Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần

Chương 742



May mắn là, tuy quá trình có một chút rắc rối nhưng kết quả vẫn tốt.

Khổng Nguyệt Lan lại gật đầu: “Được!”

Lương Vũ Lâm đã nổ lực vì tương lai của bọn họ, cố gắng giành được sự ủng hộ của hoàng đế và thái hậu, tất nhiên bà sẽ không để ông khó xử.

Chỉ cần ông không từ bỏ, bà sẽ không rời đi.

Như con dâu đã nói, không thể phủ nhận và bỏ lỡ những người thực sự tốt với mình chỉ vì một cuộc hôn nhân thất bại.

Lương Vũ Lâm thể hiện sự chân thành của mình khiến trái tim như đã c.h.ế.t của bà có lại mùa xuân. Lần này, bà cũng muốn cho mình một cơ hội được hạnh phúc.

Cả hai nhìn nhau cười rất tình cảm.

Thời Khanh Lạc lại tiếp tục ăn cơm chó, cười nói: “Chúc mừng Nghệ vương và mẫu thân đã tu thành chính quả!”

Nghệ vương khẽ cười nói: “Còn gọi là Nghệ vương sao?”

Thời Khanh Lạc: “……” Nghệ vương không biết xấu hổ này, đúng là biết nắm bắt thời cơ mà.

Tiêu Hàn Tranh liếc mắt nhìn Nghệ Vương một cái: “Vẫn còn chưa thành thân, đừng có nghĩ nhiều.”

Chưa thành thân mà đã muốn bọn họ gọi là cha, nằm mơ hả?

Tiêu mẫu cũng dở khóc dở cười: “Ngươi đừng trêu bọn nhỏ nữa.”

Lương Vũ Lâm sờ mũi: “Vậy thành thân xong rồi gọi cũng được, ta có thể chờ.”

Haiz, vốn tưởng hôm nay sẽ được nghe bọn nhỏ gọi một tiếng “Cha”.

Ông nghiện “Làm cha” lắm rồi.

Lương Vũ Lâm sợ huynh muội Tiêu Hàn Tranh không vui, vội đổi đề tài.

“Phải rồi, lúc ta ở kinh thành, người của Cẩm vương đã đề xuất với hoàng huynh, sang năm điều con đến Bắc Thành nhậm chức.”

Ông nói thêm: “Con hãy chuẩn bị tâm lý, hẳn là năm sau con sẽ phải đến Bắc Thành.”

Tiêu Hàn Tranh cũng không ngạc nhiên trước những lời của Nghệ vương.

Hắn cười nói: “Hẳn vương gia cũng có góp sức trong việc này?”

Lương Vũ Lâm khẽ cười nói: “Người của Cẩm vương đề xuất cho con nhậm chức tri phủ, một là muốn thử thái độ của hoàng huynh, hai là muốn gây thêm thù oán cho con.”

“Quả nhiên, có rất nhiều người phản đối, nói tốc độ thăng chức của con quá nhanh, từ thất phẩm thăng lên tòng tứ phẩm vốn không phù hợp với lễ pháp.”

Ông lại nói: “Ta liền đứng ra góp chút sức, để một nhân tài như con ở huyện Hà Dương nhỏ bé thì quá uổng phí tài năng, giờ Bắc Cương đang thiếu những tài năng như con để điều hành.”

“Quan chức quá thấp con sẽ không thể phát huy, có nhiều chính sách phát triển sẽ không được thực hiện.”

“Cho nên ta kiến nghị, chờ sau khi tri phủ tiền nhiệm bị điều chức, sẽ để con tạm giữ chức tri phủ, có mọi quyền hạn của tri phủ nhưng chức quan chỉ là tòng ngũ phẩm.”

“Chờ làm tốt chức quan ở đây, rồi nhắc đến chuyện tòng tứ phẩm cũng không muộn.”

Con trai cả của ông thật sự rất thông minh, nghe xong là đoán được ngay.



Khi đó, sao ông có thể không nhìn ra mục đích của Cẩm vương là gì chứ.

Chẳng qua là muốn đẩy Tiêu Hàn Tranh ra để khiến các đại thần trong triều phản đối, rồi nhân cơ hội đó đẩy người của mình lên vị trí tri phủ.

Lại điều Tiêu Hàn Tranh đến vị trí đồng tri, hỗ trợ tên tri phủ kia của bọn chúng.

Bằng cách này, Cẩm vương không chỉ giúp đỡ Tiêu Hàn Tranh, mà còn có thể cho người của bọn chúng chiếm công lao của Tiêu Hàn Tranh

Những người như Cẩm vương, cho dù muốn mượn sức trọng dụng Tiêu Hàn Tranh, cũng sẽ rất phòng bị, thậm chí là lợi dụng.

Nếu Cẩm vương đã muốn làm, vậy ông sẽ thành toàn cho bọn chúng.

Tiêu Hàn Tranh cười hỏi: “Cuối cùng cũng được đúng không?”

Nghệ vương rất ít khi phát biểu ý kiến trên triều, những gì ông nói có lẽ cũng là ý của hoàng đế.

Lương Vũ Lâm cười nói: “Tất nhiên là được rồi, tam đại quốc công đều lần lượt đứng ra ủng hộ, Phỉ gia đại diện cho phái thanh lưu cũng đứng đầu trong việc ủng hộ.”

“Mà đây lại là người của Cẩm vương đề xuất, dù có muốn phản đối cũng không thể tự làm khó mình trước mặt nhiều người.”

“Hơn một nửa triều thần trong điện đều đồng ý, hoàng huynh thuận theo tình thế phê chuẩn việc này.”

“Lệnh thuyên chuyển tri phủ sẽ sớm đến Bắc Thành, ăn tết xong người cũ sẽ bị điều đi, con có thể đến nhậm chức.”

Chỉ có ở vị trí tri phủ, mới có thể kiềm chế được Cẩm vương.

Tiêu Hàn Tranh và Thời Khanh Lạc muốn làm nhiều việc giúp dân chúng, cũng làm thuận tiện hơn.

Cẩm Vương và người của gã, lần này cũng coi như tự đào hố chôn mình.

Nhưng cũng rất khéo, vì chuyện cưới thê tử mà mấy ngày hôm đó ông đều tích cực thượng triều.

Đúng lúc người của Cẩm vương nói ra việc này, nên ông đứng ra góp chút sức.

Nếu ông không có đi thượng triều, người của Cẩm vương rất có thể đã thực hiện được. Dù sao hoàng huynh vẫn phải tạo sự cân bằng trên triều, không thể tự mình nói ra việc này.

Nguyên nhân là vì, ngoài mặt không thể quá thiên vị Tiêu Hàn Tranh, khiến Cẩm vương càng thêm kiêng dè.

Đổi lại là ông thì không sao, dù sao việc ông theo đuổi mẫu thân của Tiêu Hàn Tranh, chắc chắn Cẩm vương đã biết.

Vì con trai cả mà tranh giành lợi ích tốt nhất, chẳng lẽ không phải điều nên làm sao?

Trong lòng Tiêu Hàn Tranh cũng biết, Nghệ vương đã rất nỗ lực trong chuyện này.

Tất nhiên, mấy đại quốc công và Phỉ gia cũng đã giúp đỡ không ít, ân tình của những người này hắn sẽ nhớ kỹ.

Hắn nâng chung trà lên nói với Nghệ vương: “Lấy trà thay rượu kính vương gia một ly, đa tạ!”

Nghệ vương cũng nâng chung trà lên nhấp một ngụp, điềm đạm nói: “Người một nhà không cần cảm tạ!”

Tiêu Hàn Tranh: “……” Nghệ vương thực sự không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để làm nổi bật bản thân.

Những ngày kế tiếp, Nghệ vương chạy tới chạy lui giữa huyện Hà Dương và tiểu trấn, đại đa số sẽ ở lại huyện Hà Dương.

Hầu như ngày nào cũng đến Tiêu gia ăn cơm, nhị lang từ học đường trở về, ông còn tự mình dạy dỗ, bồi dưỡng.

Khi Nhị lang được nghỉ, Nghệ vương sẽ đưa cậu và Tiêu tiểu muội ra ngoài vẽ tranh hoặc là cưỡi ngựa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.