm Vương cũng nói giống như vậy.
Nàng cười không nói tiếp.
Hoa trắc phi lại rất thân thiết nói chuyện phiếm với Thời Khanh Lạc, lúc này mới buông tay nàng ra, ngồi xuống chủ vị.
Lúc này mọi người đều biết thân phận Thời Khanh Lạc.
Thì ra không đơn thuần chỉ là một phu nhân Huyện lệnh, vậy mà là người dâng giống tốt.
Chẳng qua nhìn rất không giống một thôn phụ, không biết còn tưởng rằng là phu nhân tiểu thư thế gia nào.
Người thông minh đều biết vì sao Hoa trắc phi lại thân thiết khách khí với Thời Khanh Lạc như vậy, rốt cuộc nghe nói người này là đồ đệ của lão thần tiên gì đó, trong đầu có rất nhiều con đường phát tài.
Xem ra là đối tượng Cẩm Vương muốn mượn sức.
Khó trách các nàng cảm thấy tiệc ngắm hoa lần này có chút kỳ lạ, sao Hoa trắc phi có thể mời hết phu nhân huyện lệnh đến đây.
Thì ra là nhằm vào Thời Khanh Lạc.
Trong lòng cũng có suy nghĩ khác với Thời Khanh Lạc, tuy rằng vẫn coi thường thân phận của nàng, nhưng cũng không muốn đắc tội.
Một ít phu nhân tiểu thư không biết mấy chuyện cong vẹo này, vừa khinh bỉ thân phận của Thời Khanh Lạc, vừa hâm mộ nàng vậy mà được Hoa trắc phi xem trọng.
Đặc biệt là vài phu nhân huyện lệnh khác lần đầu tiên tham gia tiệc ngắm hoa như vậy, trên mặt không thiếu sự kinh ngạc.
Mọi người uống trà trước, Hoa trắc phi mới đứng dậy kêu mọi người cùng đi ngắm hoa.
Nàng ta còn đi tới bên cạnh Thời Khanh Lạc, nói chuyện phiếm với nàng.
Ngay từ đầu giới thiệu với Thời Khanh Lạc và Tịch Dung về Bắc Thành, còn có một ít phong tục tập quán ở bên này.
Thỉnh thoảng lại hỏi một câu về kinh thành và huyện Nam Khê.
Nàng ta rất biết cách nói chuyện phiếm, đề tài cũng dễ dàng làm người ta tiếp lời.
Trò chuyện một lát Hoa trắc phi cười nói với Thời Khanh Lạc: “Ta vẫn luôn nghe nói ngươi có rất nhiều chủ ý, gần đây ta cũng muốn kiếm chút tiền, ngươi có thể giúp ta nghĩ cách không?”
Thời Khanh Lạc lại cảm thán, khó trách Hoa trắc phi có thể được Cẩm Vương sủng ái, hoàn toàn là có tác phong hành sự giống Cẩm Vương.
Thời Khanh Lạc không từ chối, mà là hỏi: “Hoa trắc phi muốn làm gì?”
Hoa trắc phi lắc đầu, “Chuyện này ta cũng không biết.”
Thời Khanh Lạc lại hỏi: “Hiện tại trên danh nghĩa của người có sản nghiệp gì không?”
Hoa trắc phi cười nói đúng sự thật: “Có một phường thêu, một phường giấy, còn có một tửu lầu.”
Gia thế nàng ta không tốt, được Cẩm Vương mang về từ một nơi nhỏ, lúc ấy thân phận mới thay đổi.
Mấy cửa hàng này, vẫn là mấy năm nay nàng ta tự tích cóp để người mở.